Mục đích của phe phái Nguy giám quốc khi đưa hẳn ta ra ngoài là phát huy vai trò cuối cùng của Chu Hành, mượn tay hắn giết Tiêu Lâm.
Phò mấ?
Con trai nhà họ Chu?
Ha ha ha haI
Chẳng qua chỉ là một con chó chết đuối!
Chu Hành đau đớn lăn lộn trên mặt đất, Tiêu Lâm giãm lên đầu hắn, hung tợn nói: "Chỉ dựa vào ngươi mà muốn giết được ta?"
“Chỉ dựa vào ngươi mà muốn đụng vào người của ta?", chân Tiêu Lâm dùng lực giãm mạnh, đầu Chu Hành gần như bị nghiền nát!
Hiện tại Tân Phượng Uyển trên danh nghĩa vẫn là thê tử của hắn, vậy mà Chu Hành dám ra tay?
"Cô cô! Cô cô!" Chu Hành lắc đầu. Không, không thể nào, cô cô sẽ không lợi dụng hắn như vậy!
Từ một kẻ có tương lai đầy hứa hẹn đến bước đường cùng không có gì trong tay. Nỗi đau trong lòng Chu Hành còn hơn cả bàn tay bị gãy của mình!
"Cô cô... cô cô!" Chu Hành nghiến răng nghiến lợi hét lên với Chu Minh: "Chu Minh! Đừng nghe lời Tiêu Lâm nói! Ta nhất định là phò mã tương lai! Nếu ngươi giết Tiêu Lâm, cô cô sẽ trọng thưởng cho ngươi!"
Tình thế đột nhiên thay đổi khiến Chu Minh sững sờ tại chỗ.
Tiêu Lâm lạnh lùng nhìn Chu Minh: "Chu đại nhân, ta cho ngươi một cơ hội báo thù. Hắn vừa mới làm nhục thê tử yêu quý của ngươi, cho hắn một bài học đi".
Chu Lưu Thị ánh mắt căm hận nhìn Chu Hành: "Phu quân, giết hắn đi!" Chu Minh vẫn không nhúc nhích! Trong tiềm thức hắn ta không tin lời nói của Tiêu Lâm.
Chu Hành gương mặt vặn vẹo, bật cười: "Nhìn xem! Tiêu Lâm! Không ai tin ngươi!"
“Ta là phò mãi" "Ta tiền đồ vô lượng!" "Ta muốn gì là có đó!"
“Ngươi đang nằm mơi”Tiêu Lâm lại dùng lực ở chân, Chu Hành đau đớn kêu lên một tiếng.
"Tiêu Lâm!" Chu Hành trừng mắt nhìn hắn: "Nghe lệnh của ta đi! Ngươi không thể trở thành Trạng nguyên! Không thể bảo vệ Tân Phượng Uyển! Đêm nay ngươi sẽ phải chết! Ngươi phải chết!"
Chu Hành cười lớn: “Chỉ là một tên ngốc, sao có thể đấu lại Ngụy giám quốc?”
Tiêu Lâm vẫn bất động.
"A ha ha ha ha!" Chu Hành gầm lên: "Ngươi cho răng ta sợ mất tay sao? Ta không sợi Cho dù đời này ta không vào triều làm quan thì ta cũng có thể lấy công chúa và đạt đến đỉnh cao!"
Vừa rồi hắn ta cố tình tạo cơ hội cho Tiêu Lâm làm mình bị thương!
Hắn ta chỉ không ngờ Tiêu Lâm lại ra tay tàn nhãn như vậy!
"Tiêu Lâm, nếu như ngươi chấp nhận vận mệnh của mình, ta có thể khiến ngươi chết một cách dễ chịu hơn!"
Nói quá nhiều.
Chấp nhận vận mệnh?
Chấp nhận vận mệnh nào! Tiêu Lâm vẻ mặt lạnh lùng hô lên: "Bạch Khởi!" "Ngươi nghĩ!" Chu Hành gầm lên: "Chỉ có ngươi có hộ vệ sao? Hả?"
Chu Hành hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi hét lớn: "Ngụy Vô Ky! Ngụy Vô Ky! Mau tới đây!"
Ngụy Vô Ky!
Lại một danh tướng nổi tiếng của Hoa Hạ! Là Thân Lăng Quân uy chấn thiên hạt! Cũng là đối thủ mạnh của các vị tướng Bạch Khởi và Mông Ngạo!
Nguy Vô Ky cũng là một trong những chiến thần trong lịch sử!
Theo ghi chép, hắn ta từng đánh bại tướng Mông Ngạo của Hoa Hại
Nhóm nô lệ Côn Luân này dường như có rất nhiều huyền cơI
Một cơn gió mạnh thổi tắt tất cả những ngọn nến.
Một bóng người cao lớn từ cửa sổ xông vào, ôm lấy Chu Hành rồi nhanh chóng lùi lại.
"Bạch Khởi, Mông Ngạo, không được khinh địch". "Tiêu Lâm vừa ra lệnh, Bạch Khởi sững lại.
Nguy Vô Ky trông không khác gì những nô lệ Côn Luân đi làm hộ vệ khác, tại sao chủ nhân lại nhấn mạnh đến vậy?
"Vâng".
Bạch Khởi và Mông Ngạo rút kiếm ra.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!