Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Mua một bài thơ, không thể ăn cũng chẳng thể uống, không thể ôm ngủ, có tác dụng gì chứ?

Mấy trăm lượng thì còn được chứ mấy vạn lượng? Tên gầy nhìn ông lão kia, già rồi nên hồ đồ đây mà!

Tóc ông lão trằng xoá, tay chống gậy, gương mặt hiền lành, mặc áo lụa thêu chỉ vàng, vô cùng đẹp đế và quý giá. Ông ấy cười hiền từ: “Tiêu tiểu thư, đây là ngân phiếu sáu vạn lượng, hãy nhận lấy!”.

Ông ấy cười tỏ ý, thị vệ cung kính dâng lên một xấp ngân phiếu.

Hào phóng vậy sao?

Ngắn gọn thế à?

Vừa tới là mua rồi?

Đám tên gầy và dân chúng nghe tin chạy tới đều trừng to mắt, tròng mắt như thể sắp rớt ra ngoài.

Sáu vạn lượng!

Sáu vạn lượng!

Tận sáu vạn!

Huynh trưởng không lừa mình!

Tiêu Tịnh nhìn xấp ngân phiếu: “Ta... ta không có một nghìn lượng để trả lại!”.

“Không cần trả lại!", ông lão mỉm cười, vẻ mặt khát vọng cầu hiền: “Coi như ta tặng vài món trang sức cho Tiêu tiểu thư đi".

Hai mắt Tiêu Tịnh trong veo, vui vẻ chớp mắt, ông lão mỉm cười: “Trừ bài thơ này, quý huynh trưởng còn nhần lại gì không?”.

Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé

Sao ông ấy biết huynh trưởng còn nhản lại? Huynh trưởng nói nếu mua bài thơ này thì sẽ là tri kỷ của huynh ấy, sau này huynh ấy làm thơ sẽ tặng miễn phí, không bán cho người khác, coi như là giao lưu tham khảo!

“Huynh trưởng có nói, người nào dùng vạn kim mua thơ này sẽ là tri kỷ của huynh ấy, sau này không bán thơ ra ngoài nữa!".

“Tốt!”, ông lão gật đầu, nói với thị vệ bên cạnh Thị vệ cầm theo đao kiếm bên cạnh lắng lặng thu đao kiếm về. Nếu hôm nay không có lời này của Tiêu Tịnh thì toàn bộ Tiêu gia không thể sống sót.

Một cô bé như Tiêu Tịnh không thể nhìn ra sự tàn nhãn trong mắt ông lão, cầm tiền rồi vui vẻ vào nhà.

Ông lão hài lòng vuốt râu, quả nhiên Tiêu Lâm đang dùng thơ tìm chỗ dựa, không phải chỉ là hạng tham tài.

Nếu hắn tham tài, còn ngông cuồng, tài năng bộc lộ như vậy, tất nhiên không thể giữ lại.

May mà Tiêu Lâm còn ý thức được ở kinh thành cần chỗ dựa, dùng bài thơ để lấy lòng, nói cho người mua thơ biết muốn thu mua hẳn thì sáu vạn lượng này là đủ rồi.

Ông lão nghĩ nhiều rồi.

Tiêu Lâm chỉ cần tiền mà thôi.

Hản có Hoàng đế đứng sau, không cần ai chống lưng.

Hắn chỉ muốn xem thử ở cổ đại có ai ngu ngốc lắm tiền hay không, kết quả lại có thật.

Nhà giàu xưa và hiện đại giống nhau, tiêu tiền vì văn hoá.

Sáu vạn lượng đổi bài thơ của Đào Uyên Minh - tổ của những nhà thơ sống ẩn dật, ông ta cũng không thiệt thòi.

Văn hoá năm nghìn năm của Hoa Hạ, Đào Uyên Minh là một trong những viên ngọc sáng nhất. Tiêu Lâm còn thấy sáu vạn là ít, biết thế đã thêm mấy chữ nữa vào tiêu đề.

Bài thơ này bán nhanh như vậy nằm ngoài dự đoán của Tiêu Lâm.

Nó lan truyền nhanh chóng lại càng làm hản bất ngờ.

Người còn đang ở Thanh Viên đã nghe nói có người mua thơ.

Cụ thể là ai thì hản không rõ. Hản không biết tài văn chương xuất sắc của mình đã dẫn tới một con sói.

Hắn chỉ biết có người cầm một xấp ngân phiếu dày tới cửa Tiêu gia, không nói nhiều mà đã mua ngay, gọn gàng nhanh nhẹn không hề dài dòng.

Trước có Tụ Bảo Phường vào túi, sau lại có sáu vạn lượng, chuyện tửu lâu cũng đã định.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!