"Dù sao, miễn không phải tôi là được! Haha!"
Người ở đầu kia của bình rượu là Lưu Hi, mọi người không khỏi cao hứng.
"Lưu Hi, cậu phải suy nghĩ kỹ trước khi nói nha.
Đây là thử thách đầu tiên trong đêm nay của chúng ta, hơn nửa mục tiêu là anh Lãng của chúng ta. Vừa rồi chúng ta đã ăn nhiều thức ăn cho chó như vậy, lần này chúng ta không thể đễ dàng buông tha cho anh Lãng được nha”
"Lưu Hi, nên nghĩ cái gì chắc chắn một chút nha!”
Lưu Hi suy nghĩ một chút rồi nói: "Tốt nhất là yêu cầu thử thách cái gì đây? Mọi người gợi ý cho mình một chút xem sao?”
Để cho Tần Lãng một thử thách lớn, cô thật sự không biết nên làm như thế nào.
Lương Tiểu Khiết ở một bên nói: "Thật ra mình vẫn luôn muốn xem, Tân Lãng ôm Thi Hàm chúng ta bằng kiểu ôm công chúa. Tuy rằng lại là một lần nữa ăn thức ăn cho chó, nhưng mình nghĩ với nhan sắc của bọn họ nếu Tần Lãng ôm Thi Hàm theo kiểu công chúa, chắc chắn sẽ giống hoàng tử ôm công chúa bước ra từ vở kịch nha.”
"Mình muốn xem.”
Nghe vậy, Lưu Hi lập tức giơ ngón tay cái lên nói: "Đây là một ý kiến hay!"
"Nhưng mình cảm thấy ôm công chúa là không đủ thử thách, quá đơn giản rồi. Tại sao không làm như thế này, Tần Lãng ôm Thi Hàm kiểu công chúa sau đó đứng lên ngồi xuống mười cái!”
Dương Bân vừa nhấp một ngụm rượu suýt nữa phun ra ngoài, nhìn Lưu Hi ở đối diện đãy ngưỡng mộ. nói: "Quả nhiên, lòng dạ của phụ nữ thật sự là tàn nhẫn nhất!"
"Ôm kiểu công chúa còn phải đứng lên ngồi xuống mười cái. Đây đúng là một thử thách năng lực rất lớn đó nha. Nếu là tôi, e rằng một cái tôi cũng không làm được."
Lưu Hi nói: "Nếu là cậu, mình sẽ không đưa ra thử thách này. Tân Lãng dáng người rất tốt, nhìn qua có thể thấy là người thường xuyên tập thể dục. Mình tin anh ấy hoàn toàn có thể vượt qua thử thách này."
Vừa mới làm như vậy đối với chồng của sếp, Lưu Hi đã vội vàng nịnh nọt.
Nghe thấy điều kiện này, Tô Thi Hàm không khỏi nhìn tình hình đẳng sau, trong mắt có chút đau lòng.
Ôm lấy cô kiểu công chúa, còn đứng lên ngồi xuống đúng là quá mệt mỏi
Mặc dù Tân Lãng thường xuyên tập thể dục, thân thể rất cường tráng, dù sao cô cũng đã là một cô gái trưởng thành, ôm công chúa có thể nhịn được một lúc. Nhưng để thực hiện động tác đứng lên ngồi xuống, hắn nhất định cần phải huy động toàn bộ sức mạnh bên trong của mình.
Lưu Hi, tên phản bội này lại có thể nghĩ ra thử thách khó nhẫn như vậy.
Hừ hừ!
Nghe vậy, Tần Lãng cười nói: "Được rồi, có chơi có chịu. Vì bình rượu đã chọn tôi, vậy tôi chỉ có thể tuân thủ quy tắc trò chơi thôi."
Vừa nói, đôi chân dài của hẳn vừa bước tới trước mặt Tô Thi Hàm, nhắc bổng cô lên một cách nhẹ nhàng.
Thời điểm Tần Lãng ôm Tô Thi Hàm lên, tiếng hoan hô vang lên khắp phòng.
Tô Thi Hàm ôm thật chặt cố của chồng rồi nhìn hắn với vẻ mặt đau lòng.
Tần Lãng bắt đầu đứng lên ngồi xuống, bởi vì hẳn có nhiều kỹ năng khác nhau của hệ thống khen thưởng cho nên loại hành động này không quá khó đối với hẳn.
Đối với người bình thường đây đúng là khiêu chiến với giới hạn của cơ thể mình, nhưng Tân Lãng thì rất dễ dàng đã làm xong mười lần đứng lên ngồi xuống.
"Chết tiệt! Anh Lãng quá lợi hại rồi, sức lực này thật sự là không có gì để chê trách nữa rồi!”
"Trâu bò thật, làm tôi một lần nữa có thêm hiểu biết mới về anh Lãng!"
“Hình ảnh này đẹp thật đó, Thi Hàm! Mình đã chụp cho cậu rồi, khi về mình sẽ gửi lên nhóm nha.”
"Thủ phạm" Lưu Hi cười nói: "Tần Lãng quả nhiên lợi hại, tôi biết anh nhất định có thể hoàn thành hành động này. Sếp à, đối với việc chồng của sếp ôm đứng lên ngồi xuống như vậy, thì đây có phải là một trải nghiệm quá kỳ diệu không?”
Tô Thi Hàm nhìn Lưu Hi, nhếch miệng ngoài cười nhưng trong lòng không cười, cơ hồ giữa hàm răng cố phun ra mấy chữ: "Ừm, thật tốt.”
Thật tiếc vì đèn trong phòng quá mờ và âm thanh cũng rất ồn. Lưu Hi và những người khác không nghe thấy vấn đề trong giọng điệu của Tô Thi Hàm vào lúc này.
Trò chơi vẫn tiếp tục, mọi người đã có một khoảng thời gian tuyệt vời, anh chàng mập mạp Dương Bân thật sự rất may mắn, từ lăn đầu tiên bị chọn đến giờ vẫn còn chưa bị chọn lại.
Cậu ta đã giữ được bí mật thầm mến một cách hoàn hảo.
Chơi đến hơn mười một giờ, Tần Lãng nói nên kết thúc, trong nhà vẫn còn ba nhóc con. Bọn hắn về nhà muộn như vậy, mặc dù các dì bảo mẫu đã đồng ý giúp chăm sóc mấy đứa nhỏ, bọn nhóc con bây giờ cũng đã ngủ, các đì cũng nên về nhà và nghỉ ngơi.
Mọi người cũng cảm thấy không nên chơi đến quá muộn, dù sao ngày mai cũng có vài người phải về quê.
Vì vậy, họ đã bàn nhau kết thúc buổi liên hoan hôm nay.
Khi mọi người mặc áo khoác vào và chuẩn bị rời đi, Tô Thi Hàm đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn Lưu Hi phía sau nói: "Đúng rồi! Lưu Hi, mình xem qua lịch trình làm việc của công ty chúng ta. Có một vài người đến từ những nơi khác nên họ muốn sớm về quê ăn Tết Nguyên Đán. Cậu là người địa phương, nếu không trong những ngày này, việc trực ban giao cho cậu nhe."