Huyên Huyên dường như cũng bị cảm xúc chia tay này của ông ngoại lây nhiễm, giơ tay lên định túm lấy mặt Tô Vĩnh Thẳng. Nhưng lăn này không phải đánh vào mặt Tô Vĩnh Thẳng mà lại đi lau nước mắt của Tô Vĩnh Thắng.
Đôi mắt to cũng nhìn Tô Vĩnh Thẳng, giống như đang an ủi Tô Vĩnh Thẳng đừng khóc nữa
Nhìn thấy cháu trai nhỏ đang an ủi mình, Tô Vĩnh Thắng lại ôm lấy Huyên Huyên, sau đó hôn Huyên. Huyên và nói: "Huyên Huyên! Ông ngoại đi rồi, sau này ông sẽ đến thăm cháu nhé.”
"Phải nhớ nhớ ông ngoại nha”
"Lần sau ông ngoại đến thăm cháu, sẽ mang cho cháu và các em thật nhiều đồ ăn ngon và đồ chơi nha.
Phương Nhã Nhàn vỗ vỗ bả vai Tô Vĩnh Thẳng, nói: "Ông xã, được rồi! Xe sắp đến trạm rồi, chúng ta phải đi thôi”
Tô Vĩnh Thắng luyến tiếc đưa Huyên Huyên cho Tần Lãng, sau đó gật gật đầu với Tân Lãng, rồi nói với Tô Thi Hàm: "Thi Hàm! cha mẹ đi rồi, con phải ở cùng với Tân Lãng thật tốt, nhớ thường xuyên gọi điện thoại video cho cha mẹ nhé”
"Được ạ!" Hốc mắt của Tô Thi Hàm cũng đỏ lên.
Sắp đến lúc phải chia tay với cha mẹ rồi.
Thời gian chia tay rồi cũng phải đến, đưa tiễn ông bà Tô và người thân của mình, Tô Thi Hàm tựa vào vai Tân Lãng.
Tần Lãng vỗ vỗ vai cô, ôn nhu nói: "Chờ qua kỳ nghỉ hè này! Chúng ta trở về Thượng Hải, phương tiện đi lại cũng sẽ thuận lợi hơn một chút, sau đó em muốn về thăm cha mẹ hay là cha mẹ muốn đến thăm chúng ta cũng sẽ đều thuận tiện."
"Ừm, Chồng à! Tết năm nay về nhà anh ăn Tết nhé, còn Tết Trung thu đến nhà em có được không?” Tô Thi Hàm hỏi.
Bởi vì có ba đứa nhỏ nên đi máy bay hay đi phương tiện gì cũng đều bất tiện, tự lái xe vẫn thuận tiện nhất.
Nhưng nhà họ Tân cách nhà họ Tô rất xa. Một ngày lễ đi mà phải đi hai nơi, hai người lớn bọn họ thì không sao, thế nhưng ba đứa nhỏ sẽ rất mệt mỏi.
Đợi đến sau này bọn nhỏ ba bốn tuổi rồi, cơ thể khỏe mạnh hơn thì có thể xem xét một kỳ nghỉ lễ sẽ về thăm cả hai bên ông bà nội ngoại.
Tần Lãng trả lời: "Được rồi! Sang năm chúng ta mua nhà ở Thượng Hải, ngày lễ tết có thể mời cha mẹ hai bên tới đây, cùng nhau tụ họp được không em.”
Tô Thi Hàm nghe Tần Lãng nói như vậy, nhìn về phía trước có chút mong đợi, cô gật đầu thật mạnh.
Nếu làm như vậy, một ngày lễ có thể được ở với cha mẹ cả hai bên, sẽ không còn gì để hối tiếc.
"Tiếp theo, Tô Thi Hàm cùng Tân Lãng thảo luận chuyện nhà cửa ở Thượng Hải, cô đã xem qua vài tòa chung cư, cảm thấy không tệ. Chỉ có đều là phòng ốc hơi nhỏ, hoặc là giá phòng quá mắc, hoặc là nơi đó cách trường học bọn họ quá xa.
Thật đắn đo và khó lựa chọn.
“Chuyện giá nhà em không cần lo lắng, thời gian đủ tư cách mua nhà cũng còn hơn một năm. Tiền mua nhà thì chồng em sẽ lo, còn vấn đề khoảng cách thì có thể mua ở khu vực xa cũng được. Năm nay chúng ta đã là cuối năm thứ ba, đến học kỳ năm thứ tư thì có thể không cần đến trường. Cho nên, dù mua nhà cách trường xa một chút cũng không sao."
"Bởi vì nhà mới vừa mua, nên chúng ta cũng không thể lập tức dọn vào ở được.”
"Cho dù là nhà mới hay cũ, chúng ta đều phải sửa sang lại một lần nữa, trang trí xong sẽ có nhiều hơi độc trong quá trình sửa chữa, chẳng hạn như khí Formaldehyde”
"Đối với mấy đứa nhỏ đều không tốt”
"Sửa nhà xong, ít nhất cũng phải để qua hai mùa hè."
"Cho nên, ba năm này chúng ta sẽ tiếp tục ở nhà thuê. Qua hai mùa hè, chúng ta lại chuyển đến nhà mới để ở."
"Nhưng anh lại nghĩ đến một việc, đó chính là chúng ta có nên thuê nhà đối diện hay không. Bị thỉnh thoảng cha mẹ em hoặc cha mẹ anh có đến đây, vậy thì cũng có nơi thuận tiện để ở.”
Việc thuê nhà đối với hắn mà nói thì cũng không phải là chuyện gì quá lớn
Tô Thi Hàm nghe Tân Lãng nói xong, gật gật đầu nói: "Ừm, cũng đúng! Vẫn là chồng em thông minh nhất, em đã quá vội vàng nghĩ đến việc mua nhà, rồi nghĩ đến rất nhiều vấn đề khác. Nhưng mà sau khi chồng giải thích như vậy, em đã hiểu rồi.”
"Vậy đến lúc đó chúng ta có thể mua nhà ở khu Tĩnh Anh gần hoa viên Vân Hinh, giá nhà ở chung cư gần đó hiện tại là 13 ngàn một mét vuông. Trường tiểu học và mẫu giáo ở đây là là xếp số 1. Hơn nữa, đây còn là tòa nhà mới được phát triển bởi một chủ đầu tư lớn, chất lượng vô cùng đảm bảo, họ còn bán cả biệt thự nữa."
"Đến lúc đó mua biệt thự hay là một căn hộ lớn, chúng ta đều có thể ở nơi này chọn lựa”
"Hơn nữa trường tiểu học số một ở khu Tĩnh An là trường tiểu học đứng thứ ba ở Thượng Hải, chất lượng giáo viên ở đây vô cùng tốt."
Tân Lãng cười nói: "Được rồi! Chuyện chọn nhà giao cho vợ, có vấn đề gì có thể hỏi anh”
Hắn không biết nhiều vẽ vấn đề trường học ở khu này lắm.
Vẫn là nên để bà xã của hẳn phụ trách là tốt nhất
"Được! Sau khi trở vẽ cho anh xem nhà ở hoa viên 'Vân Hinh, biệt thự của họ được thiết kế cũng không tệ, không gian các căn hộ thiết kế cũng rất tốt.
“Được!"
Nói về việc mua một ngôi nhà, hai người có thể thảo luận rất lâu.
Hai ngày sau, Tần Lãng nhìn thấy ông Tăn bởi vì vết thương cổ tay còn chưa lành, không thể phụ giúp việc giao hang hay phân loại rau củ, nhìn thấy bà Tần mỗi ngày đều bận rộn bở hơi tay.
Hắn nói với ông bà Tân nên thuê một nhân viên nam, như vậy bà Tân sẽ đỡ vất vả hơn.
Hắn cũng nói, hiện tại mình cũng kiếm được tiền không muốn ông bà Tần vất vả nữa.
Thực tế, với công việc của hắn thì cha mẹ hẳn không cần mở cửa hàng nữa, nhưng ông bà Tần vẫn luôn bận rộn tấp nập. Cộng thêm việc từng trải qua một lần phá sản, chỉ cần yên ổn là lại nghĩ đến những ngày gian nan đó.
Cho nên hai người đều không thích nhàn rỗi, đều muốn làm chút việc gì đó để kiếm chút tiền.
Suy nghĩ của ông Tân là chờ sau khi tích góp được chút tiền, sẽ quay lại công việc kinh doanh cũ và mở nhà hàng.
Nhưng hiện tại cổ tay của ông chưa khỏi nên không thể làm việc nặng được, chuyện mở nhà hàng chỉ có thể trì hoãn.
"La Tĩnh Tôi cảm thấy đề nghị này của con trai cũng được. Thuê thêm một nhân viên mỗi tháng tăng thêm chỉ phí là ba nghìn tệ, nhưng như vậy bà sẽ đỡ vất vả hơn."
"Chờ đến lúc đó cổ tay của tôi tốt rồi, chúng ta sẽ không làm công việc tốn nhiều sức lực như này nữa. Đến lúc đó chúng ta mở nhà hàng, tôi xuống bếp làm đầu bếp, bà có thể thoải mái làm bà chủ tính tiền.”
Mở nhà hàng thì tốt hơn so với mở chỉ nhánh chuyển phát nhanh và bán hàng trực tuyến, sẽ kiếm được nhiều tiền hơn.