Tô Thi Hàm ngại ngùng đáp, làm được tốt vậy một phần công lao cũng do Tân Lãng.
Toàn bộ quá trình nấu ăn hôm nay là do Tân Lãng hỗ trợ chỉ dạy, ví như nồi canh bắp hầm với sườn. Bởi vì lúc nãy tay cô run nên cho hơi nhiều muối, nhờ Tân Lãng giúp nếu không thì nồi cạnh sẽ mặn rồi
Ngoài ra còn có món thịt lợn xào ớt xanh cùng với cà rốt bào sợi, nếu Tần Lãng không kịp thời bảo cô tắt lửa đi thì nó đã bị cháy khét rồi
Món gà mái hầm nếu không phải Tân Lãng giúp cô xử lý da gà thì để cô làm thì chả biết tới chừng nào. Mà cô cũng không biết cách làm sạch hết da gà
Còn có món cá Thờn bơn hấp, cũng là do Tân Lãng chỉ cô cách ướp cá, cách thêm rượu và gia vị như. thế nào để cho ngon. Thêm nữa còn dạy cô nên bỏ. gừng và hành tây vào xào trên chảo trước, tiếp đó thì để cá vào hấp. Làm như vậy nước sẽ thấm vào cá hấp, như thế sẽ thơm ngon và bổ dưỡng hơn.
Hôm nay làm một bàn đầy đồ ăn, tự nhiên cảm thấy mình có chút thành tựu. Nhất là được cha mẹ chồng khen nữa, trong lòng cô cảm thấy rất vui.
Ông bà Tăn nghe Tô Thi Hàm nói điều này, nghĩ đến việc lúc trước Tần Lãng ở trong nhà Tô Thi Hàm đã làm một bữa tiệc toàn cá.
Tài nấu ăn của con trai mình tới đâu người làm cha mẹ đều biết.
Còn mình chỉ biết hâm đồ ăn, nấu mì gói hay làm cơm chiên trứng, cái khác đều không biết làm.
Tuy nhiên hai người bọn họ cũng không bắt Tân Lãng phải đi xuống làm bếp.
Lúc này còn nghe Tô Thi Hàm nói là do Tân Lãng. chỉ đạo bà Tân có chút thắc mắc. Thế là bà hỏi Tô Thi
Hàm về bữa tiệc toàn món cá mà lúc trước Tần Lãng đã nấu ở nhà cô, hỏi cô hương vị của nó như thế nào.
"Ăn rất ngon ạ! Dì và Chú yên tâm, tài nấu ăn của Tân Lãng số với con còn ngon hơn nhiều” Tô Thi Hàm nói một cách đầy chân thành.
Cả hai người ông bà Tân đều bất ngờ, ở trong ánh mắt đối phương đều lộ ra vẻ nghỉ ngờ.
Sau đó hai người lấy đũa gắp thử một miếng rồi bỏ vào miệng, đúng là ngon thật.
Con trai nhà bọn họ làm đồ ăn ngon hơn cả Tô Thi Hàm đã làm ngày hôm nay sao?
“Cha, mẹ hai người cứ đợi tới tối mai là sẽ biết thôi mà. À, tối nay còn rãnh một chút, còn định lát nữa đi ra ngoài mua dụng cụ điêu khắc, chắc là sẽ đi hơi lâu." Tần Lãng nhìn cha mẹ còn đang hoài nghỉ về mình, vừa cười vừa nói.
Vẽ được hai ngày rồi nhưng hắn vẫn còn rất bận, mãi chưa thể xuống bếp thể hiện tài nấu ăn của mình Tối mai làm xong chắc là cha mẹ sẽ bị dọa cho sợ mất.
“Được!" Ông bà Tân đồng thành nói.
Hai ông bà thật muốn xem liệu trình độ nấu nướng của con trai mình, trong nửa năm qua có như lời Tô Thi Hàm nói không.
Ở bên này, cả nhà Tân Lãng đang ăn cơm thì ở. bên kia Phương Nhã Nhàn cũng đang ăn cơm cùng với ông bà cụ Tô.
Ông cụ Tô ngồi uống rượu với Tô Vĩnh Thẳng.
“Tô Vĩnh Thẳng nói cho ông cụ Tô chuyện mấy ngày nay mình đang bàn bạc với vợ.
Chuyện là ông tính với Phương Nhã Nhàn muốn sinh thêm đứa nữa.
Lúc đầu khi Phương Nhã Nhàn nói với ông chuyện này ông còn cảm thấy không hợp lý, bởi vì từ trước tới nay ông chưa bao giờ nghĩ tới chuyện này.
Nhưng sau vài lăn nghe Phương Nhã Nhàn nói thì hai người mới chính thức bàn luận về chuyện này. Hai người có gọi cho bác sĩ khoa phụ sản để được tư vấn, sau một hồi được tư vấn thì hai người cảm thấy điều này có thể suy xét
Sau này đứa con thứ hai của ông với Phương Nhã Nhàn có là trai hay gái thì cũng không sao. Bây giờ nhà họ Tô coi như cũng đã có hậu, cửa ải này của cha ông cũng xem như là đã qua được.
Như vậy tới lúc diễn ra lễ đính hôn của con gái mình thì sẽ tổ chức thật náo nhiệt, mọi người cùng vui vẻ.
Băng không ông cũng lo lắng trong lòng cha ông đang khỏe mạnh lại rầu rĩ không vui, dẫn tới cơ thể sinh bệnh thì không tốt.
Tư tưởng của thế hệ trước đều có hơi cố chấp.
Đặc biệt là việc nối dõi tông đường vốn là truyền thống lâu đời của Trung Quốc.
Cho nên ông và Phương Nhã Nhàn mới muốn xin đứa thứ hai.
Sau khi Tô Kiến Định nghe Tô Vĩnh Thẳng nói vậy. thì không trả lời lại, tuy nhiên có thể nhìn ra được mặt mày ông cũng đã dãn ra, uống nhiều thêm mấy ly rượu. với Tô Vĩnh Thắng.
Cuối cùng Tô Vĩnh Thẳng nói rằng hai vợ chồng ông đã ở đây mấy ngày, ở công ty còn việc cần xử lý nên phải đi trước. Họ còn nói với ông là tiệc đính hôn của Hàm Hàm không cần phải lo, hai ông bà đều sẽ đi.
Sau đó Tô Vĩnh Thắng mang tin vui này nói cho. mấy chị em trong nhà mình, đợi đến lúc đó có thêm người thân cùng chung vui.
Tô Vĩnh Thẳng và Phương Nhã Nhàn nhìn nhau cười.
Tô Vĩnh Thẳng lần lượt gọi cho chị cả, chị hai và chị ba. Chính thức thông báo với họ về lễ đính hôn của Tô Thi Hàm cùng với việc Tô Thi Hàm đã sinh con.
Lúc đầu cả ba người đều rất kinh ngạc, nhưng sau đó vẫn nói là sẽ sắp xếp công việc tới sớm một ngày.
Trùng hợp là cả ba chị của ông đều gả tới Quảng Đông, chị cả ở Trung Sơn, chị hai ở Thâm Quyến và chị ba ở Huệ Châu.
Chị cả ở Trung Sơn hỏi Tô Vĩnh Thắng có phải là đang ở quê hay không, Tô Vĩnh Thẳng đáp lời. Sau đó chị cả là Tô Hồng nói ăn cơm trưa xong thì sẽ qua nhà ông cụ Tô.
Tô Vĩnh Thắng bảo được.
Vốn dĩ Tô Vĩnh Thắng và Phương Nhã Nhàn đã thương lượng từ trước là sẽ dẫn theo cha và mẹ ông. Tô về Quảng Châu ở vài ngày, rồi sau đó mới đi Thành phố Thiệu. Thế nhưng cha ông Tô nghe nói ông Tô dự. định ngày 22 sẽ đi đến thành phố Thiệu.
Ông cụ Tô bảo đi như vậy là sớm quá, ông cụ nói sẽ đợi tới ngày 25 rồi mới đi Thành Phố Thiệu với mấy người Tô Hồng.
Tô Vĩnh Thắng chỉ bảo đợi Tô Hồng tới rồi nói tiếp.
Trước khi ăn Tô Thi Hàm có chụp một bức ảnh cả. bàn đồ ăn rồi gửi cho Phương Nhã Nhàn, đây là lúc giữa trưa cô chuẩn bị đồ ăn với Tân Lãng.
Phương Nhã Nhàn đưa tấm ảnh chụp cho Tô Vĩnh Thảng và ông bà cụ Tô coi, bà cười nói: "Đúng là Thi Hàm làm mẹ rồi có khác! Mọi người nhìn xem, mấy. món gà với cá còn có mấy món ăn kèm đều được con bé làm rất tốt, đặt trên bàn trông vô cùng bắt mắt."
Tô Vĩnh Thắng nhìn mấy món ngon trên bàn, nhớ đến tài nấu ăn của con rể mình. Ông lập tức lại đói bụng, mặc dù lúc này vừa mới ăn xong, ông nói: "Nhìn qua là biết do Tân Lãng hướng dẫn làm rồi, bằng không với năng lực của con gái mình thì sao có thể làm ra món cá này... Không chừng làm con cá còn không xong, nói chỉ đến ướp gia vị”
Phương Nhã Nhàn gật đầu đồng ý, quay qua kể với hai ông bà cụ về khả năng nấu nướng của Tân Lãng rất tốt. Thậm chí còn tốt hơn cả những món ăn được nấu bởi các đầu bếp trong khách sạn năm sao. hay nhà hàng Michelin nữa.
Nói tới đây, Phương Nhã Nhàn nhớ lại cảnh Tần Lãng xử lý con cá Mú khổng lồ nặng hơn 17 kg, bà lập tức kế lại chuyện này cho bà cụ Tô nghệ.
Nghe được chuyện này, bà cụ Tô vui vẻ cười nói: "Nhã Nhàn à! con cứ khen Tân Lãng suốt, làm mẹ cũng muốn thử qua một bữa tiệc cá của thẳng bé."
Ông cụ Tô thì không nghĩ nhiều tới ăn uống, ông cũng từng này tuổi rồi nên chỉ ăn mấy món thanh đạm để giữ gìn sức khỏe. Do đó không ham gì mấy món thịt cá này.
Nhưng ông lại rất muốn đi xem ba đứa nhỏ sinh bà của cháu gái mình.
-
Bên kia Tân Quyên đang gọi điện thoại cho Tân Mai, hỏi bà có nhận được điện thoại của Tăn Viễn chưa
Lần trước Tân Viễn nói trong điện thoại, khi lấy được bản xét nghiệm DNA xác thực cha con thì sẽ mang đến cho bà xem. Thế nhưng ngày hôm qua đợi cả ngày cũng không thấy người đâu.
Hiển nhiên Tân Mai cũng đã gọi cho bà, xác thực. ba đứa nhỏ đều là con của Tần Lãng.
Bà cảm thấy có chút lúng túng, cứ nghĩ sau khi Tần Viễn qua đây thì bà sẽ giải thích đó cũng chỉ là ý tốt của mình. Chỉ có người trong nhà mới lên tiếng nhắc nhở như vậy, mặc dù lời nói ra không dễ nghe nhưng đó là lời thật lòng.
Sau đó sẽ nói có thể giúp con dâu của họ tìm một công việc lúc nghỉ hè nhằm tăng thu nhập cho gia đình.
Nhưng đợi cả một ngày, chờ tới trưa hôm nay mà Tân Viễn vẫn chưa qua nên bà ta có hơi sốt ruột.
Chủ yếu nhất là bà ta nhận được điện thoại của em gái út, bà ấy nói Tân Viễn có mời bà ấy tới nhà hàng của khách sạn Wyndham để ăn tiệc tối ngày mai.
'Để giới thiệu cho bọn họ còn dâu và các cháu.
Nhân dịp cũng chính thức thông báo về ngày tổ chức lễ đính hôn và tiệc mừng trăm ngày của bọn nhỏ.
Sau đó bà ta mới ngỡ ngàng, vì bà ta không hề nhận được cuộc điện thoại nào của Tân Viễn!
Bà ta còn nghĩ liệu có phải hay không Tần Viễn cũng không gọi cho chị cả với chị hai, cho nên bà ta. mới gọi một cuộc điện thoại cho chị cả Tân Mai để hỏi chuyện này.
Tân Mai nói: "Buổi sáng chú tư có gọi cho chị nói này, chắc hắn là không gọi cho em nhỉ?"
Tân Quyên nghe xong lập tức trở nên tức giận: "Không có gọi cho em luôn! Chị cả, chị nói xem Tần Viễn làm vậy là có ý gì, gọi cho chị với cô út mà lại không gọi cho em!"
"Chị à, chị không thấy nó làm vậy là quá đáng sao! Dù gì em cũng là chị ba của nó mà!"
Tân Mai nói: "Em cũng biết tức giận sao? Em nghĩ coi lần trước em nói cái gì với La Tĩnh, bộ em không nghĩ chú tư với Lãng Lãng nghe được sẽ tức giận sao? Nếu bọn họ đã không mời em thì em đừng có đi.”
"!!Chị cả à!!"
“Thôi chị còn phải đi vệ sinh phòng bếp nữa, chị cúp máy đây” Dứt lời, Tân Mai lập tức cúp điện thoại.
Tân Quyên tức tới mức gân xanh ở hai bên thái dương đều nổi lên, không cách nào nguôi được. Lúc. này con gái bà ta chạy tới, vẻ mặt hưng phấn nói với bà ta rằng em họ Tân Lãng mới nhận được một đơn hàng lớn.
Nghe hàng xóm bên kia bảo là từ sáng sớm, họ đã thấy một người đàn ông trông có vẻ rất giàu có tới thăm nhà, còn mang theo rất nhiều quà đến.
Sau đó vào nhà nói gì đó với Tân Lãng, lúc đi qua cửa nghe được cái gì mà hợp đồng tới 20 triệu.
“Mẹ, mẹ mau đi chúc mừng nhà chú đi, bây giờ nhà bọn họ kiếm được nhiều tiền như vậy cho nên mẹ giúp con mượn tiền nhà chú đi. Mượn tầm 1 triệu thôi. À không! 2 triệu đi mẹ, như vậy là có thể sửa lại phòng cưới với lo được sính lễ rồi! Lúc đó chắc chắn Dương
Nguyệt Đình sẽ chịu gả cho con thôi!” Con trai của Tân Quyên vẻ mặt đầy hào hứng nói.
Tần Quyên ngây cả người khi nghe con trai mình nói vậy, bà ta hỏi lại: “Hợp đồng 20 triệu sao?"
“Dạ đúng! bây giờ em họ Lãng Lãng giỏi như vậy, còn mở cửa hàng sắm ô tô. Bây lại ký hợp đồng 20 triệu. Thành ra nhà họ bây giờ đã giàu trở lại, nếu là người thân mượn tiền chắc là được mẹ nhỉ!" Tần Thao rất lo lắng liên tục thúc giục Tân Quyên, bởi vì đây là chuyện liên quan đến việc anh ta có thể lấy được vợ và còn mua nhà mới nữa, sao mà không vội cho được đây.