Tần Lãng mở khóa xe, cầm điện thoại ngồi vào buồng lái. Bởi vì chiếc xe này sẽ cho cha mẹ, nên Tần Lãng giới thiệu cẩn thận nội thất bên trong xe, đặc biệt là bảng điều khiển trung tâm. Về phần hàng ghế phía sau thì hẳn chỉ cầm điện thoại lướt qua một lần để cho cha mẹ nhìn thoáng qua.
Nhưng mẹ hắn vẫn nhanh chóng nhìn thấy túi tã lót dành cho trẻ em ở ghế sau của xe.
Đây là hai ngày trước khi đưa bọn nhóc ra ngoài chơi để lại. Trong đó chỉ có một túi nên không mang lên lầu, nhưng túi rất lớn, hoa văn phía trên là một đứa trẻ dễ thương, nhìn rất nổi bật.
Mắt bà Tần sáng lên, nhưng ống kính điện thoại chỉ khẽ lướt qua, dường như con trai bà cũng không để ý đến chuyện này do đó bà cũng không có nhiều lời
Xem xe xong, ông Tân hỏi: “Con trai, chừng nào con về nhà?”
Tần Lãng suy nghĩ một chút rồi nói: "Cha, ngày trở về cụ thể còn chưa quyết định, phải chờ xong mọi chuyện bên này. Với lại chuyện bên cửa hàng cần phải xử lý, nhưng mà nếu quyết định xong thì con sẽ nói cho cha biết”
Ông Tần gật đầu, tỏ vẻ đã biết: "Được, vậy con tự lo liệu, cha và mẹ chờ con trở về”
'Sau khi cúp máy, bà Tân lập tức nắm lấy tay của ông Tần nói:"Ông xã, ông có thấy không? Phía sau xe của con trai có tã lót chưa sử dụng!”
Ông Tần bình tĩnh gật gật đầu: “ Nhìn thấy”
Còn bà Tân thì vẫn kích động nói: "Cho nên suy đoán trước đó của chúng ta có thể là đúng! Con dâu của chúng ta sinh con rồi! Ông xã, chúng ta lên chức. ông bà rồi!”
Ông Tăn nghe nói vậy cũng kích động đứng lên. Đi qua đi lại trong phòng vài vòng, ông còn thấy chưa đủ do đó tự cho mình mồi lên một điếu thuốc, hút hai hơi để lấy lại bình tĩnh.
“Cái thằng nhóc này, chuyện lớn như vậy, không nói với chúng ta tiếng nào. Đứa nhỏ cũng đã sinh ra rồi, vậy chắc chắn là nó đã yêu đương từ năm ngoái, giấu đúng là rất kỹ” Ông Tần nói xong nhưng vẫn nhịn không được mà cười.
Bà Tần đương nhiên biết lời này không phải là trách cứ, mà là từ tận đáy lòng thể hiện sự vui vẻ của ông Tần, vì thế lập tức nói: “Con trai nhất định muốn cho chúng ta một bất ngờ!"
Ông Tần gật đầu: “Chắc vậy, nó còn chưa quyết định ngày về, nói phải xử lý chuyện cửa hàng. Nhưng mà, tôi nhìn thấy tài khoản công chúng của cửa hàng con trai gần đây cũng không có động tĩnh gì, trong tiệm đều vẫn hoạt động bình thường. Cho nên cũng không căn ông chủ như nó phải nhìn chằm chằm mỗi ngày, theo tôi thấy chắc là nó đang tính toán đưa con dâu về nhà cùng đó."
Bà Tân ngạc nhiên hỏi: "Vậy không phải chúng ta nên đi gặp thông gia sao? Thật tuyệt! Đi gặp thông gia rồi thì chuyện của chúng nó lập tức được giải quyết nhanh chóng rồi!"
Ông Tần cũng cảm thấy vui vẻ. Hai ông bà đều cười không khép miệng được.
Bà Tần nói: " Ông xã, ông nên gọi cho ông Trương hỏi một chút. Mấy ngày trước không phải ông ấy mới gặp con trai chúng ta sao? Ông hỏi ông ấy ngày đó có gặp đứa nhỏ hay không? Tôi muốn biết chúng ta là có cháu trai hay cháu gái”
Ông Tần nói: “Lúc đó ông Trương không nói gì, chắc là không thấy rồi!”
“Thì ông cứ hỏi thử xem sao!”
Thật ra trong lòng ông Tân cùng tò mò. Hơn nữa đang là thời khá vui vẻ, ông Tần cũng muốn chia sẻ với mọi người cho nên ông cầm điện thoại gọi cho ông Trương.
Trương Bình nghe được chuyện ông Tần hỏi. Trong lòng ông nghĩ Tân Lãng đây là muốn tạo bất ngời cho hai ông bà Tần, cho nên không nói gì nhiều “Không nhìn thấy đứa trẻ nào, tôi chỉ nhìn thấy Tần Lãng và bạn gái của nó, còn có một người bạn là con gái đi cùng”
Ông Tần vừa nghe xong, lập tức nói: “Phải vậy không? Là bạn cũ lâu năm như vậy. Ông Trương, ông còn muốn gạt chúng tôi sao? Tân Lãng nói cho chúng tôi biết hết rồi!"
Trương Bình không hiểu ra sao, nhíu mày nói: “A? Tần Lãng nói với mọi người rồi sao? Cái thẳng này, còn nói với tôi là cho mọi người một bất ngờ, kêu tôi giấu giúp nó. Không phải là nó cũng không nhịn được mà nói ra rồi sao? Ha ha... Nhưng mà đây là chuyện vui, chúc mừng nhé! Chắc bây giờ hai vợ chồng ông vui lắm đúng không?”
Ông Tần cười một tiếng, nói: “Trương Bình, ông vẫn giống như vậy, không chịu được áp lực. Tần Lãng cũng không nói gì với tôi, nhưng mà bây giờ ông đã khai ra. Nhanh nói cho tôi biết, ngày đó có phải ông đã nhìn thấy đứa nhỏ rồi phải không?”
Trương Bình vỗ đùi một cái, bất đắc dĩ nói: “Ông Tần, làm bạn nhiều năm như vậy rồi, sao ông vẫn còn trêu chọc tôi như vậy chứ? Haizzz...”
Hai người nói đùa vài câu nhưng thấy ông Tần vẫn cứ hỏi về chuyện đứa bé. Trương Bình suy nghĩ một chút rồi nói: “Tôi có thấy! Là một bé trai, ngoại hình rất giống Tân Lãng khi còn bé. Nhìn một cái là biết người nhà họ Tân của ông cho nên Tân Lãng cũng không có gạt tôi, chỉ là muốn cho hai vợ chồng ông một bất ngờ”
Biết không thể giấu diếm, Trương Bình quyết định chỉ nói một nửa. Lúc đó, Tân Lãng mang theo ba đứa nhỏ về nhà, thế nào hai ông bà cũng mừng đến không nói được gì, còn là một bất ngờ lớn hơn.
Biết được trong nhà có thêm một đứa cháu trai, ông Tần cực kỳ vui vẻ, nói: "Thật tốt quát Ông Trương, niềm vui này thật sự quá lớn! Ha ha... Nếu Tần Lãng mang đứa nhỏ về nhà, ông cũng đến đây chơi đi, tôi mời ông ăn bữa cơm!”
"Được rồi! Phải là bữa ăn thịnh soạn đấy, đến lúc đó tôi chắc chắn sẽ ghé qua”
Hai người lại nói chuyện vài câu, ông Tân đều hỏi chuyện vẽ đứa nhỏ. Đến khi ông Trương không còn gì để nói, hai người mới cúp máy.
Ông Tần lập tức đem tin tức tốt này nói cho bà Tần nghe. Càng nghe, bà Tân càng cao hứng, nói: “Thật tốt quá, ông xã!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!