Cô ngồi bật dậy, quăn áo đầu tóc còn có chút lộn xộn.
Tần Lãng lấy quăn áo đặt trên giường cho cô: “Đi rửa mặt rồi thay đồ thôi. Sắp đến giờ thi rồi”
Tô Thi Hàm gật đầu, không có thời gian nghĩ tới thẹn thùng nữa, cô căm quần áo lên bước nhanh vào. phòng tắm.
Lần đầu tiên được ôm ngủ thân mật như vậy, Tân Lãng vốn còn lo Tô Thi Hàm tỉnh lại sẽ ngượng ngùng. Nhưng may mắn là có chuyện thi cử làm phân tâm, Tô Thi Hàm ngoại trừ hơi đỏ mặt và tránh ánh mắt của. hắn thì cũng không có phản ứng gì khác.
Tô Thi Hàm thu thập một chút, nhanh chóng cầm ba lô đến trường. Trước khi đi vẫn không quên chào tạm biệt ba tiểu bảo bối, bọn chúng hôm nay ngủ vô cùng say.
Huyện Huyện bị mẹ thơm một cái, cơ thể nhỏ bé cựa quậy, cánh tay khẽ vươn lên Vũ Đồng dường như đang trong mộng đẹp, miệng nhỏ còn cười. Lúc Khả. Hình được mẹ yêu thương thì tên nhóc này đưa tay gãi gãi mặt, khẽ nhíu mày lại nhưng cũng nhanh chóng giãn ra.
Nhìn khuôn mặt ba đứa nhỏ đang ngủ, tâm tình Tô Thi Hàm lúc ra khỏi cửa vô cùng tốt.
Tân Lãng đứng ở cửa tiễn cô, chắc là sợ chuyện hồi sáng tái diễn nên lần này Tô Thi Hàm vừa chào một câu xong lập tức lập tức đi luôn, không chừa cơ hội nào cho hẳn cả.
Nhìn bóng lưng cô rời đi, Tân Lãng bất đắc dĩ mỉm cười, quay người trở về phòng tắm rửa.
Tô Thi Hàm chầm chậm bước xuống lầu, nghĩ tới những chuyện hôm nay đã xảy ra, khóe miệng cô tự động cong lên. Vì lúc này là giữa trưa, cũng không phải là khu vực trường học, băng không để người khác nhìn thấy hoa khôi giảng đường nở nụ cười như thế, chỉ sợ sẽ gây nên một trận trầm trồ.
Tô Thi Hàm vừa mới ra khỏi tiểu khu, Lâm Tiêu nhắn wechat tới
Lâm Tiêu: “Thi Hàm, cậu đang làm gì vậy? Tân Lãng có đang bên cạnh cậu không?"
Tô Thi Hàm: “Mình đang ở bên ngoài một mình.Sao thế?”
Lâm Tiêu không nhản tiếp mà trực tiếp gọi điện thoại tới.
“Cậu ở bên ngoài thì tốt rồi. Trưa nay Tân Lãng ở bên cạnh cậu mãi nên tớ có mấy lời không tiện hỏi Cậu nói cậu và Tần Lãng muốn mua xe là vì để đưa cậu và mấy đứa nhỏ về nhà à, bọn cậu là muốn. phụ huynh sao?”
“Đúng rồi! Chẳng phải chuyện này đã nói xong từ. lâu rồi sao?" Tô Thi Hàm cười nhạt nói.
“Đúng là hai cậu đã thương lượng xong. Nhưng mà cậu thật sự muốn trở về sao, không sợ tr?" Lâm Tiêu hỏi
Tô Thi Hàm suy nghĩ, nói: “Hơi sợ, nhưng có Tân Lãng bên cạnh rồi”
Đầu bên kia điện thoại, Lâm Tiêu khẽ đảo mắt: "Mình không nên nhiều chuyện. Cuối cũng lại bị thồn một miệng đãy cơm chó”
“À đúng rồi! Lúc nãy mình còn muốn hỏi hai người, hiện tại mua xe có đủ tiền không? Bọn cậu vừa mới mở cửa tiệm, tiền chỉ tiêu cho bọn nhỏ cũng không ít. Mình đến nhà cậu, thấy đồ gia dụng trong phòng kia toàn là đõ mới, chắc cũng là mới mua đúng không?
Gần đây bọn cậu tiêu xài nhiều như vậy, bây giờ lại còn muốn mua xe, có xoay đủ tiền không? Có cần phải vay thêm không? Nếu đi vay thì phải chịu lãi, nếu không thì để mình.." Lâm Tiêu đang định nói là sẽ đi tìm cha cô xin ít tiền, rồi cho Tô Thi Hàm mượn để mua xe.
“Không cần đâu, Tiêu Tiêu” Tô Thi Hàm biết Lâm “Tiêu muốn nói gì nên trực tiếp cắt đứt lời cô.
Lâm Tiêu nói: "Với mối quan hệ như chúng ta, cậu. đừng khách khí làm gì, coi chừng mình không nhận cậu làm bạn thân nữa bây giờ. Vay tiền bên ngoài rất phiền phức, muốn mượn được tiền trong ngân hàng thì phải đưa chứng minh cho họ. Cậu và Tân lãng đều đang đi học, chuyện này không tiện đâu. Hơn nữa phải làm rất nhiều giấy tờ, quá trình vay tiền cũng không ngắn. Mấy ngày ngắn ngủi như thế, đủ cho các cậu chờ tới khi ngân hàng duyệt hồ sơ cho các cậu vay. không?"
“Tiêu Tiêu, mình thực sự không khách khí với cậu đâu. Bọn mình không cần vay, trong tài khoản của mình và Tần Lãng cộng lại cũng có hơn 700 ngàn, mua một cái xe hơn 500 ngàn cũng không có vấn đề gì”
Lâm Tiêu lập tức nghẹn họng một lúc lâu sau mới nói: “Mia nói Thi Hàm, cậu và Tân Lãng... hai người mới mở cửa hàng không được bao lâu mà đã có hơn 700 ngàn rồi sao? Mình nhớ trước kia cặp hạch đào điêu khắc kia chỉ có 500 ngàn!
“Bọn mình có một số nguồn thu khác nữa. Trong tay Tân Lãng có một ít tiền tiết kiệm, mà cậu cũng biết là Tân Lãng là người có bản lĩnh. Hơn nữa, trước. lúc bọn mình thuê cửa hàng, chủ nhà đã mua một đôi hạch đào điêu khắc của Tân Lãng, kiếm được 200 ngàn”
Lâm Tiêu càng nghe càng chấn kinh, nhịn không. được cười nói: “Được lảm, Thi Hàm cậu gả được cho. một người có tiềm lực đó. Không đúng, Tân Lãng nhà cậu sẽ lên như diều gặp gió. Tân Lãng biết kiếm tiền như vậy, sau này cậu và ba đứa nhỏ đi theo hẳn mình cũng yên tâm”
Cô nói với giọng điệu y chang một bà mẹ già, Tô Thi Hàm nghe xong mà cảm thấy bất đắc dĩ.
Lâm Tiêu tính tình đơn giản, biết tài chính của bọn họ không cần mình hỗ trợ thì lập tức nhảy sang chủ đề khác.
“Hà hà. Thi Hàm này, là bạn thân mình có câu hỏi riêng tư nho nhỏ muốn nói hỏi cậu."
“Chuyện gì?"
“Cậu với Tần lãng, hai người bây giờ tiến triển tới mức nào rồi? Hai người có làm ra mấy hành động lãng mạn nào chưa, hắc hắc.
Tô Thi Hàm bỗng đỏ mặt, nghĩ tới chuyện ngủ trưa lúc nãy càng ngượng ngùng hơn, cô vội vàng nói: “Lâm Tiêu! Cậu đứng đắn lại chút được không? Hiện đang là ban ngày ban mặt, hơn nữa mình còn đang ở ngoài đường, mình còn phải đi thi nữa”
Lâm Tiêu nghe vậy, nói: “Được rồi, được rồi. Hôm. nay tạm thời bỏ qua cho cậu, lần sau chúng ta lại tiếp tục trò chuyện tiếp. Cậu nhanh đi thi đi, chúc cậu thi tốt.. Nhưng mà học bá như cậu chắc cũng không có vấn đề gì cần tớ dặn dò, bái bai”
_______
Thành phố Thiều, tỉnh Hồ Nam.
Sau khi cha mẹ Tần Lãng ăn cơm xong, hai người đến tiệm thông báo xế chiều hôm nay bọn họ ra ngoài một chuyến. Bưu cục Thái Điểu này thời điểm bận rộn nhất là giữa trưa và chạng vạng tối. Buổi chiều thường, chỉ có lẻ tẻ mấy người tới lấy chuyển phát nhanh, trong tiệm chỉ cần một người cũng có thể xoay sở được.
Bọn họ muốn tới trung tâm thương mại, tìm chỗ mua một bộ thiết bị lọc nước sạch.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!