Chương 416
Anh ta vốn cho răng mình không có tình cảm gì với đứa bé, nhưng khi nghe thấy đứa bé không còn nữa, tim anh †a vẫn đau đớn không cách nào khống chế.
Đó là con anh ta, đứa bé ba mẹ anh ta hằng mong đợi, cứ như vậy không còn nữa.
Không còn nữa.
Lúc Cố Tống Vy tỉnh lại, bất giác sờ bụng mình, con ngươi bỗng nhiên căng thẳng.
Đứa bé không còn nữa!
Cô ta không quan tâm trên tay còn đâm kim, giấy giụa ngồi dậy, khóe mắt liếc thấy bóng dáng bên giường, vội quay đầu nhìn sang.
Là Bùi Hạo Tuấn.
Viền mắt cô ta lập tức đỏ lên: “Hạo Tuấn, con không còn nữa”
Bùi Hạo Tuấn không lên tiếng, chỉ lạnh lẽo nhìn chằm chằm cô ta.
Lúc này, Cố Tống Vy mới chú ý thấy anh ta không đúng, nhíu hàng mày thanh tú: “Hạo Tuấn, anh làm sao vậy?” Bùi Hạo Tuấn cười lạnh: “ chứ. “Anh nói gì?” Cố Tống Vy cho rằng mình nghe lầm.
“Tôi nói con không còn nữa, cô vui rồi chứ” Bùi Hạo Tuấn lặp lại.
Cố Tống Vy vừa nghe, không nhịn được cười ra tiếng, cười ngặt nghếo, nước mắt cũng chảy ra.
“Con không còn nữa, em có gì để vui mừng?” Cô ta hỏi. “Tôi biết cô rất nôn nóng muốn sảy thai, muốn chiếm được một vị trí trong giới giải trí, cho nên đứa bé đối với cô mà nói chính là phiền phức đầu tiên”
Giọng Bùi Hạo Tuấn lạnh lẽo, ánh mắt nhìn cô ta tràn đây lên án và chỉ trích.
Cố Tống Vy như nghe thấy trò đùa lớn, cười to vài tiếng, mắt đẫm lệ, bóng dáng anh trở nên mơ hồ, mơ hồ đến mức cô ta dường như không nhận ra anh ta.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!