Chương 5
Giản Tình đạt được mục đích cười híp mắt. Đang tính hôn cậu nhóc một cái nữa để hả lòng thì lại nghe được cậu ngây ngô nói.
“Cậu có thể đừng hôn tớ không? Vì bà tớ nói chỉ có vợ chồng mới hôn nhau”
Bà ngoại Tân đứng bên cạnh khẽ ho khan. Bà nào biết Tân Trạch còn nhớ những chuyện này chứ. Vì khi cậu phụ bà buôn bán ở quán, có những thực khách thích cậu nên đã ôm hôn cậu. Cậu không thích điều đó nhưng lại không biết làm sao đế người ta không hôn mình nữa, thế là bà đã dạy cậu nói như thế.
Nào ngờ bây giờ cậu lại đem ra nói với cô bé kia chứ.
Giản Tình sững người sau đó lại cười nham hiểm.
“Nhưng tớ rất thích hôn cậu. Nếu trưởng thành tớ đồng ý làm vợ cậu, vậy bây giờ cậu có thể cho tớ hôn trước không?”
Giản Tình hồi hợp chờ đợi câu trả lời của cậu nhóc. Hy vọng cậu chưa đủ thông minh để nhận ra mình bị gài’. Và đương nhiên cậu nhóc Tân Trạch thật sự đi đúng kịch bản của con cáo già Giản Tình, cậu gật đầu đồng ý. Giản Tình như: mở cờ trong bụng, quả nhiên trẻ con luôn ngây thơ dễ dụ như vậy. Cô vui vẻ lại hôn chụt một cái rõ to trên má cậu nhóc. Hôn xong còn không quên bồi thêm một câu anh mai.
“Vợ chỉ có một nên cậu chỉ cho mình tớ hôn thôi nhé”
Tân Trạch nghĩ nghĩ rồi cũng gật đầu đồng ý. Tuy nhiên cậu cũng có bản tính chiếm hữu của riêng mình, cậu nhỏ giọng thủ thỉ; “Vậy cậu có thể chỉ hôn một mình tớ thôi không?”
Giản Tinh ngạc nhiên không ngờ đại gia đá quý mới tí tuổi đầu đã có tính chiếm hữu bá đạo trong người rồi. Nhưng cô đã nói rồi cô có thể làm không được nhưng cô hứa được. Vì vậy đương nhiên cô sẽ gật đâu đông ý với cậu.
Mọi người xung quanh ai cũng mỉm cười vì thái độ nói chuyện của hai đứa trẻ.
Chỉ riêng mẹ Giản là thở dài. Bà nào ngờ con gái bà mới năm tuổi mà đã có bản lĩnh dụ dỗ con trai nhà người ta như thế chứ. Nếu lớn lên con gái bà vẫn giữ bản lĩnh này thì chắc con rể đến nhà bà xin ở rể không ít đâu.
“Cậu Tân Trạch đã không sao rồi thưa chủ tịch. Nghe nói cô bé kia còn rất thích cậu chủ nhỏ”
“Tìm cách để Tân Trạch bỏ bà ngoại nó mà chịu về ở với ta đi”
Giản Tinh không sao chứ? Sao không để nó nằm trong bệnh viện theo dõi một đêm đi. Bà gấp đưa nó về nhà lỡ như có biến chứng gì thì làm sao?” Ba Giản vừa vào nhà đã kéo mẹ Giản ra ngoài nói chuyện.
Mẹ Giản đang nấu ăn cũng phải tắt bếp đi ra ngoài. Bà cũng biết thế nhưng Tinh Tình lại không chịu ở lại nhất quyết muốn về,bà biết phải làm sao đây. Nói đến đây bà lại bực bội. Chẳng biết có phải Tình Tình giống ba không mà tính cách lại cứng đâu như thế. Mới năm tuổi mà đã học cách lời lẽ thế rồi. Nói đến bà không có cách nào không thể cho cô về.
“Ông nghĩ tôi muốn như vậy chắc. Còn không phải vì con gái ông sao. À đúng rồi, ông nên vui mừng đitương lai ông đã có người nối nghiệp ‘phong lưư Mẹ Giản trừng mắt mỉa mai.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!