Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nữ Vương Đồng Nát Ở Tinh Tế

Trận diễn tập.

Louis Caser và Lance You nghi kỵ lẫn nhau dẫn tới bờ vực nguy cơ đội ngũ phải giải tán, đồng thời tại đây, trong khi Quý Dữu và bốn đồng đội không bớt lo tiếp tục xoát tiểu đội ngũ và ngẫu nhiên nhân cơ hội làm một số việc thì cuối cùng Thẩm Trường Thanh vẫn luôn trầm tư an tĩnh cũng phái ra đội ngũ đầu tiên đi nửa đường chặn giết Lance You, toàn bộ trận diễn tập tràn ngập khói thuốc súng……

Thẩm Trường Thanh phái ra đội ngũ đầu tiên chặn giết bốn tâm phúc của Lance, ngoài ra còn giết thêm cả bốn kẻ mạnh cấp A, chỉ có Lance là may mắn chạy thoát.

Lance chạy trốn trở về thì gặp phải Louis Caser bèn nổi trận lôi đình ngay lập tức, trực tiếp đánh một trận với đối phương, hai người đều là kẻ mạnh cấp S, một khi đánh nhau lên một cái là nổ banh nóc nhà, suýt chút nữa còn phá cả nơi đóng quân tạm thời.

Từng người của hai bên chạy tới can ngăn, kết quả lời không hợp một cái là hai bên quay sang đánh nhau.

Một trận đấu võ này hoàn toàn không thu được gì, hai bên càng đánh càng hăng, vì thế từ lúc bắt đầu chỉ muốn đòi giải thích lại biến thành cuộc đấu sinh tử.

“Tích ---”

“Tử vong.”

“Tích ---”

“Tử vong.”

……

Hệ thống không ngừng vang lên tiếng thông báo giống như thọc phải tổ ong vò vẽ, Lance vừa thấy đại đa số người chết lại là người của mình nên càng nổi trận lôi đình: “Louis, thằng nhóc nhà mày đừng có quá mức! Đừng tưởng rằng hiện tại mày có nhiều người là tao không làm gì được mày?”

Louis cũng cảm thấy bản thân quá oan uổng, không hiểu sao Lance chất vấn mình một lúc rồi không phân xanh đỏ đen trắng đã đi lên đấu võ, mẹ nó ai mà chịu được?

Dù sao, Louis không chịu nổi sự uất nghẹn này!

Nếu không thể kết mình được thì cùng lắm một phách hai tán, nhưng thẳng ngốc Lance này quá đáng giận, lập tức làm trò trước mặt Louis giết vài người của Louis, trong nhất thời Louis cũng nóng đầu lên đánh với đối phương không chết không ngừng.

Thủ lĩnh bốc hỏa là cấp dưới cũng bốc hỏa theo nha.

Vì thế ---

Quả thực nơi dừng chân loạn như một nồi cháo.

“Đánh…… Đánh nhau rồi?”

“Thật sự…… Đánh nhau rồi?”

“Vậy…… Mình nên làm cái gì bây giờ?” Tất cả sự phát triển này thật sự quá nhanh, quá ngoài dự đoán; bạn học Trương Duệ số 1888 bị kinh hoảng không mở nổi miệng cho đến khi bả vai vang lên tiếng răng rắc suýt chút nữa trật khớp thì cậu ta mới hoảng sợ, thấy cột máu của mình bớt đi 20%.

Trong lòng sốt ruột quá nha.

Tóm lại nơi đây không nên ở lâu.

Trương Duệ thuận thế bò ra khỏi cuộc hỗn chiến, cậu ta vừa ngẩng đầu thì phát hiện bên người mình có một nam sinh viên, đối phương cũng tính toán giống mình, đều nhân cơ hội đang loạn mở đường chạy trốn, hai người vừa vặn thuộc hai trận doanh, sau khi thấy nhau thì Trương Duệ nắm chặt cây gậy rồi nở nụ cười: “Bạn học, muốn đánh một trận không?”

Sinh viên nam liếc nhìn cậu ta một cái rồi chạy không rên tiếng nào.

Trương Duệ: “……”

Nhìn hướng đối phương rời đi, thậm chí Trương Duệ cũng hoài nghi có đúng là người này cũng là Hán gian giống như mình không?



Nhưng ---

Chính mình là bị ép buộc nha.

Ý định ban đầu của mình là không muốn làm Hán gian a?

Oa ~

Trương Duệ liếc nhìn chiến hỏa bay tán loạn ở nơi đóng quân mà cứ do dự mãi, chốt lại vẫn không dám trở về hỗ trợ.

Thôi cũng được.

Hán gian thì Hán gian đi.

Trận diễn tập không quy định không thể làm Hán gian đúng chứ?

Ơ?

Sao chính mình lại tiếp tục sử dụng câu nói của cái đồ vô sỉ Quý Dữu số 4444 kia vậy?

Trương Duệ lắc lắc đầu rồi nhanh chóng chạy trốn.

Kết quả là, cậu ta vừa mới cho rằng mình đã an toàn, thế mà lại gặp được nam sinh viên vừa mới gặp mặt một lần ở nơi đóng quân, hình như đối phương bị gặp phiền toái, bị vài người vây quanh như đang dò hỏi cái gì.

Trương Duệ duỗi dài cổ ra, vừa thấy một cái là sợ tới mức cất bước chạy luôn.

Nhưng vừa mới quay người lại thì đụng phải ánh mắt có hàm ý sâu xa của số 4444.

Trương Duệ: “……”

Quý Dữu: “……Bạn học, cậu xui xẻo thật đấy.”

Trương Duệ: “…… Có thể dừng bắt tôi có được hay không?”

Quý Dữu mỉm cười: “Cậu hơi bị xui xẻo nha.”

Trương Duệ: “……”

Trương Duệ nhận mệnh để Nhạc Tê Quang xách tới thẩm vấn. Lúc này Trương Duệ mới hiểu được cái đồ xui xẻo bị thẩm vấn giống mình đúng thật là Hán gian, nhưng cậu ta là Hán gian do cái đồ yếu nhớt số 4444 phái đi, còn người ta là Hán gian do Thẩm Trường Thanh phái đi.

Bộ mặt không giống nhau a.

Nên sau khi nam sinh viên kia bị thẩm vấn xong, ban đầu cho rằng chính mình sẽ bị giết nhưng kết quả là Quý Dữu vỗ vỗ đầu của cậu ta rồi nói: “Vật tư để lại, cậu có thể đi.”

Nam sinh viên: “???”

Quý Dữu: “3 giây!”

Nam sinh viên cất bước chạy luôn, lập tức chạy không còn thấy bóng dáng nữa.

Quý Dữu lại chuyển hướng sang Trương Duệ số 1888 và mỉm cười: “Tới lượt cậu.”

Trương Duệ: “Những gì tôi nên nói đều nói hết rồi mà? Này này này…… Các cậu đừng tàn nhẫn như vậy được không? Trên người tôi chỉ còn một lọ dinh dưỡng tề thôi đấy, để tôi dành sống đến ngày mai không được sao?”



Quý Dữu: “Để lại vật tư.”

Trương Duệ hết cách, cậu ta vừa mới móc lọ dinh dưỡng tề duy nhất từ trong túi ra thì trước mặt hiện lên một luồng ánh sáng, Trương Duệ vừa thấy cột máu của mình đã bị quét sạch trong nháy mắt: “ĐM!!!”

Cậu ta đã chết?

Đã chết?

Đã chết?

Đã chết?

Quả thực Trương Duệ chết không nhắm mắt, cậu ta trừng mắt Nhạc Tê Quang vừa giết mình, lại trừng sang số 4444: “???”

Trong mắt Quý Dữu hiện lên sự không đành lòng: “Đừng trừng mắt, an giấc ngàn thu đi.”

Trương Duệ: “Vì sao?”

Quý Dữu thở dài một tiếng: “Kết cục của Hán gian.”

Trương Duệ: “!!!”

Cậu ta không cam lòng hỏi lại: “Vì sao tên Hán gian vừa rồi kia không cần phải chết mà tôi lại phải chết?”

Quý Dữu đồng tình nhìn cậu ta một cái: “Người ta còn có tác dụng còn cậu thì vô dụng.”

Trương Duệ: “……”

Ông đây chết không nhắm mắt!

“Ôi ~”

Quý Dữu nhìn ‘thi thể’ của Trương Duệ bị người máy kéo đi bèn lắc đầu: “Lại là một kẻ đáng thương, vong hồn thật đáng buồn.”

Nhạc Tê Quang cướp được 1 điểm từ trong tay Nhạc Tê Nguyên, Sở Kiều Kiều và Thịnh Thanh Nhan; vừa vui vẻ lại vừa đắc ý mà cứ cười điên cuồng ha ha: “Cuối cùng điểm tích lũy của ba ba cũng được 200.” Nói xong cậu ta chuyển hướng sang Quý Dữu: “Ngu xuẩn, đừng dây dưa nữa, nói nhanh lên kế tiếp làm gì bây giờ?”

Louis và Lance nội đấu dẫn tới thương vong vô số; Thẩm Trường Thanh đang yên tĩnh cuối cùng cũng gia nhập hành động bao vậy tiễu trừ Louis và Lance; còn các tiểu đội ngũ bị nhóm Nhạc Tê Quang giết đến mức chạy trốn khắp nơi…… Toàn bộ trận diễn tập bị khuấy đảo lật ngược lên trời.

Có thể hình dung như gà bay chó sủa sao?

Quý Dữu sờ sờ cằm, im lặng trong chốc lát.

Quả nhiên như cô suy đoán, ngoài mặt Thẩm Trường Thanh làm ra vẻ đạt thành nhận thức chung với Louis và Lance là quét sạch các thế lực nhỏ nhưng thực ra Thẩm Trường Thanh để ý nhất, kiêng kỵ nhất, cũng muốn diệt trừ nhất chính là đội ngũ 500 người của Louis và Lance.

Nam sinh viên vừa rồi bị nhóm Quý Dữu thẩm vấn chính là quân cờ mà trước kia Thẩm Trường Thanh bỏ vào đội ngũ của Louis và Lance, vừa rồi khi hai người đánh nhau thì nam sinh viên này và mấy quân cờ khác ở bên cạnh châm ngòi thổi gió dẫn tới chiến loạn không thể thu hồi.

Nhưng mấy người khác không có mệnh tốt như nam sinh viên này, đao kiếm không có mắt nên bị ngộ thương chết rồi.

Nam sinh viên trốn thoát được lại bị nhóm Quý Dữu bắt lấy.

Dựa theo suy nghĩ của Quý Dữu thì sau khi nam sinh viên này trở về chỗ của Thẩm Trường Thanh khẳng định sẽ kể lại những việc xảy ra đúng như sự thật đã diễn ra.

Nhạc Tê Quang rất bất mãn: “Cái tên vừa rồi vì sao không cho tao làm thịt?” Mất trắng 1 điểm bị thả chạy.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!