Quý DữU bị dọa đến nhảy dựng lên.
Một cái?
Hai cái?
Bao nhiêu cái chứ?
Ước chừng ban đầu cũng không ngừng là 10.000.000 đi?
Sao ---
Sao lại khoa trương đến vậy nhỉ?
Quý Dữu vỗ vỗ ngực mình rồi nghĩ thầm có thể hòm thư của mình bị tên lưu manh nào theo dõi phần mềm cho nên mới xuất hiện nhiều thư tín như thế. Tự trấn an bản thân, cô lại tùy tiện click mở một thư tín.
[Đại sư hồn khí tôn kính:
Lần đầu tiên xin mời ngài nhận lấy sự thăm hỏi chân thành tha thiết nhất của em…… Đối với em ngài giống như trận bão mạnh thổi quét tới, trong nháy mắt làm trái tim em như nai con chạy loạn……]
Cái quái gì vậy?
Cái quảng cáo rác rưởi này lại dùng kịch bản giống đợt trước hả?
Đại sư hồn khí, cô nơi nào là đại sư hồn khí gì gì nha? Đại sư hồn khí là cái gì thì đương nhiên Quý Dữu rõ ràng, hơn nữa đối với bản thân cô vẫn rất biết tự mình hiểu lấy, đừng nói là đại sư hồn khí mà chính là hồn khí thì một chút ý nghĩ cũng không có.
Mặt đầy vẻ nghi ngờ, Quý Dữu nhìn xuống những thư tín tiếp theo thì phát hiện ra thư tín này đều là mấy lá thư nịnh hót đến tận trời, tất cả đều vô nghĩa hết, không có một câu nào là trọng điểm cả.
Còn có ---
Đây là từ hình dung cái kiểu quái gì thế? Trận bão mạnh thổi quét tới?
Quấy rầy.
Xin thứ cho tôi phải tạm biệt ---
Quý Dữu tiện tay tắt đi.
Tiếp theo lại click mở một lá.
[A a a…… Đại sư! Xem em này! Xem em đây! Xem em! Em là bảo bối bé nhỏ của ngài nha……]
Bảo bối bé nhỏ?
Xin lỗi, tôi không có bảo bối lớn như cô đâu.
Gặp lại ---
Quý Dữu âm thầm cau mày trào phúng, lại click mở lá thư tiếp theo.
[Đại sư, ngài có tấm lòng bao la rộng lớn, còn có cô bé đáng yêu này, không sai, em chính là cô bé đáng yêu của ngài nè……]
Dưới mấy chữ ngắn ngủn là tấm ảnh chụp toàn thân của một cô gái, cô ta ưỡn ngực, trợn mắt, chu mỏ……
Lông mày Quý Dữu nhảy dựng lên:
Thật xin lỗi.
Cô nhận sai người rồi.
Tôi là nữ.
Thích nam giới nha.
Thật…… Thật sự không phải là người cô muốn tìm đâu.
……
Chịu đựng cái tay đang run, Quý Dữu lấy hết can đảm lại click mở thêm một lá thư tín nữa:
[Ảnh bí mật riêng tư không xuất bản nha, xin hãy đồng ý với người ta nha, chỉ có một mình ngài được xem thôi nha, cần vụng trộm xem nha…… Đại sư vừa lòng thì lập tức gọi điện cho người ta nha, người ta sẽ ngoan ngoãn ngồi phi thuyền tự mình giao hàng tận nhà, người ta gửi đại sư trái tim bé bỏng nha……]
***Nha: Bản convert là ‘Nga’. Là thán từ ô, ồ, a, à, ơ. Là tiếng ngâm được kéo dài. Trước đây khi mới bắt đầu nhảy hố ngôn tình mình thấy nhiều bản edit để nguyên từ này và lúc đó mình chỉ hiểu nôm na thôi. Ban đầu mình định để ‘A’ cho chính xác hơn, nhưng để có thể thể hiện ra được cái sự ‘nhầy nhụa’ của bạn này nên mình quyết định để ‘Nha’.
Nha ---
Mày nha cái quỷ nha!
Lại nha ông đây đánh chết mày!
Trong lòng Quý Dữu tiếp tục trào phúng, nắm tay siết chặt lại chịu đựng sự xúc động muốn đánh người rồi tiếp tục xem, kết quả là vừa mới lật một tờ là đã thấy hoa mắt, đột nhiên xuất hiện một bộ 9 tấm ảnh chụp thực tế ảo toàn phương vị không góc chết lớn vừa phải, không có bất kỳ che chắn nào của một người đàn ông……
Dưới sự đột nhiên không kịp đề phòng, Quý Dữu hoàn toàn tránh không kịp, lập tức ảnh chụp này đâm thẳng vào mắt của cô, bởi vì là ảnh chụp thực tế ảo nên nó giống như người thật đang đứng ngay trước mặt, người đàn ông với sóng mắt lưu chuyển, đã thế còn hướng về Quý Dữu vứt cái ánh mắt đắm đuối.
Quý Dữu: “!!!”
A!
Cái quái quỷ gì đây?
A!!
Muốn xong!
Quý Dữu nhanh tay bịt kín cái mũi lại, nhìn lại thì may là không chảy mái mũi.
Mẹ kiếp!
Không xem là mất công nhìn rồi!
Cô lại ngẩng đầu ngắm ảnh chụp vài lần ---
Ha hả ---
Quá bé……
Xóa hết.
Cần thiết xóa hết!
Sau khi tắt đi lá thư tín làm cay mắt này, thật sự là Quý Dữu không chịu đựng được, cô cảm thấy trái tim nhỏ bé của mình bị khích thích liên tục, đến giờ vẫn còn nhảy bùm bùm đây, lại xem tiếp là bệnh huyết áp cao, huyết áp thấp, tiểu đường…… Gì gì đó cũng sẽ bị dính mất thôi.
Quý Dữu ôm ngực, nơi nào còn có tâm tư và dũng khí để xem thư tín khác nữa. Có thời gian không bằng cô nhanh chóng đi làm cu li kiếm thêm ít tiền còn hơn, có thời gian xem thư tín rác rưởi lưu manh thì đã sớm kiếm được tiền mua được một lọ dinh dưỡng tề rồi.
Nghĩ ---
Quý Dữu nhanh chóng đóng lại hòm thư.
Sau khi khóa hòm thư, nghe thấy những âm thanh leng keng không ngừng, Quý Dữ nói: “Hệ thống, đóng lại tiếng thông báo tin tức, còn có --- Giúp tôi tạm thời từ chối nhận thư tín.”
Còn có ---
Các thư tín rác này cứ nhằm vào cô để bắt nạt thôi.
Hơn 10.000.000 cái?
Sao nó không lên trời đi?
Hệ thống Tinh Võng nghe thấy lời dặn dò lập tức lên tiếng: [Hiện tại sẽ đóng cửa tiếp nhận thư tín, có xác định hay không?]
Quý Dữu không hề do dự: “Xác định.”
Hệ thống: [Đã đóng cửa.]
Đúng là mạng lưới ở thời đại tinh tế có điểm tốt, chẳng cần động tay động chân đi thao tác, muốn làm gì thì trực tiếp nghĩ đến, tinh thần lực sẽ kết nối với hệ thống Tinh Võng.
Đóng cửa tiếp nhận thư tín và tắt tiếng thông báo, cuối cùng thế giới cũng yên tĩnh lại.
Tiếp theo, Quý Dữu lập tức cầm rìu để trong góc lên bắt đầu bổ cọc gỗ.
Một lần.
Hai lần.
Ba lần.
……
Có thể liên quan tới việc ăn mấy chục khắc Điệp Mật nên vào lúc này cô dùng rìu bổ cọc gỗ càng nhanh hơn. Trước kia ở trên Tinh Võng làm cu li, một phút nhiều lắm cũng chỉ bổ được mười lần, đợt vừa rồi cô có thể bổ mười mấy đến hai mươi lần, vậy mà hôm nay cao nhất cô bổ được đến 38 lần!
Quý Dữu bị dọa nhảy dựng lên.
Tiếp theo ---
Quý Dữu thực nghiệm nửa giờ, tính trung bình mỗi phút cô có thể bổ được 30 lần.
Đây là hiểu suất khủng bố đến mức nào?
Mình chính là người có tinh thần lực cấp F nha.
Chẳng lẽ ---
Là thiết phiến sao?
Là thiết phiến mang đến sự thay đổi?
Nếu không, chỉ dùng mấy chục khắc Điệp Mật là có thể sinh ra hiểu quả lớn như vậy đối với tinh thần lực của mình? Trong lòng Quý Dữu không tin được.
Đang nghĩ tới thiết phiến thì trong lòng Quý Dữu đột nhiên có động tĩnh, cô ngưng thần tỉ mỉ cảm nhận một lần thì phát hiện ra khi mình đang ở Tinh Võng cũng có thể cảm nhận được thiết phiến, hơn nữa lúc này thiết phiến không còn yên lặng giống như lúc trước nữa mà còn hơi hơi đong đưa.
Hả?
Không sai.
Chính xác là lắc lư hai lần.
Quý Dữu cố gắng nhìn kỹ hơn thì bỗng nhiên thiết phiến không động đậy nữa, sau đó mờ dần mờ dần, tiếp theo đó lập tức biến mất không thấy.
Quý Dữu buồn bực không thôi.
Đúng lúc này trong lòng cô đột nhiên trở nên nhảy nhót rất nhiều, có một niềm cảm xúc vui vẻ lan tràn từ trong ra ngoài, lan khắp toàn thân của Quý Dữu.
Đây là ---
Nguyên chủ sao?
Nguyên chủ đang vui vẻ phải không?
Quý Dữu không nhịn được xoa xoa ngực: [Là cô sao?]
Sau khi hỏi những lời này, cô đợi vài giây thì cảm xúc vui vẻ ở đầu quả tim kia càng thêm mãnh liệt, khóe miệng Quý Dữu cong lên tạo thành một nụ cười: [Rốt cuộc vì sao vui vẻ nha? Đáng tiếc không có cách nào trò chuyện trực tiếp với cô được.]
Thật tiếc nuối.
Lời nói mới ra khỏi miệng thì trái tim nhảy nhót cũng giảm đi một ít. Có vẻ như nguyên chủ cũng hơi tiếc nuối.
Ngay sau đó cảm xúc khác thường kia cũng biết mất rất nhanh.
Quý Dữu biết đây là nguyên chủ đang ẩn nấp.
Trong khoảng thời gian này trừ lần gặp phải bác gái cả và chị họ, cả lúc nhớ tới cái người tên là Từ Tư Vũ ra là nguyên chủ từng xuất hiện, về sau --- Bất cứ Quý Dữu làm cách gì thì cảm xúc của nguyên chủ cũng chưa từng xuất hiện trở lại.
Tuy không tìm ra được quy luật nhưng ---
Biết cô ấy còn ở thì Quý Dữu liền an tâm.
Cô xoa xoa ngực, thanh âm trong lòng nhẹ nhàng cất lên: [Ngủ ngon.]
Đồng thời, bản thân cũng muốn đăng xuất đi ngủ.
Sau khi Quý Dữu đăng xuất, cô hoàn toàn không biết bởi vì động tác đột nhiên đóng cửa tiếp nhận thư tín khiến tất cả những người ngồi canh ở cửa tiệm của cô, bao gồm cả Trình Dục ở bên trong đều phát điên lên.
Trình Dục kêu rên: “A a a…… Đại sư!!! Đại sư, ngài ấy không để ý tới tôi, ngài ấy không để ý tới tôi……”
Mọi người: “A a a…… Đại sư cũng không để ý tới tôi……”
Gần như trong nháy mắt toàn bộ đường cái trong khu thương nghiệp xuất hiện cảnh người người nằm lăn ra đất ngửa mặt lên trời kêu ca khóc lóc, tiếng kêu rên bên tai không dứt!
***Nằm lăn ra đất ngửa mặt lên trời kêu ca khóc lóc: Bản convert là ‘Khốc thiên thưởng địa’. Khốc => Khóc to; thiên => trời; thưởng => xem, ngắm; địa => đất.