Ryan nghe vậy thì cười nói: “Thấp phẩm.”
“A?” Quý Dữu nghe xong không khỏi cảm thấy rất thất vọng, giá cả giữa thấp phẩm, trung phẩm và cao phẩm chênh lệch rất lớn: “Mới thấp thẩm thôi.”
Tạ Linh Chi đứng một bên mắt trợn trắng lên rồi bĩu môi: “Cô cho rằng cao phẩm chính là đống rác có thể tùy ý thấy được hả? Hoàn cảnh ở tinh cầu số 101 của chúng ta có thể sản xuất ra được Điệp Mật cũng đã không thể tưởng tượng được rồi!”
“Cũng đúng.”
“Hai, ba cân đấy! Ít nhất cũng được 1 đến hai triệu điểm tín dụng! Thật quá phát tài!”
“Ha ha ha……” Quý Dữu nghĩ đến số tiền sẽ có liền sung sướng.
“Đồ về đến nhà lại chia.” Ryan trầm ngâm: “Chúng ta đi về trước.”
“Được.”
Dã ngoại nguy cơ bốn phía, mọi người cũng không nói nhiều nữa, cố gắng thu thập thứ tốt rồi lập tức khởi hành rời đi.
Đến khu ngoài của lớp chắn phòng hộ, mọi người bán Thiết Lên mộc lần này thu thập được rồi nhanh chóng trở về khu dân cư. Lần thu hoạch này mỗi người cầm Thiết Lê mộc mình tự thu thập được, thứ cần chia đều chính là Điệp Mật và nữ hoàng Ban Lan điệp.
Sau khi trải qua thương lượng và sự nhất trí của mọi người, Tạ Xuyên Khung mới cất tiếng: “Lần này có thể thu hoạch được lớn như vậy hoàn toàn dựa vào A Dữu, bằng không kết cục của chúng ta khó mà nói được, cho nên về phần Ban Lan điệp thì A Dữu chiếm 5 phần, những người còn lại cùng chia đều.”
“Nhiều như vậy?”
“Em lấy nhiều như vậy là không hợp lý, mọi người đều cùng nhau nỗ lực mới có được, cho em 4 phần là tốt rồi.” Quý Dữu cự tuyệt.
Về điểm này Leah vẫn kiên trì: “A Dữu, em cầm đi, không có em nếu làm không tốt chúng ta đều chết rồi, nơi nào còn có thể ngồi ở đây chia.”
Tạ Xuyên Khung nói: “A Dữu, 5 phần là em xứng đáng có.”
Tạ Linh Chi bĩu môi thầm thì: “Đồ ngốc!”
Thấy mọi người nhất trí khuyên như vậy nên Quý Dữu cào cào đầu rồi ngượng ngùng nói: “Vậy --- em cầm nhé.” 5 phần? 5 phần là bao nhiêu?
Nếu bán ra 20.000 là cô có thể lấy 10.000, nếu bán được 30.000 là cô có thể lấy 15.000 rồi……
Khoản to!
Ngất mất.
Ngất mất.
Ngất mất.
Đúng là Quý Dữu sung sướng đến sắp ngất rồi.
Nữ hoàng Ban Lan điệp chia xong, kế tiếp chính là Điệp Mật.
Tạ Xuyên Khung nói: “Lần này có thể lấy được Điệp Mật ít nhiều cũng là nhờ có A Dữu, A Dữu lấy 4 phần, Ryan lấy 3 phần, dư lại 3 phần chúng ta chia đều, mọi người không có ý kiến gì chứ?”
Những người khác đều không có ý kiến, đạt được Điệp Mật đó là niềm vui ngoài ý muốn, Quý Dữu có công lao lớn nhất, tiếp theo là Ryan, nếu không có Ryan thì mọi người cũng không lấy được Điệp Mật này, cho nên đối với phương án chia như vậy những người khác cũng không có ý kiến.
Tạ Xuyên Khung nói: “Một khi đã như vậy thì chia như thế nhé.”
“Có!” Quý Dữu giơ tay cười nói: “Em có ý kiến!”
Tạ Xuyên Khung: “Hả? A Dữu, em……” Anh ta đã nhận ra được Quý Dữu muốn nói gì.
Quý Dữu cười ha hả: “Em lấy 3 phần là được rồi, dưa lại 4 phần mọi người chia đi!”
Mọi người đang muốn há mồm thì Quý Dữu đã nhanh miệng hơn: “Đừng từ chối! Lần thu hoạch này là mọi người cùng đồng tâm hiệp lực mới có, thiếu ai cũng không có cách nào làm được! Cứ như vậy thôi.”
Tính cách của Quý Dữu chính là như vậy, ân oán rõ ràng! Ai đối xử tốt với cô cô liền đối xử tốt với người đó, nếu ai dám tìm cô phiền toái tất nhiên cô muốn trả lại, dù trong thời gian ngắn không trả lại được thì cũng âm thầm nghẹn lại rồi tung chiêu lớn trả về!
Nhà Leah, nhà họ Tạ đều là người một nhà, đều đốt xử tốt với cô, cho nên Quý Dữu nguyện ý chia sẻ thu hoạch của mình với tất cả.
Quý Dữu vẫn kiên trì, mọi người lại khuyên tiếp không được thì không còn từ chối nữa.
Thật sự Điệp Mật quá quý giá, nếu là ngày thường căn bản mọi người cũng không giám nghĩ chứ đừng nói gì đến uống Điệp Mật để tăng cấp bậc của mình. Chờ đến khi mọi người chia xong bà Jenny mới cười cười khuyên nhủ: “Mấy đứa nhóc các cháu đừng nghĩ đến việc bán hết Điệp Mật đi đấy nhé, hãy giữ lại một ít cho mình dùng.”
Tạ Xuyên Khung nghiêm mặt lại: “Bà Jenny yên tâm, cháu và Linh Chi sẽ giữ lại 200 khắc để dùng khi chúng cháu thăng cấp.”
Bà Jenny cười cười: “Vậy là tốt rồi, A Dữu, cháu cũng giữ lại một phần cho bản thân dùng đấy, ít nhất cần giữ lại 300 khắc mới được, như vậy tinh thần lực và thể chất của cháu đều có thể tăng một cấp.”
Ban đầu Quý Dữu cũng tính bán đi toàn bộ nhưng nghe thấy bà Jenny nói thế cũng cảm thấy đúng, đã có đồ quý có thể tăng lên cấp bậc đương nhiên muốn tăng lên thực lực của chính mình, có thực lực mạnh mẽ rồi mới có sức để tự bảo vệ bản thân, vì thế cô vội nói: “Cháu hiểu được, cháu sẽ giữ lại 400 khắc.” Điệp mật lần này thu thập được đã cân lên, tổng cộng là 2800 khắc, Quý Dữu có thể được chia đến 840 khắc, bán đi 400 là trong tay còn hơn 400 khắc.
Tạ Xuyên Khung nói: “Ryan, cái này giao cho anh bán nhé, anh xem được không?”
Ryan gật đầu: “Được.”
Tài liệu cao cấp như này nếu trực tiếp đăng bán trên Tinh Võng thì cũng có thể bán ra ngoài thị trường được, nhưng nếu giao cho Ryan thì Ryan có con đường có thể bán được với giá cao hơn.
Ryan thoáng nghĩ rồi nói: “Hẳn là có thể bán ra nhanh thôi, đến lúc đó anh sẽ chuyển khoản trực tiếp cho mọi người.”
Nhân phẩm của Ryan vẫn ở đó, mọi người cũng không lo lắng sau khi Ryan bán đi sẽ cuỗm lấy rồi chạy trốn.
Thực ra đối với Ryan mà nói dù đó là nữ hoàng Ban Lan điệp hay Điệp Mật cũng không phải là thứ quá hiếm lạ, anh ta đã nhìn thấy kỳ trân dị bảo quá nhiều, mấy thứ này chỉ có thể tính là bình thường --- Ryan cũng không để bụng đến số tiền được chia, dù mọi người không muốn chia cho anh ta thì anh ta cũng sẽ không chủ động đòi lấy.
Sau khi quyết định mọi người cũng không nói gì nữa, Quý Dữu lấy Điệp Mật mà mình nhận được chia ra 400 khắc rồi nhờ Ryan bán giúp.
Như vậy Điệp Mật chất lượng thấp 100 khắc có thể bán được 100.000, lần này bán xong là có thể nhận được 400.000!
400.000 nha!
Đổi lại trước kia quả thực là tưởng cũng không giám tưởng.
Không chỉ có Quý Dữu, trên mặt mọi người đều có biểu tình vui sướng đắc ý, ngay cả người cao ngạo như Tạ Linh Chi, trầm ổn như Tạ Xuyên Khung nghĩ đến chuyến thu hoạch này cũng làm trên mặt hai anh em mang theo ý cười vui mừng rạo rực.
Quý Dữu về tới nhà, bụng đã đói tới mức ngực dán phía sau lưng rồi, cô chạy nhanh lấy dinh dưỡng tề ra muốn ăn một lọ, đang lúc muốn xé miệng bao bì đóng gói thì Quý Dữu nhíu mày, nghĩ đến mình thân là phú bà gia tài mấy trăm nghìn! Cô hơi đâu đi nuốt nổi dinh dưỡng tề chứ!
Không ăn!
Kiên quyết không ăn!
Phú bà sao lại có thể ăn dinh dưỡng tề thấp cấp được?
Việc này vốn không phù hợp với thân phận của mình nha.
Quý Dữu bỏ qua dinh dưỡng tề rồi vuốt ve Điệp Mật còn dư lại trong tay cười hì hì lầm bầm lầu bầu: “Riêng hôm nay mình phải xa xỉ một lần! Mua tám cân mười cân đồ ăn tự nhiên mới được!”
Nói xem, một quả táo to từ dãy núi Bekena đó bao nhiêu tiền nhỉ? 810 điểm tín dụng! Hiện tại có tiền, một lần mua luôn 10 quả!
Đúng!
Nếu không thì không mua, đã mua phải mua 10 quả.
Tình trạng đột nhiên phất nhanh này của Quý Dữu khiến cô mừng rỡ vui sướng sắp tìm không ra bắc, nhưng --- Cô cũng không muốn quản quá làm gì, mua 10 quả táo to cũng mới có 8100 điểm tín dụng mà thôi, vẫn còn trong phạm vi chấp nhận được.
Nói được thì làm được, Quý Dữu buông chiếc bình thủy tinh đựng Điệp Mật trên tay xuống, đang chuẩn bị đăng nhập Tinh Võng thì khóe mắt liếc qua, đột nhiên đồng tử co lại ---