Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nữ Vương Đồng Nát Ở Tinh Tế

Trong học viện quân sự tinh cầu Lãm Nguyệt đầy rẫy nhân tài, thực ra tài năng của Từ Châu cũng không nổi trội, tinh thần lực của cậu ta là cấp B, thể chất ở cấp A nên không được coi là nổi bật; chỉ thuộc về trình độ trung bình khá. Nhưng ---

So với tinh thần lực cấp D thể chất cấp E của Quý Dữu thì vẫn chiếm ưu thế rất lớn.

Không sai, hiện tại chính phủ đã sửa đổi và công bố tinh thần lực của Quý Dữu là cấp D. Là do Quý Dữu tha thiết yêu cầu, cô không bao giờ muốn nghe thấy danh hiệu phế vật song E kia nữa.

Nghe thấy Quý Dữu tiếp nhận lời thách đấu của Từ Châu, phản ứng của các sinh viên đều rất kinh ngạc, đây rõ ràng không phải là cuộc thi đấu công bằng nha.

Thi đấu?

So như thế nào?

“Chúng ta điều khiển cơ giáp đối chiến đi!” Từ Châu trừng mắt và lớn tiếng nói: “Vì để công bằng, tớ có thể nhường cậu ba chiêu.”

Quý Dữu lắc đầu: “Không cần.”

Từ Châu: “????”

Quý Dữu nói: “Nếu tớ nhớ không lầm thì hiện tại cậu điều khiển cơ giáp đi đường còn không vững phải không? Cậu đánh với tớ như thế nào?” Nói xong, Quý Dữu ở ngay trước mặt mọi người điều khiển cơ giáp cỡ nhỏ bật nhảy vài lần, thuận tiện còn xoạc một cái.

Mọi người: “……”

Sở Kiều Kiều ôm mặt kêu to với vẻ si mê: “A a a…… Bạn học Quý Dữu xoạc thẳng chân đẹp trai quá! Tớ cũng muốn học!”

Nghe vậy, chân Quý Dữu mềm nhũn, suýt chút nữa không thu chân lại được ---

Nhưng ---

Những sinh viên đang ở xung quanh rất ngạc nhiên khi thấy Quý Dữu dễ dàng thực hiện được nhiều động tác như thế:

Dường như lực trọng trường hiện tại này đã không còn có bất kỳ ảnh hưởng nào đối với Quý Dữu nữa.

Rốt cuộc đây là tên quái vật gì vậy? Rõ ràng mọi người nhớ rõ khi mới vào môi trường này cô cũng giống như mọi người, đều bị ngã dúi dụi. Lúc này mới qua bao lâu mà cô đã hoàn toàn thích ứng được lực trọng trường?

Điều này ---

Có khả năng không?

Chẳng lẽ danh tính thật sự của bạn học Quý Dữu là sinh vật kỳ lạ gì đó chưa từng được biết đến?

Hoặc vấn đề nằm ở cơ giáp?

Quý Dữu thu lại chân rồi lập tức khôi phục vẻ mặt đứng đắn, cô nhìn về phía Từ Châu và nói: “Con trai ngoan! Với tình hình trước mắt, con đối đầu với cha là con không có bất kỳ ưu thế nào nha, hiện tại còn xác định muốn nhường cha ba chiêu sao?”

Từ Châu: “……”

Sắc mặt của Từ Châu cực kỳ phức tạp, lờ mờ còn xen lẫn sự hối hận:

Đều do cái miệng hèn của mình!

Đều cho cái miệng hèn gây họa!

Quý Dữu nói: “Như vậy thì cha nhường con ba chiêu!”

Mặt Từ Châu tối sầm, lập tức nói: “Không cần! Nói nhường cậu ba chiêu là nhường cậu ba chiêu! Ông đây chưa bao giờ bắt nạt nữ sinh!”

Câu này vừa thốt lên, đột nhiên xung quanh hít hà một hơi.

Nói ---



Hệ chiến đấu còn phân chia nam nữ sao?

Vì sao mọi người chưa bao giờ biết thế?

Không thể không nói, sau khi câu nói rất gallant của Từ Châu vừa cất lên, những sinh viên xung quanh thi nhau nhìn những người có giới tính sinh lý là nữ còn thực tế giới tính không xác định đang ở bên cạnh , đặc biệt là Sở Kiều Kiều là người bị chú ý nhiều nhất lúc này, trong lòng tất cả sinh viên nam đột nhiên sinh ra cảm giác mờ mịt ---

Thật vậy chăng?

Hệ chiến đấu thật sự có nữ sinh sao?

Là kiểu nữ sinh nũng nịu, mềm mại, nói một lời mà cứ mềm như sáp, sẽ nhỏ nhẹ gọi đám sinh viên nam là anh trong truyền thuyết?

Nghĩ đến đây, tầm mắt của mọi người thi nhau đổ dồn về Quý Dữu với vóc dáng nhỏ xinh, thân hình gầy yếu, ngoại hình xinh đẹp ngọt ngào:

Chậc ~

1 giây, chỉ tốn 1 giây, các sinh viên nam đồng loạt giật mình cùng nhau nổi da gà. Trong đó Nhạc Tê Quang giật mình khoa trương nhất, cú giật bắn mình của cậu ta suýt nữa đã lên trên trần nhà: “Như vậy mà cũng là nữ sinh? Nữ sinh như vậy ba ba thấy một đứa đánh một đứa! Thấy hai đứa đánh cả hai!”

Nhóm sinh viên nữ nghe thấy thế, lấy Sở Kiều Kiều cầm đầu, toàn thể siết chặt tay đến mức vang lên tiếng răng rắc: “Nhạc Tê Quang cậu xuống dưới ngay! Ông đây muốn dạy cho cậu làm người một lần nữa!”

Đúng lúc này, Mục Kiếm Kinh chắp tay sau lưng đi tới: “Vây quanh đây làm cái gì? Sân mô phỏng là để các trò xem cuộc vui hả? Biết chạy? Biết nhảy? Biết xoay vòng quanh chưa? Đều cút đi huấn luyện cho tôi!”

Nháy mắt, sinh viên im như ve sầu mùa đông.

Một lúc sau, Nhạc Tê Nguyên yên lặng giơ tay lên nhỏ giọng giải thích: “Cô Mục, chúng em tới xem trận đấu của bạn học Quý Dữu và bạn học Từ Châu ạ.”

Cho nên ---

Có thể cho mọi người xem xong hay không đây?

Nếu bỏ lỡ trò hay này phải chờ thêm một năm đấy.

Mục Kiếm Linh đưa mắt dạo quanh Quý Dữu và Từ Châu một vòng: “Muốn thi đấu phải có quy tắc, thắng không có thưởng, thua phải quét sân huấn luyện một tháng, như thế nào? Hai trò còn muốn so hay không?”

Quý Dữu: “……”

Từ Châu: “……”

Đây là quy tắc?

Loại quy tắc này hận không thể thấy một cái đập một cái!

Hai vai chính còn chưa hé răng thì đám sinh viên ở xung quanh bắt đầu thi nhau ồn ào:

“So đi!”

“Không so chính là cháu trai!”

“Đương nhiên muốn so rồi!”

“Ai bỏ cuộc người đó làm con!”

……

Lập tức sắc mặt của Quý Dữu và Từ Châu đen xì.

Mục Kiếm Linh vung tay lên nói: “So đi! Tôi làm trọng tài! Ngăn ngừa bất kỳ kẻ nào gian lận.”

Từ Châu vốn đã quyết tâm nên lập tức nhìn về phía Quý Dữu và nói: “Bạn học Quý Dữu, vẫn là câu nói vừa rồi, tớ nhường cậu ba chiêu!”

Quý Dữu: “Được thôi ---”



Người thành thật cứ một hai phải tìm chết, mình đành phải đáp ứng cậu ta thôi.

Lại nói tiếp, tên ngốc to con này nhìn thì ngốc nhưng còn có ý thức lễ độ với nữ sinh; cũng khá hơn một chút so với Nhạc tê Quang, Nhạc Tê Nguyên và những người khác ---

Cho nên ---

Quý Dữu quyết định chờ lát nữa khi xuống tay thì cho cậu ta dễ chịu chút đi.

Đếm ngược vừa dừng lại, Quý Dữu bật máy gia tốc lên nhằm về phía Từ Châu ngay lập tức, chỉ trong nháy mắt đã va chạm vào nhau ---

Cú va chạm mạnh đã đâm Từ Châu bay ra ngoài chỉ trong chớp mắt, Từ Châu khó khăn lắm mới đứng vững được thì đồng thời Quý Dữu lại giơ chân lên đá lên ngực cậu ta, rầm ---

Từ Châu lại ngã xuống đất lần nữa ---

Quý Dữu rút nòng pháo ra không thèm khách sáo chút nào đã bắn thẳng vào Từ Châu ---

Đương nhiên, cơ giáp ở sân huấn luyện đã sửa lại nòng pháo, đều là pháo năng lượng mô phỏng, chỉ có tia lửa chứ không có lực sát thương thật sự.

Qua ba chiêu, Từ Châu vừa mới ổn định thân hình rồi chuẩn bị phản kích là lúc, đột nhiên cảm thấy trên đỉnh đầu treo một thanh khảm đao lớn, cậu ta kinh ngạc giật bắn mình, đang muốn lùi về sau thì cơ giáp cỡ nhỏ của Quý Dữu đột nhiên va chạm vào cậu ta ---

Này ---

Tên đầu sắt này quả thực như không hề sợ chết!

Đây rốt cuộc là cách thức gì vậy?

Khi Từ Châu bị cách thức điên cuồng của Quý Dữu làm bối rối thì đột nhiên da đầu cảm thấy tê dại, một cảm giác ngột ngạt mà chính cậu ta cũng không diễn tả nổi đang hướng về và xâm chiếm toàn thân cậu ta…… Đây, đây là tấn công tinh thần sao ---

Rầm ---

Cơ giáp của Từ Chậy đổ xuống đất không dậy nổi.

Quá nhanh!

Từ mở màn cho đến kết thúc chỉ mất chưa tới 10 giây, nhanh đến mức như gió lốc vậy.

Một nam sinh có ưu thế tuyệt đối về tài năng có thể chất cấp A tinh thần lực cấp B lại bị thua nhanh như vậy! Vẫn là bị thua trong tay đồ yếu nhớt như Quý Dữu ---

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì mọi người sẽ không tin được vào đôi mắt của mình, ngay cả giảng viên Mục Kiếm Linh cũng nhất thời không nói lời nào nhưng những gì cô thấy không hề giống với những gì sinh viên thấy.

Im lặng.

Yên tĩnh.

Trong không gian đều ngập tràn sự yên lặng đến ngạt thở ---

Phá vỡ sự im lặng là tiếng bước chân của Quý Dữu.

Chỉ thấy đột nhiên Quý Dữu đi về phía Từ Châu, cô cúi người xuống đỡ Từ Châu đã bị ép thoát khỏi khoang điều khiển lên, vươn tay vỗ vỗ bờ vai cậu ta rồi khẽ thở dài.

Mọi người: “……”

Từ Châu: “……”

Khuôn mặt của Từ Châu giống y nhừ bị táo bón một trăm ngày không ra nổi, vừa ngốc vừa thối, còn có vẻ muốn khóc……

Quý Dữu an ủi: “Ngoan ~ Đừng khóc --- Cha sẽ che chở cho con.”

Từ Châu: “……”
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!