Trong lòng Quý Dữu mang theo nỗi thấp thỏm vào đấu trường, vừa mới bị ‘Tiểu Thanh’ không biết có phải cừu con hay không ra sức dạy dỗ làm người một trận, Quý Dữu không dám lại chủ quan nữa, vừa vào trận là thần kinh căng lên, chuẩn bị toàn lực ứng phó.
Nhưng mà ---
Hỏa lực dự đoán trước cũng không bắn tới.
“Lại một cái?” Giọng nói của ‘Độc Bá Vũ Trụ’ đối diện hơi trầm, trong giọng nói còn mang theo sự kinh ngạc.
Quý Dữu: “???”
Lại một cái?
Cái gì lại một cái?
Không đợi Quý Dữu thắc mắc, họng pháo của Độc Bá Vũ Trụ nhắm thẳng vào Quý Dữu.
Độc Bá Vũ Trụ: “Kẻ chịu chết tao chưa bao giờ ngại nhiều, thêm một đứa nữa lại càng tốt.” Trong giọng nói của cậu ta khó nén được hưng phấn, đó là cảm giác hưng phấn sắp thu hoạch được đầu của kẻ địch.
Quý Dữu vẫn luôn đề cao cảnh giác, khi phát hiện họng pháo của đối thủ nhắm ngay vào mình thì hai chân cô hơi khuỵu xuống, mũi chân kiễng lên, cả bộ cơ giáp đã vào trạng thái chờ hành động, chuẩn bị chạy trốn bất cứ lúc nào ---
Ầm ---
Nháy mắt, Quý Dữu rời khỏi mặt đất.
Một pháo bắn ra này bị trượt, bay xuyên qua không trung.
Độc Bá Vũ Trụ: “Ô?”
Cùng lúc đó, trong mắt cậu ra lập tức toát ra sự hưng phấn.
Phải biết rằng, cho đến nay kẻ địch có thể tránh thoát tỏa định tử thần của mình cũng không nhiều, con hàng trước mắt và đồ ngu ngốc điều khiển cơ giáp đồ cổ kia hiển nhiên là hoàn toàn vượt xa dự kiến của cậu ta, vẻ mặt của cậu ta từ vui đùa mang tính chất hài hước dần dần trở nên nghiêm túc.
Lập tức mồ hôi trên trán Quý Dữu túa ra:
Mẹ ơi ~
Một pháo kia đáng sợ quá, quả thực tốc độ nhanh như tia chớp, xạ kích của đối thủ chính xác và đáng sợ làm người sởn tóc gáy, nếu không phải bản thân Quý Dữu sợ chết, dựa vào cảm giác nguy cơ mãnh liệt mà né tránh thì không nhất định cô trốn thoát được.
Quý Dữu giơ tay lên hung hăng lau mồ hôi:
Tất cả đối thủ bản thân mình chọn đều không phải người.
Độc Bá Vũ Trụ?
Đây không phải là đồ ngốc, cũng không phải cừu con mà là một con sói hung ác.
Mình có ánh mắt rác rưởi gì thế này? Đánh xong trận này cô cần phải đi phòng y tế đặt lịch hẹn phẫu thuật điều chỉnh thị lực mới được.
Không phải đùa giỡn theo kiểu ác ý gì mà là nghiêm túc.
Bởi vì ---
Thật là bị lừa thảm rồi.
Tiển Thanh mềm mại đáng yêu là sói xám.
Độc Bá Vũ Trụ khí khách là sói hung ác.
Khóa miệng Quý Dữu cong lên thành một nụ cười khổ, Độc Bá Vũ Trụ thấy một kích không trúng cũng không bắn thêm một pháo mà chỉ nhướn mày nhìn chằm chằm về hướng Quý Dữu như suy tư gì.
Quý Dữu cũng không hành động thiếu suy nghĩ, hai người một trái một phải chia làm hai bên, hình thành thế đối đầu.
Khán đài:
“Đánh! Đánh đi! Đánh đi nào!”
“Cứ đứng ngẩn ra làm cái gì? Không đánh nhau chả lẽ đợi xếp hàng ngồi ăn hoa quả hả?”
“Con hàng này lại có tên Nữ Vương Đông Nát? Cười chết mất, còn tự biết mình cơ đấy.”
“Đồ ngốc hàng năm đều có, năm nay đặc biệt nhiều.”
“Nói xem, hôm nay có bao nhiêu kẻ điều khiển cơ giáp đồ cổ thi đấu? Có đến một trăm hay không?”
“Không chỉ thế thôi đâu! Nghe nói đều chết cực kỳ thảm.”
“Chạy theo trào lưu cũng không xem thực lực của chính mình gì hết.”
“Nghe nói còn có không ít đồ ngu muốn noi theo đàn ngỗng may mắn đặt cược vào cơ giáp đồ cổ, kết qủa là tất cả đều mất công toi, cả quần lót cũng không có.”
“Chết cười! Đám ngu xuẩn đó ra cửa chẳng lẽ không mang theo não sao?”
“Đúng rồi, đại ca ngu ngốc tự bạo kia hôm nay có online thi đấu không nhỉ?”
“Không thấy, ID của cậu ta khó nhớ quá, nghe nói lúc ấy có rất nhiều người không chú ý tới cậu ta cho nên cũng không biết cụ thể dãy số ID.”
Mọi người trên khán đài đang trò chuyện, bỗng nhiên có người hô lên: “Này! Trận chiến chúng ta xem lần này, cái tên Nữ Vương Đồng Nát kia có giống đại ca ngu ngốc tự bạo kia không nhỉ? Đều có tóc đỏ rực lửa và dáng người nóng bỏng ý!”
Lập tức có người khinh thường: “Thôi đi, cả đám ngu xuẩn mắt chước khuôn mặt, bắt chước dáng vẻ của cậu ta nhưng không bắt chước ra được phong vị của cậu ta…… Đại ca ngu ngốc tự bạo của tao lên sân khấu tự có hiệu ứng âm thanh và máy quạt gió.”
Sau khi dùng phương pháp loại trừ, khán giả xác định đây không phải, vì thế mắt đầu độc mồm độc miệng không kiêng nể gì:
“Nào nào nào…… Đặt cược! Đặt cược đi!”
“Cược ai?”
“Đương nhiên là Độc Bá Vũ Trụ! Mấy trận thi đấu của tên này tôi đã chú ý rồi, thực lực rất mạnh, tinh thần lực rất cao, tôi đoán khẳng định là tinh thần lực đã đạt tới cấp S, cực kỳ am hiểu tấn công tầm xa, cận chiến cũng không yếu.”
“Được! Tôi cũng đặt.”
“Ô kìa! Không ai cược Nữ Vương Đồng Nát hả?”
“Ngay cả cái tên đã xấu, lên sân cũng đã tự mang khí thế yếu thì cược cậu ta làm cái gì? Tôi đoán cậu ta không sống quá 2 giây đâu.”
“2 giây! Còn cất nhắc cậu ta.”
……
Quý Dữu không có tâm trạng chú ý tới khán đài, giờ này phút này cô đang tự ngẫm một vấn đề: Giải quyết cục diện trước mắt như thế nào?
Người này không thể nghi ngờ là rất mạnh.
Về phía mình, dù là thực lực cá nhân hay điều khiển cơ giáp cũng không hề có ưu thế, cơ giáp của Độc Bá Vũ Trụ là Phong Dực, lấy tốc độ là điểm mạnh, bản thân muốn so tốc độ với cậu ta là hiển nhiên không hề có phần thắng.
Hơn nữa ---
Năng lực bắn tỉa của người này cực kỳ mạnh, nhất định là tinh thần lực không yếu, điều này chứng minh độ tương xứng của cậu ta với cơ giáp nhất định cao kinh khủng.
Cho nên ---
Quý Dữu có thể làm gì đây?
Nói thì chậm, ngay sau đó lại một quả pháo bắn về phía phần đầu của Quý Dữu lần nữa.
Thật nhanh!
Biết không tránh khỏi, Quý Dữu nhanh chóng quyết định mở ra lớp phòng hộ duy nhất.
Răng rắc răng rắc……
Là tiếng lớp phòng hộ vỡ vụn, thôi xong, biện pháp phòng vệ duy nhất không có, nếu bị trúng đạn thì chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Trên khán đài: “Hình ảnh một pháo lột sạch tên của cậu ta! Xuất hiện đi ---”
Hình như Độc Bá Vũ Trụ nghe thấy tiếng nói của khán giả, không ngờ vào đúng lúc này giơ tay lên vẫy vẫy.
Trên khán đài: “Mau! Chờ điểm tích lũy vào tài khoản nào.”
Đúng lúc này ---
Bỗng nhiên Quý Dữu bật nhảy lên đâm thẳng vể hướng cơ giáp Phong Dực, kiểu tiết mục châu chấu đá xe này cô từng sử dụng rất nhiều lần; từ Sân Vắng Hoa Lạc, đối thủ trước đó cho đến Độc Bá Vũ Trụ đều cảm thấy cực kỳ lố bịch.
Độc Bá Vũ Trụ thúc đẩy cơ giáp, không lùi về sau mà ngược lại còn vọt lên trước một bước, đồng thời mở ra một lớp phòng hộ nhẹ nhàng triệt tiêu lực va chạm của cơ giáp đồ cổ. Lớp phòng hộ của Phong Dực không chỉ có thể sử dụng được một lần giống như cơ giáp đồ cổ, hơn nữa, nguồn năng lượng dự trữ của nó rất sung túc, căn bản không cần lo lắng vấn đề năng liệu bị tiêu hao.
Trong mắt Quý Dữu đầy quyết tâm, cô cũng không quan tâm lực tác động của bản thân có tạo thành bất kỳ thương tổn cho kẻ địch hay không, đột nhiên cô lao xuống lại va mạnh vào đối thủ một lần nữa.
Độc Bá Vũ Trụ: “???”
Khán đài: “????”
Đồ ngốc này muốn làm gì?
Cứ va chạm như vậy nữa thì cơ giáp đồ cổ của cô không cần Độc Bá Vũ Trụ ra tay thì sẽ tự động giải thể. Phải biết rằng vì sao cơ giáp đồ cổ bị mọi người móc mỉa là cơ giáp rách nát? Bởi vì từ khi nhân loại phát triển cho đến nay, cơ giáp sớm đã được cập nhật bao nhiêu năm rồi? Từ chất liệu đến nguồn năng lượng hay hệ thống điều khiển chính…… Tất cả đều là cấp thấp nhất.
Chẳng lẽ?
Muốn tạo tiết mục tự bạo?
Độc Bá Vũ Trụ thu lại vui đùa, mở ra lớp phong hộ cao cấp nhất, cũng không cho đối thủ một khoảng thời gian mà trực tiếp rút ra nòng pháo, không tính trì hoãn một phút một giây một tích tắc nào ---
Đúng lúc này, đột nhiên Quý Dữu lại làm một động tác ngoài sức phán đoán của mọi người, cô lợi dụng lực chú ý của Độc Bá Vũ Trụ đặt trên cuộc tấn công thì bật nhảy lên, trực tiếp ôm lấy não bộ của Phong Dực.
Hình ảnh này ---
Hình dung như thế nào đây?
Thật giống như đột nhiên bạn gái che mắt của bạn từ sau lưng rồi nghịch ngợm hỏi: “Đoán xem em là ai?”