Sau khi suy nghĩ cặn kẽ, Quý Dữu quyết định chế tác mười đôi khuyên tai nhỏ, vì thế cô đem năm tảng đá cắt thành hai mươi khối nhỏ có kích thước bằng nhau, lúc sau cô lại mài bóng khối đá nho nhỏ này, tiếp đó là lợi dụng công cụ ở thời đại tinh tế vừa nhanh vừa tiện, Quý Dữu tự mình chế tác ra một ít linh kiện nhỏ hình đế hoa với nhìn dạng cỏ bốn lá tinh xảo đẹp đẽ, là đại biểu cho sự may mắn.
Quý Dữu không trực tiếp tiến hành điêu khắc trên khối đá màu hồng nhạt mà trước hết để khối đá màu hồng nhạt đó dính chắc lên đế hoa…… Như vậy thì từng chiếc khuyên tai vừa xinh đẹp lại độc đáo.
Tiếp theo mới là phần trọng yếu nhất.
Làm thế nào để chúng nó biến thành hồn khí đây?
Điêu khắc.
Mỗi một lần chế tác hồn khí thành công là do mình vận dụng tinh thần lực để điêu khắc.
Vài lần chế tác hồn khí trước đây Quý Dữu đều mơ mơ màng màng, còn về việc thành công thì cũng hoàn toàn là may mắn. Lúc đó rốt cuộc vận dụng tinh thần lực thế nào thì cô hoàn toàn không biết, mỗi lần sau khi cô hoàn toàn chìm đắm trong sáng tác liền vận dụng tinh thần lực một cách tự nhiên.
Loại trạng thái này nói như thế nào đây?
Huyền học.
Quá huyền học.
Giống như khi tác giả và nhà làm nghệ thuật sáng tạo cần kích hoạt linh cảm vậy, mà khi nào linh cảm tới? Căn bản là người sáng tác không khống chế được.
Hiện tại Quý Dữu cảm thấy bản thân chế tác mấy thứ này cũng cần linh cảm, linh cảm này không có cách nào khống chế nhưng có một thứ cô hoàn toàn có thể khống chế, đó chính là làm bản thân an tĩnh lại, trong lúc tự tay chế tác cũng nghiêm túc lên.
Trước kia, Quý Dữu đều ngẫu hứng phát huy, trực tiếp điêu khắc lên nguyên liệu. Nhưng vào lúc này Quý Dữu không trực tiếp điêu khắc trên khối đá màu hồng nhạt đó mà trước tiên thiết kế bản vẽ trước rồi mới điêu khắc bản vẽ đó lên khối đá.
Đầu tiên Quý Dữu lấy ra bảng vẽ mô phỏng rồi vẽ vài mẫu trên đó; chính cô cũng không biết một khi cô tập trung đắm chìm vào công việc thì thế giới tinh thần của cô lại có cảnh tượng hoàn toàn khác ---
Bút vẽ dừng lại, sau khi xóa xóa tẩy tẩy, Quý Dữu xác định được mười loại bản vẽ tương ứng với mười đôi khuyên tại nhỏ; mười mẫu này là những mẫu về hoa, chim, cá, côn trùng…… Mà cô tương đối am hiểu.
Trong đó có năm đôi là hoa sen, hoa mai, hoa cúc, hoa hồng, hoa lan. Năm đôi khác là những loại cây có hình dáng khác nhau.
Sau khi xác định xong bản vẽ, Quý Dữu mới cầm lấy dao khắc và bút vẽ rồi thử điêu khắc trên khối đá, lúc cô cầm dao khắc lên thì lập tức cau mày.
Không đúng.
Hoàn toàn không cảm giác được thế giới tinh thần có động tĩnh gì.
Sao lại thế này?
Chẳng lẽ đám sợi tinh thần lười biếng đó lại bắt đầu biếng nhác không chịu làm việc?
Nếu như trước đây, khi hạng mức giá trị tinh thần của Quý Dữu còn thấp thì căn bản là không thể giao tiếp với sợi tinh thần của mình, cũng không nhìn thấy được chúng nó, nhưng hiện tại sau khi trải qua cuộc huấn luyện ngắn ngủi của giảng viên Mục thì cô đã có thể dễ dàng tiến vào thế giới tinh thần để kiểm tra sáu sợi tơ lười nhác của mình.
Quý Dữu nhắm mắt lại cảm nhận một lần, ngay sau đó một không gian hư ảo khác với thực tế bỗng nhiên xuất hiện trước mắt cô, Quý Dữu tập trung nhìn vào liền giật mình:
Sao lại thế này?
Đám lười biếng đó đâu?
Sao lại không thấy vậy?
Hơn nữa ---
Hình dáng to lớn của thiết phiến đang đứng lặng lẽ ở thế giới tinh thần, nó giống như một quả cầu màu đen tỏa ra huỳnh quang giống như mặt trời, chiếu sáng toàn bộ thế giới hư ảo.
Quý Dữu trợn mắt há hốc mồm!
Này ----
Sao lại thế này?
Trước kia chẳng phải thiết phiến vẫn ở sâu trong tâm trí sao? Sao đột nhiên lại chạy tới thế giới tinh thần của mình vậy?
Hoặc là?
Thực ra thiết phiến vẫn luôn giấu trong thế giới tinh thần của mình, chỉ là trước kia bản thân không cảm nhận được không gian hư ảo này cho nên mới nghĩ lầm thiết phiến ẩn náu ở trong sâu thẳm tâm trí mình?
Thế nhưng mà?
Không đúng rồi, nếu thiết phiến vẫn luôn ở thì vì sao trước đó cô lại không thấy nó ở trong thế giới tinh thần?
Quý Dữu cau mày, cẩn thận ngẫm nghĩ.
Chẳng lẽ ---
Thiết phiến xuất hiện cần quy luật riêng hay sao?
Là quy luật gì đây?
Trước đây, thiết phiến xuất hiện là bởi vì mỗi lần mình ăn Điệp Mật là nó sẽ xuất hiện rõ ràng trong đầu mình. Nhưng hiện tại mình không ăn Điệp Mật, cũng không ăn đồ ăn tự nhiên khác, vậy sao nó sẽ xuất hiện đây?
Quý Dữu càng nghĩ, đầu càng căng lên.
[Lão Thiết! Nói thẳng đi!]
[Có chuyện gì không thể trực tiếp nói một chút hả?]
[Làm người cần phải thẳng thắn, làm thiết càng nên thẳng thắn chứ!]
Quý Dữu vắt óc suy nghĩ, cảm thấy bản thân đã bỏ qua điều gì đó, đúng rồi, rốt cuộc đám sợi tinh thần lười nhác của mình chạy đi đâu? Còn Tiểu Dữu đâu? Sao em ấy không phát ra âm thanh nào ngay cả khi thiết phiến đã ra đây vậy?
Quý Dữu tập trung nhìn kỹ mới phát hiện hóa ra đám sợi tinh thần của mình không phải là không ở mà là đã quấn quanh thiết phiến, chúng nó hòa với hoa văn trên thiết phiến cho nên nếu không nhìn kỹ sẽ không dễ dàng phát hiện ra.
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu nói: “Lão Đại, Lão Nhị, Lão Tam…… Chúng mày đang làm gì đấy?”
Các sợi tơ khác đều không chịu động đậy, chỉ có Lão Đại vung vẩy cái đuôi một cách lười biếng tỏ vẻ đã đáp lại.
Quý Dữu: “Cả đám nằm bò ra làm gì vậy? Tao muốn bắt đầu chế tác hồn khí, đi làm việc cho tao nào.”
Đám sợi tinh thần đều làm bộ không nghe thấy, chỉ im lặng quấn quanh thiết phiến.
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu cảm thấy rất mất mặt bèn bực bội nói, “Không muốn ăn ngon nữa hả?”
Trong nháy mắt, đám sợi tinh thần khẽ cử động cái đầu nhưng vẫn không có một đứa nào đứng dậy rời khỏi thiết phiến.
Quý Dữu hít sâu một hơi, quyết định trước cứ mặc kệ chuyện này, rồi trực tiếp bắt đầu điêu khắc, cô cầm lấy dao khắc lên, vừa lưu ý tình huống thiết phiến trong thế giới tinh thần vừa điêu khắc.
Một nét, một nét, lại một nét nữa.
……
Theo động tác của cô, thiết phiến trong thế giới tinh thần tỏa ra ánh sáng càng ngày càng nhiều, càng ngày càng sáng……
Không biết từ bao giờ mà Quý Dữu đã hoàn toàn lơ là không để ý tới tình huống của thiết phiến và sợi tinh thần, cô càng ngày càng khắc nhiều nét hơn, hoa văn cũng dần dần thành hình, chỉ thiếu một nét cuối cùng là có thể hoàn thành một bức vẽ hoàn chỉnh.
Ở một góc mà Quý Dữu không để ý.
Bỗng nhiên ---
Đám sợi tinh thần quấn chặt lấy thiết phiến vẫn luôn im lặng không nhúc nhích bỗng đồng loạt vung đuôi lên quất Lão Ngũ bị chậm nửa nhịp xuống khỏi thiết phiến.
Lạch cạch ---
Lão Ngũ chiếm cứ phía cuối của thiết phiến chưa kịp phản ứng đã bị quất rơi xuống.
Lão Ngũ ngơ ngác.
Phẫn nộ rồi, nó xoay vòng vòng quanh thiết phiến không ngừng, kiên trì muốn bò lên trên thiết phiến, nhưng mà --- Đối mặt với năm sợi tơ đồng tâm hiệp lực nhất trí đối phó nó thì sự phản kháng của Lão Ngũ không hề có hiệu quả.
Cuối cùng ---
Lão Ngũ gục đầu xuống, không cam lòng nhảy ra ngoài, nhảy ra bên ngoài của thế giới hư ảo.
Quý Dữu nâng cao tình thần, khi nét bút cuối cùng sắp thành hình, bỗng nhiên cảm giác được có một sợi tinh thần bò tới quấn lấy đầu bút của mình, nó theo đầu bút của mình dạo vòng quanh hoa văn một vòng.
Sau đó ---
Toàn bộ hoa văn lập tức linh hoạt sống động lên.
Trên khuyên tai nhỏ nhắn màu hồng nhạt này là một nụ hoa sen mới chớm nở lặng lẽ thành hình sống động như thật, như thể đó thực sự là một đóa sen sắp nở rộ đón ánh nắng mai.
Trong lòng của Quý Dữu dâng lên cảm giác thỏa mãn.
Thành công.
Không cần kiểm tra đo lường thì cô vẫn biết mình đã thành công.