Thấy điểm tích lũy làm khen thưởng, Quý Dữu không bị mụ mị đầu óc ngay lập tức mà là xem xét cẩn thận các hạng mục quy tắc, lúc này mới đi vào khu Giáo Nội Võng.
Tiến vào nơi này cần quẹt thẻ học tịch, sau khi Quý Dữu quẹt thẻ học tịch học viện quân sự tinh cầu Lãm Nguyệt của mình xong thì cổng được mở ra, cô đi vào.
Đi vào thì thấy tám cột sáng rất lớn, cột sáng đứng trang nghiêm trong đại sảnh có vẻ cực kỳ lóa mắt, Quý Dữu tập trung tinh thần nhìn kỹ thì phát hiện hóa ra côt sáng đó chính là bảng xếp hạng đơn 100 cao thủ của tất cả đại học trong liên minh từ năm thứ nhất đến năm thứ tư, đương nhiên tên đứng đầu có màu vàng kim to và đậm hơn, tên 2-3 là có màu đỏ, tên 4-100 là màu đen.
Ngoại trừ xếp hạng toàn liên minh ra còn có xếp hạng được phân chia dựa theo khu vực đông, nam, tây, bắc; khu vực của tinh cầu Lãm Nguyệt là khu đông.
Quý Dữu cường điệu nhìn xếp hạng khu đông thì phát hiện không nhận thức một ai, thật sự người nơi này đều đặt tên quá bay bổng, cái gì mà ‘Thế Giới Đệ Nhất Soái’, ‘Vũ Trụ Đệ Nhất Cao’, ‘Nhân Loại Đệ Nhất Cường’……
Cái tên cảm thấy thẹn đến bực này thì ai có thể phân biệt ra được?
Quý Dữu cúi đầu nhìn danh thϊếp của mình: Hệ thống đánh số là 2022244442444444, khóe miệng cô co quắp lại, con số này ngoại trừ cạn lời ra thì còn có thể nói cái gì?
Sửa tên.
Cần thiết sửa tên.
Nhưng cũng không cần nóng nảy, Quý Dữu chuẩn bị đi dạo mọi nơi thì bỗng nhiên nghe thấy vài người đang đứng cạnh nói: “Bắt đầu rồi sao?”
“Bắt đầu rồi.”
“Mau mau mau……”
“Đi chậm là không lấy được vị trí tốt đâu.”
Nói xong, đám người như tổ ong hướng về phương hướng thoáng đãng rộng rãi mà chạy, Quý Dữu chạy theo xem náo nhiệt, cũng may cô chạy nhanh nên thành công chen vào được.
Cô cũng biết những người này đều đi xem thi đấu hoặc đi thi đấu. Lần thi đấu này là do liên minh đại học phía chính phủ cố ý tổ chức thi đấu trên Tinh Võng để đón khai giảng quý này; nó được chia làm bốn cấp bậc là năm 1, năm 2, năm 3, năm 4. Thi đấu chia làm hai loại: Đấu đối kháng cơ giáp đơn, thi mô phỏng chiến trường dành cho đoàn thể.
Mỗi lần thi đấu thì dựa theo khu vực tuyển chọn ra hai đội ngũ xuất sắc để tiến vào vòng chung kết.
Cho nên bốn khu vực đông, nam, tây, bắc cần lựa chọn tổng cộng là tám đội ngũ tiến vào vòng chung kết. Muốn tiến vào vòng chung kết cần dành chiến thắng ở khu vực của mình.
Cái chuyện mà khi nhóm Nhạc Tê Quang, Thẩm Trường Thanh thảo luận trong lúc ăn cơm chính là cùng nhau tham gia thi đoàn thể năm nhất, khó khăn hơi lớn bởi vì đối thủ không phải là sinh viên trong trường mà là sinh viên năm nhất của tất cả trường đại học trong tinh vực khu đông.
Khó trách bọn họ lập ra tiêu chuẩn nhận người cao như vậy.
Ôi ~
Đương nhiên là không tìm thấy đội ngũ thu nhận Quý Dữu nên chỉ có thể tự một mình mình tham gia thi đấu đơn, thi đơn và thi đoàn thể giống nhau, cũng là ở trong khu vực với nhau quyết ra 2 người dành thắng lợi để tham gia trận chung kết cuối cùng.
Tham gia một trận thi đấu yêu cầu trả 1 điểm tích lũy mới có tư cách, sau khi có tư cách lại dùng tích phân bắt đầu khiêu chiến với người khác, điểm tích lũy để khiêu chiến có thể tự mình giả định trị số, cảm thấy mình chắc chắn đánh thắng đối thủ thì có thể cược mấy ngàn mấy vạn điểm tích lũy đều được, nhưng nếu chính mình đánh thua thì điểm tích lũy này phải thuộc về đối thủ……
Cho nên sinh viên mà cược điểm thì đều cẩn thận châm chước, tuyệt đối không dám cược toàn bộ.
Còn nữa, người đứng xem có thể đặt cược, người thắng có thể lấy được 10% điểm tích lũy của mỗi đợt đặt cược làm khen thưởng.
Khi nhìn đến nơi này, đôi mắt của Quý Dữu lại sáng ngời:
Điểm tích lũy.
Điểm tích lũy.
Điểm tích lũy.
……
Thật nhiều điểm tích lũy.
Đáng tiếc tạm thời không có quan hệ với mình.
Oa oa oa ~
Ôm lấy sự tò mò, Quý Dữu lựa chọn xem cuộc thi cơ giáp đơn, thấy hoa mắt, cô liền ngồi ở khán đài xem trận đấu, lúc này trên chiến trường to như vậy có hai bộ cơ giáp cực kỳ lớn, ngoại hình đều cực kỳ trâu bò.
Nhưng ---
Một bộ cơ giáp hạng nặng lấy công kích và phòng ngự là chủ nhưng tốc độ và sự nhanh nhạy lại yếu kém --- Phá Quân.
Một bộ cơ giáp hạng nhẹ lấy tốc độ và nhanh nhẹn là chủ nhưng phòng ngự và hỏa lực yếu kém --- Phong Dực.
Tóm lại là hai bên đều có ưu khuyết điểm.
Mở màn, sinh viên điều khiển Phá Quân đang bất động, người điều khiển Phong Dực thử đối thủ nên bắn ra mấy quả pháo khiêu khích, kết quả là lúc người đó cho rằng người điều khiển Phá Quân thờ ơ thì miệng pháo của Phá Quân đột nhiên nhắm vào mình, lập tức Phong Dực xoay tròn né tránh, trong lúc đang tránh né thì người đó trở tay bắn ra một quả pháo về phía Phá Quân ---
Bỗng nhiên Phá Quân biến mất tại chỗ.
Lập tức vòng qua sau lưng trực tiếp mở ra miệng pháo nhắm ngay vào khoang điều khiển của Phong Dực, oanh ---
Một tiếng vang lớn, Phong Dực chia năm xẻ bảy.
“ĐM!”
Phong Dực kia yếu thật đấy.”
“Ông đây cho rằng nó rất mạnh, ai ngờ lại lãng phí tình cảm của ông.”
Khán giả bốn phía thi nhau nghị luận.
Quý Dữu im lặng.
Cô không cảm thấy Phong Dực quá yếu mà là Phá Quân hơi biếи ŧɦái, lực công kích của Phá Quân rất mạnh nhưng di chuyển không nhanh, thế mà người điều khiển này có thể triển khai tốc độ bộ cơ giáp hạng nặng là Phá Quân giống như cơ giáp hạng nhẹ, có vẻ như người điều khiển Phong Dực hoàn toàn không đoán trước được ---
Thực lực không yếu nhưng ý thức chiến đấu quá yếu.
--- Hẳn là tay mới.
Tiếp theo, Quý Dữu lại xem thêm mấy trận thi đấu nữa, đều là vừa mới bắt đầu một lúc đã kết thúc chiến đấu. Bởi vì trước mắt vẫn là trận thi vòng loại nên thực lực của tuyển thủ so le không đồng đều, thực lực mạnh sẽ nhanh chóng đào thảo loại trừ đối thủ, càng về sau người lưu lại đều là kẻ có thực lực mạnh, bởi vậy càng về sau để dành được thắng lợi khó khăn sẽ càng lớn.
Điều này tỏ vẻ ---
Nếu người không muốn thắng đến cuối cùng, hoặc là nói không có thực lực đánh tới cuối cùng nhưng lại muốn kiếm chút điểm tích lũy ở đấu trường thì phải dự thi sớm hơn một chút, rốt cuộc thì mấy con gà yếu nhớt giai đoạn đầu rất dễ đánh nha!
Quý Dữu hơi ngo ngoe rục rịch……
Nhưng ---
Mỗi lần báo danh thi đấu cần giao ra 1 điểm tích lũy, điều này sẽ hạn chế rất nhiều sinh viên nghèo rớt mồng tơi và không nắm chắc.
Ví dụ như --- Quý Dữu.
Quý Dữu không dám lập tức thi đấu luôn nhưng cô quan sát mười mấy trận, còn đặt cược hai trận trong đó và đều thắng, kiếm lời được 6 điểm vào tài khoản.
Tiền cơm của một suất thịt xương sườn kho tàu đã có!
Suýt chút nữa Quý Dữu vui đến mức khóc lên.
Tuy rằng cô không tham gia nhưng toàn bộ hành trình luôn thực sự nghiêm túc quan sát người khác chiến đấu, cũng thử phân tích chiến thuật.
Cho đến --- Đã đến giờ cô tự mình cài đặt huấn luyện thì cô mới lưu luyến không rời đăng xuất Tinh Võng.
Sau khi huấn luyện thân thể được 9 đợt thì Quý Dữu lập tức rửa mặt đi ngủ.
Hôm sau.
Sáng sớm Quý Dữu thức dậy, cô mặc một bộ áo ba lỗ dành cho vận động chạy vòng quanh toàn bộ khu ký túc xá, trong lúc đó có vài lần cô sắp không kiên trì nổi nhưng vẫn cắn răng cố gắng kiên trì chạy một vòng mới chuẩn bị đi ăn bữa sáng.
Khi cô thở phì phò đi vào khu ký túc xá:
“Xem kìa ---"
Đầu heo!”
“Chậc ---"
“Khó coi quá!”
“Là nam? Nữ?”
Quý Dữu: “……”
Đặc biệt là câu sau kia.
Đúng lúc này Thịnh Thanh Nhan vừa che miệng ngáp vừa đi đến, cậu ta dùng vẻ mặt ghét bỏ liếc cô: “4444 --- Sáng sớm cậu chạy vòng quanh cái gì nha……”
“Còn mặc áo ba lỗ nha……”
“Người ta không muốn đả kích cậu đâu nha……”
Thịnh Thanh Nhan chỉ chỉ vào phòng ký túc xá rồi hỏi: “Cậu biết đây là khu gì không nha? Là địa bàn của ban tự trả tiền nha……”
“Loại hành vi này của cậu rất dễ dàng không hợp với các bạn học của ban tự trả tiền nha.”
Tất cả mọi người ăn no chờ chết…… Chỉ có một mình cô chăm chỉ rèn luyện từ sáng sớm như vậy, vì thế các cô chủ cậu chủ của ban tự trả tiền không vui chút nào.
--- Nên phái Thịnh Thanh Nhan ra để cảnh cáo Quý Dữu.
Quý Dữu cạn lời: “Một mình tớ là quỷ nghèo thì sợ không hợp nhau cái gì với ban tự trả tiền nha --- Thật không dám giấu giếm, tiền nhập học đều là tớ tự vay đấy!”