Quý Dữu với một cái khuỷu tay bị trật khớp, một chân nửa què, mặt sưng phù như đầu heo kéo cái tấm thân tàn tạ không chịu đi phòng y tế trị liệu --- Khi nhìn thấy khay đồ ăn thêm hai miếng thịt xương sườn kho tàu cộng với nước canh……
Cảm giác tất cả đều đáng giá!
Đều ghét bỏ nàng xấu?
Nếu xấu mà có xương sườn ăn, còn có nước canh trộn cơm ăn…… Cô tình nguyện xấu cả đời.
Không sai.
Quý Dữu cũng chỉ có tí tiền đồ như vậy thôi.
Trong nhà ăn rộng mênh mông đang chật kín người, bởi vì một bàn tay bị gãy nên Quý Dữu chỉ có thể một tay ôm khay đồ ăn, khi đi đường tư thế của cô còng xuống, vẻ mặt thật cẩn thận, sợ khay đồ ăn bị nghiêng đổ, vậy thì xong rồi.
Đôi mắt sắc bén của Quý Dữu phát hiện phía trước có một chỗ ngồi trống, đang muốn qua ngồi thì có một nam sinh viên giành trước một bước đặt mông ngồi xuống, còn làm mặt quỷ đắc ý với Quý Dữu.
“……” Quý Dữu xụ mặt dùng lời lẽ chính đáng lên án: “Bắt nạt người què mà cậu không cảm thấy thẹn sao?”
Đúng lúc này có người hô lên: “Bạn học Quý Dữu số 4444, mời đến đây ngồi, nơi này có vị trí này.”
Ôi chao!
Vẫn có người tốt nha.
Quý Dữu quay đầu lại thì thấy có vị trí trống, cô ôm khay đồ ăn nhanh chóng ngồi xuống cười nói, “Cảm ơn bạn học, cậu thật sự là người tốt nha.”
Nhạc Tê Quang dùng vẻ mặt bất mãn nói: “Louis Caser, mày gọi cái đồ xấu xí này tới làm gì? Nhìn thấy gương mặt này của nó là ba ba đây sẽ không ăn ngon.”
Quý Dữu: “……”
Lúc này cô mới phát hiện bàn này ngồi đầy nhân vật làm mưa làm gió của sinh viên năm nhất khóa 131:
Sở Kiều Kiều.
Thẩm Trường Thanh.
Nhạc Tê Quang.
Nhạc Tê Nguyên.
Louis Caser.
Lance You.
……
Thậm chí cả Thịnh Thanh Nhan cũng ở!
Có việc gì sao?
Cứ cảm giác nhóm người này đang thương lượng chuyện gì rất trọng yếu.
Sở Kiều Kiều nhìn mặt của Quý Dữu rồi lắc đầu: “Bạn học Quý Dữu à, đồng ý với tớ là sau khi cơm nước xong đi phòng y tế trị liệu mặt một chút có được hay không?”
Quý Dữu lắc đầu: “Mặt? Túi da mà thôi, không quan trọng.”
Sở Kiều Kiều: “……”
Im lặng vài giây, Sở Kiều Kiều xoay người đưa lưng về phía Quý Dữu.
Quý Dữu: “Làm gì?”
Sở Kiều Kiều oa oa nói: “Nhìn cậu ăn không vào.”
Quý Dữu: “……”
Không chỉ có Sở Kiều Kiều, mà cả Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên, Thịnh Thanh Nhan…… Đều yên lặng xoay người đưa lưng về phía Quý Dữu, chỉ có Thẩm Trường Thanh không đổi sắc mặt.
Quý Dữu rất là cảm động, đang muốn liên thanh nói những tời từ phế phủ thì bỗng nhiên nghe thấy Thẩm Trường Thanh phát ngôn: “Tớ không sao, tớ ăn xong rồi.”
Quý Dữu: “……”
Cảm động gì đó đều đi gặp quỷ đi thôi!
Quý Dữu yên lặng đặt khay đồ ăn xuống, lúc ngẩng đầu lên thì phát hiện ra đầy bàn toàn thịt cá, chỉ có mỗi mình là hành lá trộn đậu phụ……
“Phốc ~”
“Quỷ nghèo!”
Nhạc Tê Quang múc một miếng cơm ăn đến đầy miệng toàn là nước sốt, còn không quên trào phúng Quý Dữu.
Quý Dữu liếc mắt miếng thịt lớn để trước mặt cậu ta, cố gắng hết sức trấn định dời đi tầm mắt, sau đó cầm lấy chiếc đũa chậm rì rì gắp miếng đậu phụ đưa vào trong miệng rồi dùng vẻ mặt thờ ơ nói: “Chớ khinh thiếu niên nghèo, không biết sao?”
Nhạc Tê Quang há mồm định phản đòn thì Nhạc Tê Nguyên ở bên cạnh nhàn nhạt xen mồm: “Đừng bắt nạt quỷ nghèo, không có ý gì đâu, chúng ta vẫn nắm chặt thời gian nói chính sự đi. Đúng rồi ---” Cậu ta nhìn về phía Louis Caser và hỏi: “Louis, phía bên cậu tìm được mấy người rồi?”
Louis nói: “Thiên phú giả cấp S khóa của chúng ta đều đồng ý gia nhập chúng ta. Hơn nữa có thêm mấy người các cậu thì tổng cộng có 10 người, vừa đủ rồi.”
Thẩm Trường Thanh mở miệng: “10 người không đủ, ít nhất phải có 5-6 người thay thế bổ sung mới có thể tham gia loại thi đấu này.”
Louis đáp: “Vậy lại kéo vài người nữa tham gia. Thẩm Trường Thanh, bên của cậu có chọn người thích hợp để đề cử chứ?”
“Có.” Thẩm Trường Thanh gật đầu: “Việc này để tớ làm.”
Louis nói: “Vậy được, đêm nay bảo mọi người online, trước cùng nhau làm quen một chút.”
Một bên, Sở Kiều Kiều vẫn luôn ăn ăn uống uống nhìn có vẻ hoàn toàn không để ý tới việc đột nhiên cắm vào một câu: “Này này…… Tớ mặc kệ các cậu thương lượng cái gì, tớ chỉ muốn hỏi một chút là đánh thắng thì tớ có thể lấy được khen thưởng nhiều ít thế nào!”
Hiển nhiên là cô chỉ cảm thấy hứng thú với khen thưởng.
Nhạc Tê Nguyên ngẫm nghĩ xong thì trả lời: “Đội ngũ chỉ cần vào được trận chung kết thì tất cả thành viên được cùng nhau chia 5 nghìn điểm tích lũy, 1 triệu điểm tín dụng khen thưởng! Đội ngũ quán quân được thêm 50 nghìn điểm tích lũy và 5 triệu điểm tín dụng. Tất cả chia ra thì tự cậu tính toán đi.”
Sở Kiều Kiều nghe xong cảm thấy không kém mấy bèn dứt khoát quyết định: “Được! Tớ gia nhập.”
Tay đang cầm đũa gắp đồ ăn của Quý Dữu dừng lại:
Gì?
5 nghìn điểm tích lũy? 1 triệu điểm tín dụng?
Dành quán quân còn được khen thưởng 50 nghìn điểm tích lũy và 5 triệu điểm tín dụng?
Nháy mắt con ngươi của Quý Dữu sáng lên: “Thi đấu cái gì vậy? Mang theo tớ một cái nào!”
Mọi người: “……”
Nhạc Tê Quang ghét bỏ liếc cô một cái: “Ba ba không mang theo tàn phế chơi cùng nhau.”
Nhạc Tê Nguyên buồn bã: “Quá yếu, không mang nổi.”
Sở Kiều Kiều trấn an: “Bạn học Quý Dữu ngoan nào ~ Chờ tớ thắng giải đấu thì tớ sẽ mua máy làm đẹp để chữa mặt cho cậu.”
Quý Dữu: “……”
Đâm tim quá.
Người thành thật nói chuyện càng đâm tim.
Quý Dữu lại nhìn hai người Louis và Lance, hai người đó thi nhau quay mặt đi, hình như Louis băn khoăn nên có giải thích một câu: “Bạn học Quý Dữu này, không phải chúng tớ không muốn mang cậu theo mà thật sự là cậu không thích hợp.”
Quý Dữu: “Oa oa oa……”
Thịnh Thanh Nhan nhai một miếng cơm tỏ vẻ chuyện không liên quan đến mình xong mới nói: “Đi tham gia thi đấu này nhàm chán quá nha…… Mỗi ngày lên lớp xong còn phải tốn thời gian huấn luyện rất vất vả nha, thật sự một chút thú vị cũng không có nha…… Gần nhất người ta phát hiện một cửa tiệm rất thú vị nha, là một đại sư chế tạo hồn khí mở ra nha…… Số 4444 muốn đi cùng ngươi ta đi chơi không nha? Người ta mang cậu đi cửa tiệm của đại sư nằm vùng chờ sản phẩm mới nha……”
Từng tiếng nha này làm Quý Dữu oa oa không nổi nữa.
Sở Kiều Kiều che lỗ tai lại: “Im miệng ngay cho bà! Lại ồn ào cắt yết hầu!”
Bị Sở Kiều Kiều dọa nạt, Thịnh Thanh Nhan méo miệng ấm ức nói: “Hừ ~ Các người đều bắt nạt người ta nha…… Người ta không ăn nha……”
Nói xong cậu ta bưng khay ăn đi luôn.
Nhìn Thịnh Thanh Nhan lắc mông dùng tư thế quyến rũ rời đi, mọi người cạn lời.
Louis nhìn về phía Thẩm Trường Thanh nghi hoặc: “Trong trường học cũng không thiếu song A, vì sao một hai chúng ta nhất định không thể không phải là cậu ta?” Cậu ta --- Rõ ràng là chỉ vào Thịnh Thanh Nhan.
Thẩm Trường Thanh giải thích: “Cậu ấy rất mạnh, chỉ là hơi lười mà thôi.”
Louis không tin: “Mạnh?”
Thẩm Trường Thanh nói: “Cậu ấy mà nghiêm túc lên thì không nhất định các cậu là đối thủ của cậu ấy đâu.”
Lance kêu lên: “Không có khả năng!”
Thẩm Trường Thanh còn chưa nói gì thì Sở Kiều Kiều đã liếc xéo hai người một cái, vẻ mặt không vui chút nào: “Chỉ vào tứ chi phát triển đầu óc đơn giản cấp S như các cậu thì cậu ấy đánh thắng đến 4 người ấy chứ! Như thế nào, các cậu muốn tìm cậu ấy thử xem hay không?”
Louis và Lance nhìn thoáng qua nhau cùng kinh ngạc.
Quý Dữu cũng bị dọa đến nhảy dựng:
Chỉ bằng cái thứ bé con đáng yêu quá cay mắt đó? Đã từng đánh thắng 4 kẻ cấp S?
Không có khả năng đi.
Thẩm Trường Thanh nhìn hai người đang cực kỳ kinh ngạc bèn có lòng tốt giải thích: “Tớ nói cậu ấy rất mạnh rồi, chỉ là cậu ấy quá lười thôi.”
--- Hoặc có thể nói là đối với những thứ cậu ta không có hứng thú thì căn bản lười chú ý.
Ngay cả đi học cũng bị người trong nhà đá mông thật mạnh tới đây! Bằng không --- Một người song A như Thịnh Thanh Nhan có như nào cũng sẽ không lưu lạc tới ban tự trả tiền.
Mấy người vừa ăn cơm vừa trò chuyện, Quý Dữu nghe nghư lọt vào trong sương mù, nhưng có biết một điều là:
Gia nhập đội ngũ này, thắng có thể lấy được khen thưởng điểm tích lũy và điểm tín dụng!
Cô động lòng nha!
Sau khi ăn xong, Nhạc Tê Nguyên dặn dò: “Chờ đến 7:30 lên Tinh Võng tập hợp nhé!”
Mọi người: “Được.”
Quý Dữu nhanh chóng nói: “Các lão đại, mang tớ một lần đi! Tớ rất mạnh! Thật sự là tớ rất mạnh!”
Nhạc Tê Nguyên, Nhạc Tê Quang, Sở Kiều Kiều, Thẩm Trường Thanh…… Chạy nhanh chứ chớp.
Quý Dữu đuổi ở đằng sau chưa từ bỏ ý định tru lên: “Này!!! Các cậu không mang tớ theo! Nhất định sẽ hối hận!! Các cậu nhất định sẽ hối tiếc không kịp!!!”