A cuối cùng cũng chịu thừa nhận rồi chứ gì. Để tôi sẽ quay lại cảnh này để cho ba tôi xem lúc đó hai người còn ngụy biện được không.
- Đừng mà..
Mộng Dao lập lấy điện thoại ra muốn quay lại cảnh này nhưng bị Giang Nguyệt can lại hai người giằng co mãi làm chiếc điện thoại rơi bộp xuống nền nhà cứng.
- Cô làm cái gì vậy, hồ ly tinh.
Mộng Dao vì không kiềm được sự tức giận nên đã đẩy Giang Nguyệt ngã nhào ra đất.
Hào Vũ thấy cảnh chị mình bị xô ngã thì cũng rất tức giận. quay sang quát to vào Mộng Dao
- Cô bị động kinh hả, cô ấy có chuyện gì thì sao.
- Động kinh sao, đúng tôi rất ghét cô ta ghét đến nỗi bị điên rồi, vì thế mau dắt nhau cút khỏi đây
Đây là lần đầu tiên có người dám lớn tiếng chửi cô như vậy lại còn chửi cô bin Động kinh nữa Mộng Dao cũng không kìm nổi sự uất hận, cô trực tiếp quay lưng đi để lại hai người họ phía sau.
- Chị đứng lên.
- Em làm gì vậy hả, sao lúc nãy lại nói như thế sẽ tạo thêm sự hiểu nhầm biết không.
- Chị không thấy thái độ của cô ta sao. chị có chắc là sẽ sống mãi được với cái vai mẹ kế trẻ suốt ngày bị khinh thường không.
🗻
- Em đừng nói gì nữa, về đi sau này muốn gặp chị thì đừng đến chỗ chị làm nữa.
...----------------...
Đến buổi tối Tần Linh Châu trở về nhà thì vẫn chưa thấy Mộng Dao về, thường ngày thì cô hay về trước Tần Linh Châu còn không thì sẽ gọi điện báo là mình đi đây đi nọ, nhưng hôm nay lại không thấy nói gì.
Đến lúc Tần Linh Châu gọi cho mấy cuộc điện thoại thì mới chịu bắt máy.
- " Alo. ai đó "
- Là mình Linh Châu, cậu đi đâu mà chưa về vậy.
- " Mình hả, đang uống rượu ở đây. "
Nghe giọng của Mộng Dao qua điện thoại Tần Linh Châu nghĩ là cô đã uống quá nhiều đến nỗi say xỉn rồi, nhưng tại sao đột nhiên hôm nay lại uống rượu cơ chứ.
- Cậu mau về đi. À thôi gửi địa chỉ đi để mình đến đón ..
- Được rồi, mình sẽ gửi cho cậu ngay. nhớ đến đón mình sớm đấy.
- Biết rồi. nhớ đừng đi lung tung đấy.
Tần Linh Châu đến nơi thì Mộng Dao cũng đã say đến nỗi nằm gục trên bàn, đến nỗi Tần Linh Châu gọi mãi mới tỉnh.
- Dậy đi Mộng Dao, về thôi.
- Ợ... ợ cậu đến đón mình rồi sao hu hu.
Mộng Dao thấy Tần Linh Châu đến thì ôm nhào lấy cô khóc nức nở nở.
- Cậu sao thế có gì về nhà rồi nói được không..
- Hôm nay có người quát mình, mình ghét lắm, ghét...
- Mình biết rồi, về nhà trước đi
Tần Linh Châu phải khó khăn lắm mới lôi con sâu rượu Mộng Dao về đến nhà, còn Mộng Dao thì chẳng còn chút tỉnh táo nào, mà bò lên gường nằm bẹp luôn.
Đến sáng hôm sau tỉnh dậy đã không thấy Tần Linh Châu nằm bên cạnh rồi, cô ngồi dậy dụi dụi mắt cho tỉnh táo vẫn còn cảm giác đầu hơi đâu chắc là vì tối qua uống quá nhiều rượu.
Vào vscn xong ra ngoài phòng khách thì đúng lúc gặp Tần Linh Châu vừa đi mua đồ ăn sáng về.
- Dậy rồi sao.
- Ừm, cậu đi mua gì sớm vậy.
- Là một ít đồ ăn sáng, với lại một chút canh giải rượu cho cậu đó, mau đến ăn đi.
- Cảm ơn Linh Châu yêu dấu nhiều nha.
- Khum có gì. hihi.
- Cậu không ngồi xuống ăn chung sao ?
- Thôi mình muộn làm rồi, đi trước đây còn chuyện tối hôm qua nay về sẽ tra hỏi cậu sao.
...ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ...
- Đi xem mặt.
Lướt qua lịch trình hôm nay của Hạ Nhật Thiên là một buổi xem mặt khiến Tần Linh Châu cũng có chút tò mò.
- " người như anh ta mà cũng phải đi xem mặt hay sao, vốn dĩ là một con người có nhan sắc vóc dáng lại còn giàu có như anh ta chỉ cần một cái ngoắc tay là phụ nữ xếp hàng dài trục km rồi thế mà còn phải đi xem mặt " Cũng đúng thôi là một người hoàn hảo muốn tìm vợ thì cũng phải tìm đối tượng thích hợp để lấy là đúng rồi ( Tần Linh Châu tự lẩm bẩm trong phòng )
Xong việc cô lại sang phòng anh để đưa tài liệu
Trước khi vào cửa cô lại phải gõ cửa phòng cứ như thế mỗi ngày đi qua đi lại để báo cáo cái này nộp cái kia không biết là cô đã gõ cửa bao nhiêu lần trên một ngày nữa
- Good morning boss ( chào buổi sáng sếp )
tôi đến đây để đưa cho anh báo cáo của phòng kế toán
- Để đấy.
Vẫn là thái độ lạnh ngắt như thường ngày.
- Đúng rồi phó chủ tịch, trưa nay anh có hẹn xem mắt với cô Ánh Du tại nhà hàng X đấy ạ.
- Tôi biết rồi.
- Sếp.
Thấy cô vẫn còn tò mò muốn hỏi gì đó Hạ Nhật Thiên dừng lại công việc nhìn về phía cô hỏi.
- Nói đi.
- Anh đi xem mặt thật sao ?
- Thì không phải rõ ràng ra đấy sao mà cong hỏi
- Thì tôi hơi tò mò một tý, một người như anh mà cũng đi xem mặt được ạ.
- Tôi thì làm sao ?
- Thì nhá vừa khó tính, khó ở, lại còn nghiêm khắc, mặt thì lúc nào cũng như cái tủ...
Thôi chết hình như cô đã nói ra những thứ không nên nói thì phải, nhìn ánh mắt đầy sự nguy hiểm của Hạ Nhật Thiên về phía mình Tần Linh Châu có chút lạnh sóng lưng.
- Không không phải ý tôi là một người vừa có tài có sắc lại còn giàu có như anh thì cần gì phải đi xem mặt ạ, chỉ cần anh ngoắc tay một cái là phụ nữ xếp đầy cho anh thoải mái lựa chọn rồi.
- Vậy sao .
- Thì đúng mà.
Hạ Nhật Thiên thấy đây là lần đầu tiên cô nói chuyện với anh một cách tự nhiên như vậy mà không phải vì chuyện công việc.
- Nói xong rồi thì đi ra ngoài đi, xuống phòng marketing lấy cho tôi bản báo cáo.
- Ỏ tôi biết rồi.
* Phòng marketing.
Đứng trước cửa phòng marketing Tần Linh Châu cảm thấy có chút tiếc nuối, nếu như không phải vô duyên vô cớ bị lôi đi làm thư ký của phó chủ tịch thì giờ cô đã là một thành viên của phòng marketing rồi. haz
- Xin chào.
Cô đẩy cửa đi vào..
- Cô tìm gì sao ( một nhân viên hỏi )
- Tôi muốn gặp trưởng phòng của phòng một chút.
- Vâng trưởng phòng ngồi trong kí cô vào đi.
- Vâng cảm ơn chị.
Cô đi đến đẩy cửa bước vào chỗ một người phụ nữ đang làm việc bên trong.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!