Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nữ Thần Quốc Dân Cảnh Ngọc Ninh

CHƯƠNG 96: VỢ CHƯA CƯỚI CỦA ANH

“Đây là kế hoạch năm nay mà mấy người làm sao?”

Giọng người đàn ông trầm thấp mà nghiêm khắc, mang theo uy nghiêm của người có địa vị cao.

Quản lí của hạng mục cúi đầu, trán đổ mồ hôi lạnh.

“Tổng giám đốc Lục, kế hoạch năm nay của công ty là giữ vững, bây giờ kinh tế thị trường đang ở mức thấp, chúng tôi đều cảm thấy không nên khuếch trương quá nhanh, cho nên…”

“Thị trường ở mức thấp… Giữ vững cái đang có?”

Lục Trình Niên cười lạnh một tiếng, bỗng nhiên “Bịch” một cái ném bản kế hoạch trong tay ra ngoài.

Trang giấy bay ngang qua mặt của quản lí hạng mục, ông ta đau đến nhắm mắt lại.

Phòng họp lập tức yên tĩnh, lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người không dám thở mạnh.

Lục Trình Niên lạnh lùng nói: “Cho nên ông lấy cái mà ngay cả sinh viên năm nay tốt nghiệp cũng có thể làm đến qua mặt tôi? Giữ vững cái đang có? Công ty con ở Nam Thành đã ba năm, năm nào lợi nhuận đều giảm, tôi đã cho mấy người rất nhiều cơ hội rồi! Bây giờ có tôi ở đây, ông còn dám lấy lí do này thoái thác, ông cảm thấy Lục thị không thể thiếu ông hay là thấy tôi ngu không hiểu tình hình thị trường bây giờ hả?”

Quản lí của hạng mục sợ tới mức mặt không còn giọt máu, vội vàng giải thích: “Tổng giám đốc Lục, không phải…”

“Được rồi! Tôi thấy ông cũng không có năng lực đảm nhiệm chức vụ này, từ ngày mai, ông không cần đến đây nữa.”

Quản lí của hạng mục mở to hai mắt. Đọc thêm nhiều truyện hay tại truyen one

“Tổng giám đốc Lục! Tôi tôi sai rồi, anh đừng đuổi tôi mà, Tổng giám đốc Lục …”

Nhưng Lục Trình Niên đã mặc kệ ông ta, trực tiếp gọi người lôi ông ta ra ngoài, lúc này mới bình tĩnh lạnh lùng nói: “Tiếp tục!”

Quản lí kế tiếp nơm nớp lo sợ đi lên báo cáo công việc.

Áp lực trong phòng họp rất nặng nề, cũng may quản lí này có năng lực khá ổn, báo cáo coi như làm cho Lục Trình Niên vừa lòng.

Chỉ là người phía sau thì không may như vậy.

Vì một số liệu tính toán sai, Lục Trình Niên vừa nghe liền chỉ đi ra, quản lí kia lập tức sợ tới mức đều nhanh quỳ xuống.

“Tổng giám đốc Lục, thật, thật xin lỗi, tôi lập tức cầm đi tính lại.”

Lục Trình Niên cười lạnh một tiếng, tất cả mọi người đều thầm nghĩ trong lòng, chức vị của người này ở Lục thị tiêu rồi.

Không ngờ, đúng lúc này, tiếng điện thoại “Tinh Tinh” vang lên.

Mọi người sửng sờ.

Lục BOSS kêu họp, ai dám đem điện thoại vào?

Mọi người nhìn nhau, tôi nhìn anh anh nhìn tôi, thấy BOSS ngồi ở chủ tọa nhíu nhíu mày, đột nhiên lấy điện thoại từ đâu đó ra.

Mọi người: “. . .”

Tất cả mọi người yên lặng cúi đầu, ra vẻ nhìn không thấy.

Lục Trình Niên không thích nhất là lúc làm việc bị người khác quấy rầy, cho nên rất không hài lòng với người gọi điện đến.

Nhưng vừa thấy tên trên màn hình, biểu cảm trên mặt liền thay đổi.

Thời gian đi từ u ám sang lạc quan chỉ mất một giây.

Anh bật người đứng dậy, đi ra ngoài nghe điện thoại.

Mọi người nhất thời không kiềm được mà nhìn nhau, người vừa đi ra ngoài, họ liền cúi đầu thảo luận.

“Ai a? Xem sắc mặt Tổng giám đốc Lục, giống như là có chuyện tốt?”

“Mặc kệ là ai, lúc này gọi điện cho Tổng giám đốc Lục, còn có thể làm cho anh ấy vui như vậy, nhất định không phải người đơn giản.”

“Nói không chừng là ký được đơn hàng mấy chục nghìn tỷ đâu?”

“Cũng không nhất định, đơn hàng mấy chục nghìn tỷ trong tay Tổng giám đốc Lục cũng không xem là cái gì, anh ấy không vui đến vậy đâu.”

Tô Thâm vẫn luôn đứng sau Lục Trình Niên đã thấy hết những thông báo trên màn hình điện thoại.

Nghe cấp cao trong công ty nhỏ tiếng thảo luận, anh ta nhịn không được nhếch miệng.

Cô Cảnh ơi cô Cảnh, ở trong mắt mọi người, cô so với mấy chục nghìn tỷ còn quan trọng hơn à!

Quả nhiên, sức mạng của tình yêu thật vĩ đại.

Lục Trình Niên đi ra ngoài nghe điện thoại, thanh âm nghiêm khác lúc nãy lập tức chuyển thành dịu dàng ấm áp.

“Lục Trình Niên, anh còn ở công ty sao?”

“A, sao vậy?”

“Anh còn chưa ăn cơm phải không?”

Lục Trình Niên nắm chặt điện thoại, nhìn bên ngoài cửa sổ: “Chưa.”

“Chị Trần làm thiệt nhiều đồ ăn ngon, em đem hết qua cho anh nè, tiện thì anh cho Tô Thâm xuống dưới đón em đi! Em sợ tiếp tân của công ty anh không biết em, không cho vào.”

Cô cũng không quên chuyện lần trước ở Mộ thị bị tiếp tân ngăn lại.

Tập đoàn quốc tế như Lục thị, nguyên tắc tất nhiên sẽ nhiều hơn Mộ thị, lại không ai biết thân phận của cô, cô thật không dám chắc nếu Tô Thâm không xuống đón cô, chính cô có thể đi lên hay không.

Mắt Lục Trình Niên suy tư.

“Em đến đây?”

“Đúng vậy!”

“Được rồi, tôi cho cậu ta xuống ngay.”

Lục Trình Niên cúp máy, trở về phòng họp.

Mọi người lập tức im lặng không bàn nữa, ngồi nghiêm chỉnh nghiêm túc họp.

Nhưng lại thấy BOSS đại nhân cầm lấy áo khoác trên ghế của mình, trầm giọng phân phó: “Tan họp.”

Cái gì?

Mọi người nhất thời không phản ứng lại kịp.

Quản lí vừa nãy báo cáo sai cũng kinh ngạc, lắp ba lắp bắp hỏi: “Tổng giám đốc Lục, vậy, tôi…”

Lục Trình Niên liếc ông ta một cái.

“Trở về làm lại, sáng mai nộp cho tôi.”

Quản lí sửng sờ, sau đó như được đại xá, nhanh chóng gật đầu liên tục.

“Vâng, Tổng giám đốc Lục, sáng mai tôi nhất định sẽ làm xong.”

Lục Trình Niên dẫn theo Tô Thâm rời đi.

Trở lại văn phòng tổng giám đốc, anh trầm giọng nói: “Cậu đi xuống, đón Cảnh Ngọc Ninh.”

Tô Thâm mím môi nhịn cười.

Anh ta biết mà, nhất định là cô Cảnh đến đây.

Nếu không tổng giám đốc không thể nào tốt tính như vậy.

Tô Thâm ngoan ngoãn đáp lời, đang xoay người đi ra ngoài, Lục Trình Niên gọi anh ta lại.

“Từ từ.”

Tô Thâm trở lại, Lục Trình Niên khẽ nhíu mày, dừng vài giây rồi mới phân phó nói: “Cậu trước đi nói với quầy tiếp tân, về sau nếu Cảnh Ngọc Ninh đến đây, trực tiếp mang cô ấy đến văn phòng của tôi là được.”

Tô Thâm giật mình.

Tổng giám đốc đây là muốn công khai?

Anh ta không dám hỏi nhiều cái gì, vội vàng đáp lời, sau đó cung kính lui ra ngoài.

Sảnh lớn lầu một.

Lúc Cảnh Ngọc Ninh đến, Tô Thâm đã chờ trong sảnh rồi.

Vừa thấy cô, nhanh chóng chạy tươi cười đến tiếp đón.

“Mợ chủ, cô tới rồi.”

Cảnh Ngọc Ninh đưa hộp giữ nhiệt trong tay cho anh ta, cười hỏi: “Lúc này tôi tới, không quấy rầy công việc của mọi người chứ hả!”

Khóe môi Tô Thâm giật giật.

Tổng giám đốc đại nhân vì cô đến, đặc biệt dừng cuộc họp lại, cô nói đi?

Chỉ là lời này anh ta tuyệt đối không nói ra, vì vậy cười nói: “Không có, cô đến đây đưa cơm cho tổng giám đốc sao? Đúng lúc tổng giám đốc cũng đói bụng, vừa mới nói chuẩn bị đi đâu đó ăn cơm.”

Hai người cười cười nói nói, đi vào thang máy.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!