Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nữ Thần Quốc Dân Cảnh Ngọc Ninh

CHƯƠNG 233 BƯỚC ĐƯỜNG CÙNG

“Thế nên cô muốn làm thế nào?”

“Hừ, cô yên tâm, tốt xấu gì cô cũng là chị của tôi, tôi sẽ không thật sự lột da mặt cô xuống để ngâm rượu.”

Cô ta bỗng đứng thẳng người, lùi về sau một bước, chỉ mấy người đàn ông phía sau.

“Nhìn thấy chưa? Tôi đặc biệt chuẩn bị cho cô đó, tôi muốn xem xem, người đàn ông như Lục Trình Nhiên, có phải thật sự đối xử tốt với cô, trung thành với cô như thế không.

Anh cũng sẽ không giết cô, thế nhưng chờ tới khi cô bị chơi nát người rồi sẽ ném cô về, đến lúc đó xem xem, anh ta vẫn tiếp tục nuôi cô, chiều cô hay không.”

Cảnh Diệp Nhã nói xong, bỗng móc một mũi tiêm trong túi ra, rút lấy chất lỏng màu xanh trong một chiếc bình khác, tiêm vào người cô.

Cảnh Ngọc Ninh vùng vẫy, nhưng vô dụng.

Cô bỗng hơi hoảng hốt: “Cô đang làm gì thế?”

Cảnh Diệp Nhã cười lạnh.

“Yên tâm, không phải thứ gây chết người, thế nhưng sẽ khiến cô ở đây thoải mái hơn một chút mà thôi, dù sao, tôi muốn bọn họ chơi nát người cô chứ không phải chơi tới chết, chết đi thì mất vui lắm, cô nói xem có phải không?”

Nói xong, còn cười cười vỗ vào mặt cô, lúc này mới rời đi.

Cảnh Ngọc Ninh mặt mày tối sầm.

Mặc dù cô không hiểu rốt cuộc Cảnh Diệp Nhã tiêm cho mình cái gì, nhưng nghĩ cũng biết không phải thứ tốt lành gì.

Mấy người đàn ông thấy Cảnh Diệp Nhã đã rời đi, lúc này mới ùa về phía này.

Cảnh Ngọc Ninh nhìn chằm chằm bọn họ, lắc đầu.

“Đừng, đừng lại đây.”

Giọng nói của cô hơi yếu ớt, mấy người đàn ông kia thấy dáng vẻ này của cô, lập tức bắt đầu cười hung ác.

“Bảo bối, đừng sợ, bọn anh sẽ nhẹ nhàng thôi.”

“Đến đây! Come on!”

Mười phút sau.

Cả căn phòng dưới đất đều tĩnh lặng.

Cảnh Ngọc Ninh bò trên mặt đất, đã không cảm nhận được vì giằng co ma sát mà vết thương ở cổ tay đau đớn, ý thức dần mất đi từng chút một.

Sống lưng hơi lạnh, cả người giống như ngâm trong một vũng nước lạnh vậy, lạnh đến mức xương cốt cũng tỏa ra khí lạnh.

Cô biết, đây là hiện tượng mạng sống dần dần mất đi.

Không, cô không thể chết!

Dục vọng sống mãnh liệt khiến cô cắn mạnh vào lưỡi, sự đau đớn rõ ràng thức tỉnh lý trí của cô.

Nhưng lại nghe thấy tiếng bước chân ở xa, có người phát ra tiếng rên đau đớn, vùng vẫy dường như muốn đứng dậy.

Cô cắn răng, đứng dậy trước đối phương, sauđó đá một cú vào 7 tấc sống lưng của dối phương, lập tức đối phương mềm oặt bò dưới đất, không còn hơi thở nữa.

Lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Một chút sức lực cuối cùng, cũng vì một cú đá này mà mất đi.

Cô đỡ tường, rất cố gắng muốn đi ra ngoài.

Nhưng càng đi, ý thức càng mơ hồ.

Rõ ràng ý chí khiến cô cực kỳ muốn cố gắng xê dịch bước chân, nhưng chân cô lại nặng như chì, không thể nào xê dịch được.

Cô không khỏi lắc đầu.

Vốn tưởng thứ mà Cảnh Diệp Nhã tiêm cho cô là một loại thuốc trợ hứng.

Giờ xem ra, chắc là không phải.

Nhưng cho dù là thứ gì, tóm lại bây giờ cũng khiến cô tay chân không có sức.

Cô không thể tiếp tục ở lại nơi này nữa, bằng không lát nữa Cảnh Diệp Nhã quay lại, cô thật sự không đi nổi nữa.

Nghĩ như thế, cô cắn chặt răng, tiếp tục cố gắng lết ra ngoài.

Cũng không biết đã bao lâu qua đi, cuối cùng cô cũng thấy tia ánh sáng.

Cô vội vàng tăng tốc, coi như đã tới cửa.

Đúng như cô đoán, đây là một bệnh viện bị bỏ hoang ở ngoại thành.

Chắc là đã rời đi, bên này để lại vài máy móc cũ kỹ, khu đất cũng không có chủ mới chuyển vào, thế nên chỗ máy móc này mới chất đống ở đây.

Cảnh Ngọc Ninh cố gắng đi ra ngoài, thế nhưng ngay lúc này, phía sau lại truyền tới tiếng bước chân.

Sắc mặt cô thay đổi, không cần nghĩ cũng biết người tới là ai.

Vội vàng bước nhanh hơn, may là đối phương không đi thẳng về phía này, thế nên không phát hiện ra cô.

Thế nhưng, chờ tới khi thật sự đi ra, cô mới phát hiện vị trí của bản thân hình như là bờ biển?

Chắc là viện điều dưỡng trên núi hay gì đó, những thứ này không quan trọng, quan trọng là căn phòng dưới lòng đất nơi giam cô, hình như chỉ có một lối ra.

Mà số cô không may, khi đang chọn hướng ở cầu thang, lại trực tiếp chọn con đường chết này.

Bây giờ, cô đang dựa trên lan can, bên trái là bờ biểnkhông thấy bờ, bên phải là hành lang mà vừa có người đi qua kia.

Cho dù là đi về phía nào, hình như cũng là con đường chết.

Cô không cảm thấy nếu cô đi về phía bên phải, lại bị Cảnh Diệp Nhã bắt lại, cô vẫn còn may mắn và có thực lực tay không xử lý vài tên đàn ông lực lưỡng để thoát ra lần nữa.

Cuối cùng, so sánh một hồi, nhìn biển sâu bên trái, cuối cùng vẫn cắn chặt răng, lật người qua lan can, nhảy xuống.

Ở nơi khác, chi nhánh khách sạn ở nước ngoài của Lục Thị cách hàng vạn cây số.

Cả đêm Lục Trình Niên ngủ rất bất an, trong lòng hơi hoang mang lạ kỳ.

Anh lờ mờ có một dự cảm không lành, nhưng không thể hiểu rõ loại dự cảm không lành này rốt cuộc là từ đâu mà có.

Thế nên, vừa sáng sớm, mới 5 giờ anh đã rời giường, chạy vài vòng dọc theo con đường hoa xanh của khách sạn, loại cảm giác hoang mang này vẫn còn, không hề giảm đi chút nào.

Anh sa sầm mặt mày, nhíu chặt mày quay về phòng.

Ngay lúc này, điện thoại reo lên.

Trên màn hình hiển thị một hàng số được mã hóa, là điện thoại của Tống Linh.

Mí mắt anh bỗng giật một cái, loại dự cảm không lành kia bỗng có kết quả, vội vàng xoay người cầm chiếc đồng hồ thông minh tháo ra đặt trên bàn trước khi đi ngủ tối hôm qua.

Chỉ thấy trên màn hình đồng hồ, chấm đỏ nhỏ vẫn luôn hiển thị thường ngày đã biến mất, đồng tử anh co rút lại.

“Chuyện gì thế?” Anh nghe máy, giọng cực kỳ lạnh lòng.

Tống Linh hơi chột dạ, hơn nữa, cho dù là nghe điện thoại nhưng cũng cảm nhận được sự đèn nén trong giọng của anh.

Trong lòng không khỏi có chút sợ hãi, chỉ là có sợ hãi hơn nữa cũng không thể chậm trễ được, nhất định phải báo lại.

“Tổng giám đốc, bà chủ, cô ấy… không thấy đâu nữa!”

“Cái gì?”

“Đều là lỗi của tôi, vốn bà chủ đã nói với tôi rồi, chúng tôi có kế hoạch, thế nhưng về sau xảy ra chút sai sót…”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!