Chỉ cần nghĩ đến cảnh đó thôi là hắn cảm giác mình không thở được.Trái tim liền như bị ai bóp nghẹt.
Cơ thể căng cứng nhưng lại không có chút sức lực nào.
"Tạ Phong, con cần phải tin tưởng Mạc Linh.Con bé không yếu ớt như những gì con nghĩ.Con bé yêu con, nó sẽ bảo vệ tình yêu của hai đứa", ông Nguyên nói, "Mẹ con cũng sẽ không làm gì quá đáng.”
Ông Nguyên nói xong liền cúp máy.
Cả người Tạ Phong như bị rút hết sức lực.
Tin tưởng, hắn cần phải tin tưởng Mạc Linh.Mạc Linh trước đó cũng đã nói với hắn.
Cô sẽ không vì bất cứ lý do nào mà rời đi.Cô sẽ ở lại bên hắn.
Trong quán cafe, Mạc Linh không ngờ mẹ hắn lại hỏi lại như vậy.
Cô vốn nghĩ rằng bà sẽ trực tiếp đưa ra thái độ của mình.
Nhưng hiện giờ bà lại chuyển quyền chủ động cho cô.
Không biết là mẹ hắn muốn thử cô hay có ý gì khác nữa.
Nhưng cho dù bà ấy muốn gì đi chăng nữa Mạc Linh cũng sẽ thành thật.
Cô lựa chọn ở bên cạnh Tạ Phong thì những điều này nhất định phải vượt qua được.
"Cháu và anh Phong đang yêu nhau", Mạc Linh nhẹ nhàng lên tiếng, "Cháu biết nếu so sánh gia thế hay tài năng thì cháu không phải là người xứng đôi vừa lứa hay hoàn hảo nhất với anh Phong.Nhưng con người khi yêu chẳng để ý nhiều đến vậy.Cháu cũng không biết hai bác có phản đối hay không.Nhưng tình yêu là tự do, anh Phong cũng có quyền lựa chọn.Cháu chỉ có thể nói với bác là cháu sẽ không từ bỏ cũng không rời xa anh Phong.Nếu anh Phong muốn, cháu sẽ chấp nhận.Nhưng người ngồi trước mặt nói những câu này với cháu sẽ là anh Phong.Hiện giờ, điều duy nhất cháu có thể đảm bảo là cháu sẽ cố gắng để ít ra khi đứng cạnh anh ấy không bị đàm tiếu"
Mạc Linh nói hết những gì mình nghĩ xong liền im lặng.
Cô đã nói với hắn sẽ không bỏ đi.Vì vậy, cô sẽ không làm thế.
Cô sẽ chỉ rời đi khi hắn muốn và nói với cô.
Còn hiện giờ, cô sẽ chẳng buông tay vì bất cứ lý do gì.
Mạc Linh tự ti, tự ti vì thân phận và tài năng của mình.Nhưng điều đó không phải lý do để cô làm tổn thương hẳn.
Vì sự tự ti của mình cô sẽ càng phải cố gắng hơn nữa.
Bà Tuyết nghe cô nói xong không trả lời ngay mà im lặng vẻ ngoài như trầm tư nhưng trong lòng lại cảm khái con trai mình cũng có mắt nhìn người.
Năm ấy bà gặp mẹ chồng cũng chẳng có được dũng khí nói những lời ấy như Mạc Linh.
Mạc Linh thông minh,con bé biết điểm dừng cũng biết vị trí của mình ở đâu.Con bé biết được nếu phản đối bọn họ sẽ dựa vào điều gì.
Đúng thật là không ngờ được.
"Cháu nghĩ nói vài lời như vậy thì cô sẽ tin sao?" Bà Tuyết hỏi lại.
Mạc Linh nói xong những lời ấy cũng cảm giác thoải mái hẳn.Cô không còn căng thẳng như lúc ban đầu nữa.
Vì vậy, cô nhìn bà Tuyết mỉm cười lắc đầu nói: "Những lời nói ấy ai cũng sẽ nói được.Cháu cũng không muốn cô tin.Cháu sẽ thực hiện."
Lúc này sự căng thẳng trên gương mặt Mạc Linh rút đi thay vào sự thoải mái tự tin.Bà Tuyết khẽ gật đầu vẻ hài lòng.
Không lâu sau bà nói: "Cô không phản đối hai đứa.Nhưng cháu cũng nên biết đứng bên cạnh Tạ Phong, áp lực sẽ rất lớn.Áp lực ấy nếu cháu không có chỗ đứng không có tài năng thì sẽ mãi mãi tôn tại.Thằng Phong có thể bảo vệ cháu cả một đời nhưng những áp lực ấy nó chẳng thể gánh đỡ thay cháu.Vì vậy, cô hy vọng cháu nói được, làm được.Cách tốt nhất để ở bên Tạ Phong là phải trở thành người xuất sắc"
Chuyện này giống như năm đó bà đến với ông Nguyên.
Để đứng bên cạnh ông cho đến ngày hôm nay, bà Tuyết cũng phải không ngừng cố gắng.
Nếu bà không tự hoàn thiện bản thân mình, áp lực sẽ đổ ập xuống.
Mỗi người con dâu của nhà họ Tạ đều gặp phải điều này.
Mạc Linh đáp lại rồi nhấp một ngụm nước.Cô không ngờ mẹ hắn lại dễ nói chuyện như vậy.
Cô cứ nghĩ sẽ xảy ra một màn cẩu huyết tương tàn như phim truyền hình cơ chứ.
Nhưng may mắn, mẹ hắn cũng là người thấu tình đạt lý.
Bà có thể hiểu cho bọn họ.
"Mạc Linh khi cháu xuất sắc thì bước vào cửa Tạ gia mới không có áp lực cũng được người khác tôn trọng", bà Tuyết nói.
"Dạ, cháu biết rồi ạ", Mạc Linh mỉm cười đáp lại.
Bà Tuyết nói chuyện với cô thêm một lúc rồi rời đi.
Bà vừa ra khỏi quán cafe đã nhìn thấy con trai mình đang dựa lưng vào xe.
Bà Tuyết tiến lại gần nhìn hắn lạnh nhạt nói: "Mẹ không ăn thịt Mạc Linh con đến đây làm gì? Nghĩ mẹ là bà già ác độc hay mẹ là gậy đánh uyên ương?"
Tạ Phong thấy mẹ mình đến lại gần nhanh chóng đứng hẳn dậy.
Hắn không nghĩ mẹ mình sẽ làm gì Mạc Linh nhưng ở văn phòng khiến hắn lo lắng không buông nên tới đây.
Bà Tuyết thấy hắn không phản ứng gì, hừ lạnh rồi sang chiếc xe đứng cạnh đó.
Đợi bà ngồi vào, Thủy liền lái xe đi.
Khi xe của mẹ hắn khởi động, Mạc Linh bước ra khỏi quán liền thấy Tạ Phong đang đứng đợi mình.
"Anh đợi em sao?" Mạc Linh đi đến chỗ hắn hỏi.
Tạ Phong gật đầu.
Mạc Linh bật cười rồi cùng hắn ngồi vào xe.
Cô không nghĩ chuyện hôm nay hắn lại biết nhanh đến vậy.Mẹ hắn chắc chắn không thông qua hắn mà đến gặp cô luôn.
Vì vậy, người này mới lo lắng.
"Anh yên tâm, em với mẹ anh chỉ nói vài chuyện thôi", Mạc Linh chủ động nói, "Cô nói tốt nhất để ở bên anh là trở thành người xuất sắc."
"Em không cần trở thành người xuất sắc", Tạ Phong quay sang nói, "Với anh, em như thế nào cũng được.Anh yêu em chứ không phải vì những thứ ấy"
Mạc Linh cười quay sang nhìn hắn.Cô hiểu người này.
Khi cô điên cuồng vì một người khác, hắn vẫn lặng lẽ yêu cô, bảo vệ cô.
Vì vậy, cho dù cô thế nào hẳn cũng sẽ yêu.
Nhưng mạc Linh không muốn như vậy.
Mạc Linh không muốn vì cô mà hắn phải nghe những lời đàm tiếu không đâu.
Cô cũng muốn bảo vệ hắn, bảo vệ tình yêu của bọn họ.
Em làm những thứ ấy không phải vì anh mà vì em", Mạc Linh nhẹ nhàng nói, "Tạ Phong, em cũng muốn trở nên mạnh mẽ để bảo vệ chúng ta, bảo vệ tình yêu của chúng ta.Khi có mưa gió đến, em sẽ cùng anh bảo vệ mọi thứ mà không phải chỉ núp sau lưng anh"
Tạ Phong nhìn thẳng vào đôi mắt cô.
Cô nhìn hắn đầy yêu thương và quan tâm.
Cô không chỉ muốn đứng núp sau lưng hắn mà cô còn muốn đứng phía trước bảo vệ hắn.
Tạ Phong, chỉ lần này thôi cho em cơ hội được bảo vệ anh.
Tạ Phong nhoài người sang ôm chặt cô vào lòng không nói gì.
Hắn biết nếu giữ cô ở cạnh bên mình Mạc Linh sẽ phải chịu áp lực.
Nhưng hắn không buông tay được.
Vì vậy, hắn ép cô phải mạnh mẽ, phải trở thành người tài giỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!