Cuộc sống cứ thế trôi qua.
Những ngày bình thản dường như sẽ kéo dài mãi mãi.
Mạc Linh và Tạ Phong cũng đã đạt được nhận thức chung.
Do đó, cuộc sống của bọn họ cũng ngày càng vui vẻ hơn.
Nhưng đương nhiên thứ gì đến cũng sẽ phải đến.
Một buổi chiều chủ nhật đẹp trời, Mạc Linh nhận được điện thoại.
Và giờ cô đang có mặt ở một tiệm cafe gần tiệm vest.
Người hẹn cô là người mà cô không biết phải đối mặt như thế nào, mẹ của Tạ Phong.
Mạc Linh thực sự hết sức căng thẳng.
Cô không biết thái độ của cô ấy sẽ như thế nào.
Cô cũng không biết chuyện gì sẽ diễn ra tiếp theo.
Mẹ hắn liệu có bắt bọn họ chia tay không? Cô ấy sẽ mắng chửi Mạc Linh, đưa chi phiếu hay còn cách nào khác? Lúc này trong đầu Mạc Linh chỉ ngập tràn những hình ảnh ấy.
Cô đương nhiên cũng nghĩ đến cảnh mẹ hắn sẽ đồng ý.
Song đó dường như chỉ là hy vọng mỏng manh của cô mà thôi.
So sánh với Tạ Phong, Mạc Linh thật sự thấy bản thân khó có thể đứng cạnh được.
Tạ Phong làm gì cô không quá rõ ràng.
Nhưng Mạc Linh biết hắn có tiền, rất nhiều tiền.Địa vị của hắn hay xuất thân cũng đều rất có uy lực.
Nhưng còn cô thì khác.Mạc Linh trong tay không có gì, xét vê mọi thứ đều thua kém hắn.
"Cháu uống nước đi", bà Tuyết lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
Mạc Linh lúc này cũng cảm thấy cổ họng mình hơi khát nên đáp lại một tiếng rồi cầm cốc lên uống.
Sau đó, cô hít một hơi sâu, cố gắng lấy lại bình tĩnh rồi hơi ngẩng đầu lên.
Lúc nãy, vì quá căng thẳng, Mạc Linh hơi cúi đầu xuống.
Bà Tuyết nhìn thấy động tác của cô trong lòng cũng có chút vui vẻ.
Mạc Linh đến gặp bà có sự lo lắng, căng thẳng.Điều này cho thấy con bé cũng có tình cảm với Tạ Phong.
Nếu không có tình cảm thì con bé chẳng cần lo được lo mất như thế.
Nhưng trong những cuộc gặp như thế này, lo lắng hay căng thẳng cũng không giải quyết được điều gì.Vì vậy, sự cố gắng đối mặt của cô mới khiến bà hài lòng.
Bà cũng không muốn con dâu của mình quá nhút nhát.Một gia đình kinh doanh vũ khí quân sự, có chút tác phong của quân đội đều không thích sự nhút nhát.
"Chắc cháu biết cô là ai nhỉ?" Bà Tuyết hơi mím môi hỏi.
Sự lạnh nhạt của bà Tuyết càng khiến cho Mạc Linh căng thẳng hơn rất nhiều.
Cô dường như cảm thấy lòng bàn tay mình đang đổ mồ hôi.
Nhưng Mạc Linh biết mình không được lùi bước lại càng không thể nhút nhát, yếu đuối được.
Cô không thể làm mất mặt Tạ Phong được.
Cô muốn cho mẹ hắn thấy Tạ Phong lựa chọn cô dù không phải là hoàn hảo nhưng là chính xác.
"Dạ", Mạc Linh đáp lại một cách bình tĩnh.
Bà Tuyết càng ngày càng đánh giá đứa con dâu này không kém cạnh một chút nào.Có lẽ, đây mới là bản chất thật của Mạc Linh.
Còn sự điên cuồng, ngu ngốc trước kia chẳng qua là do cô bị tình yêu làm mờ mắt mà thôi.
"Vậy cháu biết cô đến đây để làm gì chứ?" Bà Tuyết tiếp tục chơi trò tâm lý.
Bà không muốn nói thẳng ra mọi chuyện.
Hiện giờ, bà đang thử thách Mạc Linh.
Muốn đến với Tạ Phong, con bé cần một tố chất tâm lý vững vàng.
Đó không chỉ bởi áp lực từ những người thương yêu Tạ Phong mà còn là từ những người xung quanh nó.
Tạ Phong không sớm thì muộn cũng được công khai thân phận.
Nếu bây giờ chỉ có nhiêu đây Mạc Linh đã không chịu nổi thì sau này sẽ rất khó khăn.
Bố chồng bà là Tạ Long, rất nổi tiếng ở thành phố S.
Người trong giới chính trị thì kính nể ông.
Trước kia, bố chồng cô đã từng đi lính, từng dạy dỗ rất nhiều người sau đó mới giải ngũ làm kinh doanh.
Mạng lưới quan hệ của ông rất rộng, được rất nhiều người kính trọng.
Người ngoài giới lại càng kính trọng hơn.
Vì tập đoàn của nhà họ Tạ luôn rất bí ẩn mặc dù các dự án đầu tư đều rất thành công.
Số tiền hàng năm làm từ thiện cũng không phải số tiền nhỏ.
Sau này, chồng bà và những người con khác của ông đều từng đi lính một thời gian hoặc tham gia vào huấn luyện của quân đội.
Ngay cả Tạ Phong cũng từng vào đó huấn luyện.
Do đó mới nói chút áp lực này chỉ là muỗi so với áp lực khi Mạc Linh đứng bên cạnh Tạ Phong.
May mắn là hiện giờ, sự nghiệp của Mạc Linh đang trên đà phát triển rất tốt.
Mạc Y Phường ở thành phố P càng ngày càng nổi danh.
Tương lai rất có thể sẽ phát triển sang thành phố khác.
Thương hiệu vest cao cấp Dr & .Jess Veste lại càng không phải nói.
Không nói đến thợ may, chỉ cần được làm việc trong cửa hàng này cũng là một điều vinh dự rồi.
Mặc dù nhân viên trong cửa hàng của Dr & .Jess Veste không được đào tạo chính quy nhưng chất lượng phục vụ khách hàng đều giống nhau.
Lương của bọn họ cũng là một con số rất khá.
"Là vì chuyện cháu và anh Phong ạ", Mạc Linh thận trọng trả lời.
Cô nghĩ giữa bọn họ không nên vòng vo, làm mất thời gian của cả hai bên.Dù sao, ngoại trừ Tạ Phong, giữa bọn họ cũng chẳng có liên hệ gì khác.
"Cháu thông minh lắm", bà Tuyết nhàn nhạt đáp, "Vậy cháu nói cho cô thử xem?"
Bà chuyển quyền chủ động sang cho Mạc Linh.Bà Tuyết muốn biết cô sẽ xử sự ra sao.
Ngay từ đầu, bà không nói rõ quan điểm của mình.
Bà muốn Mạc Linh phải suy đoan, phải đáp lời ngay cả khi chưa có bất kỳ thông tin hay manh mối nào.
Tạ Phong hôm nay có việc phải đến công ty.Hắn có một số giấy tờ cần phải ký.
Ký xong, hắn gọi điện cho Mạc Linh nhưng thuê bao bận.Tạ Phong có chút đăm chiêu suy nghĩ.
Trong lòng hắn bỗng có sự bất an không hề nhỏ.
Vì vậy, Tạ Phong quyết định đứng dậy về nhà tìm Mạc Linh.
Nhưng hắn vừa ra khỏi phòng đã thấy người không thể quen thuộc hơn đang nói chuyện cùng Duy Thiện.
Tạ Phong dừng lại rồi xoay bước vào trong.
Người hắn nhìn thấy là trợ lý của mẹ mình, chị Thủy.
Bình thường, chị Thủy luôn đi cùng mẹ hắn.Ở đâu có chị Thủy sẽ có mẹ hắn.
Nhưng hắn không nhận được bất kỳ tin tức nào về việc mẹ hắn đã đến đây cả.
Hơn nữa, mẹ hắn đến đây làm gì? Trong đầu hắn lúc này bỗng nhiên hiện lên hình bóng của Mạc Linh.
Chắc chắn mẹ hắn đã biết chuyện này rồi.Tạ Phong hít một hơi sâu rồi lo lắng gọi điện thoại cho Mạc Linh.
Điện thoại vẫn báo bận.
Hắn điên cuồng gọi nhưng đương nhiên là không được.
Sau đó, hắn gọi cho bố của mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!