"Mẹ mày đặt cho bà mày", Thùy Dương vừa nói vừa cất vải vào trong túi.
"Chị ấy là nghệ nhân dệt vải ạ?" Ánh tò mò hỏi.
"Ừ, đa số vải ở đây đều là chị ấy dệt", Thùy Dương trả lời, "Tiền mẹ mày trả rôi nhé, cứ cầm về thôi, bảo mẹ mày có việc gì thì hỏi tao.Cái này giặt máy giặt được đấy"
Thùy Dương dặn dò thằng bạn.Mặc dù những điều này con bé cũng nói với mẹ Tuấn rồi.
Nhưng nó sợ cô ấy quên nên nhắc lại.
Mạc Linh thấy không còn việc gì ở đây nữa định lên tầng thì cái Dương gọi lại: "Chị, chị dệt cho hai đứa này xem đi"
Từ ngày mọi người thân quen hơn, cái Dương cũng hiểu được tính của người chị họ này.
Mạc Linh không xấu.
Cô thậm chí rất chiều nó và chị gái.
Nhiều chuyện nó nhờ chị mình chưa chắc bà đã làm nhưng Mạc Linh gân như đồng ý tất cả.
Hơn nữa, nó thấy những chuyện trước kia tám phần là bịa đặt rồi.
Chị Linh chắc chắn bị người ta hắt nước bẩn vào.
Nó đề nghị chị Linh dệt vải trước mặt hai đứa nhóc kia đế xem hiệu quả thế nào.
Nếu tốt có thể triển khai luôn.
Còn nếu không, nó sẽ đẩy lùi hoạt động này so với dự kiến.
Hiện nay, việc quản lý trang web, mạng xã hội và cửa hàng thực đều do Thùy Dương làm hết nên nó cũng cố gắng.
"Muốn xem dệt à?"
Mạc Linh hỏi hai cô bé kia.
So với trước kia tính cách của Mạc Linh đã có nhiều thay đổi.
Cô không dễ dàng tức giận nữa mà trở nên hòa đồng và thân thiện hơn.
Có lẽ, ai đi qua quỷ môn quan một lần cũng đều có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất đến như vậy.
Ánh và Xuân cũng chưa nói điều này với Thùy Dương.
Hôm qua, hai đứa cũng đến những phường dệt khác rồi nhưng đều không gặp nghệ nhân dệt.
Bình thường, mỗi ngày vào giờ nhất định sẽ có nghệ nhân dệt vải ngay trong cửa hàng để khách du lịch tham quan.
Song số bọn họ quá nhọ.
Vậy mà không ngờ Thùy Dương đã nói hộ tiếng lòng của bọn nó.
"Dạ", Ánh và Xuân đều nói.
Hai đá nhìn Mạc Linh bằng ánh mắt đầy mong ngóng.
Đến thành phố P mà không được xem dệt rất đáng tiếc.
Thành phố P nổi tiếng với khá nhiều nghề truyền thống.
Trong đó, nghề được mọi người biết đến nhiều nhất là dệt vải.
Đến thành phố P chắc chắn phải đi xem phường dệt, ngôi xem nghệ nhân dệt vải rồi nghe những câu chuyện về bọn họ.
"Được rồi", Mạc Linh mỉm cười bước đến khung dệt ở trong góc phòng.
Cô biết cái Dương cũng đang lên kế hoạch cho việc này.
Dù sao những tiệm dệt khác đều có hình thức này.
Mạc Y Phường mới khai trương lại còn nhiều việc lu bu nên mới không làm.
"Em quay hình được không ạ?"
Ánh tò mò hỏi.
Ở những chỗ khác cũng được quay hình nghệ nhân dệt vải.
Nhưng cô không biết ở đây có được không nữa.
"Em cứ quay của em đi", Thùy Dương nói, "Đằng nào chị cũng phải quay nữa"
Thùy Dương tính rồi nếu hoạt quả lần này ổn, chất lượng tốt, nó sẽ post lên mạng uôn.
Mạc Y Phường mới mở cần rất nhiều thứ để quảng bá danh tiếng.
"Hai đứa đừng quay mặt nhé", Mạc Linh đề nghị.
Thùy Dương và Ánh cũng chẳng có dị nghị gì, gật đầu đồng ý luôn.
"Mà khoan đã, muốn quay chị phải thay đồ chứ", Thùy Dương chợt nói rồi quay sang quầy bar đưa đồ cho Mạc Linh.
Mạc Linh nhìn vào trong túi.
Nếu cô nhớ không lâm thì đây là miếng vải hôm trước Thùy Dương bảo cô dệt mà.
Thấy chị họ ngẩn người, Thùy Dương vội giải thích: "Em tính quay cái này rồi nên có chuẩn bị.
Chị Vy với bố em cũng biết"
Mạc Linh nghe vậy không chần chừ nữa cầm đồ đi thay.
Đây là kiểu trang phục thời xưa, có đến ba lớp trông khá lạ.
"Uầy, vải nhà chị lên váy đẹp thế", Ánh cảm thán.
Thùy Dương và Mạc Linh đều mỉm cười.
Trước khi qua đây, cô đã hỏi mợ rồi, hiệu quả của vải dệt Mạc gia rất rõ.
Nếu trong tiệm may sẵn váy như thế này, chắc chắn nhiều người sẽ muốn mua.
"Bộ này bét cũng phải bảy tám triệu", Thùy Dương mỉm cười nói.
Tuấn đang ngồi chơi điện tử cũng đứng dậy xem.
Chị gái kia mặc đồ cổ trang công nhận hợp.
Mạc Linh định ngồi xuống thì Thùy Dương đã nói: "Chị đa quay phải quay cho đẹp.
Đợi em di chuyển khung dệt đã"
Thùy Dương nói xong kéo theo thằng bạn đang đứng gần đó đến bên khung dệt.
Chỗ hôm trước nó đã chọn rồi, ở giữa phòng.
Phông nền đăng sao là những hàng vải dệt đẹp mắt.
Chỗ này cũng gân cửa lấy ánh sáng tốt hơn.
Thùy Dương chỉnh lại khung dệt rôi bảo Mạc Linh ngồi vào chỗ.
Mạc Linh cầm theo thoi chỉ ngồi xuống ghế.
Thùy Dương ra dấu ok, tiến hành quay.
Trước kia, con bé cũng học một khóa về quay video nên cũng biết cách.
Mạc Linh ngôi trên ghế, đưa tay lắp thoi chỉ, vừa lắp vừa nói: "Mạc gia có truyền thống dệt vải từ rất lâu rồi, ít nhất cũng phải mấy trăm năm.
Vải dệt của Mạc gia thời xưa cũng được rất nhiều quan lại hay Hoàng thất yêu thích"
Lắp thoi xong, Mạc Linh thử khung dệt một chút, phát hiện tất cả đều ổn thì cầm thoi chỉ, chân đặt vào bàn đạp, bắt đầu dệt.
Vừa dệt cô vừa giới thiệu: "Kỹ thuật dệt của Mạc gia chú trọng sự tinh tế, biến hóa.
Mỗi kỹ thuật dệt đều có rất nhiều loại khác nhau mà mỗi loại tùy thuộc vào từng người lại có phong cách dệt khác nhau.
Do đó, những tấm vải dệt của Mạc gia cũng không tấm nào giống y đúc tấm nào nhưng nói thế không có nghĩa là không đẹp"
"Tấm vải đang dệt là kỹ thuật dệt vải đơn loại một Mạc gia", Mạc Linh tiếp tục, "Dệt vải đơn và dệt vải đôi đều cho ra họa tiết chìm đôi lúc cũng rất khó nhìn thấy mang đến cảm giác thực thực ảo ảo.
Dệt vải đơn tên như ý nghĩa, dùng một sợi chỉ tạo nên hoa văn còn dệt vải đôi là dùng hai sợi, hiệu quả như một sợi.
Người không biết nghề sẽ khó phân biệt"
Mạc Linh vừa dệt vừa giới thiệu kỹ thuật dệt cũng như nói vài chuyện thú vị vẽ nghề dệt vải của Mạc gia.
Điều này khiến Thùy Dương càng thích thú.
Nó không ngờ chỉ lần đầu tiên, chị Linh lại làm tốt đến vậy.
Qua gần mười phút, Thùy Dương di chuyển máy ảnh xuống vải dệt.
Mạc Linh dù nói chuyện nhưng tay không nghỉ ngơi lúc nào.
Vì vậy, vải trên khung cũng được một đoạn rồi.
Thùy Dương ra hiệu sắp kết thúc đoạn quay, Mạc Linh gật đầu nói: "Một tấm vải dệt của Mạc gia tùy thuộc vào độ dài có thể mất hai, ba tiếng đến một ngày.
Ngoài kỹ thuật dệt đơn loại một, Mạc gia cũng còn rất nhiêu kỹ thuật dệt vải khác lần sau chúng tôi sẽ giới thiệu đến mọi người"
Mạc Linh dừng lại.
Thùy Dương lia máy từ tấm vải lên sào vải dệt đẳng sau rồi tắt máy.
Nó quả thật rất vui sướng.
Đoạn video chắc chắn có thể biên tập thành một đoạn video quảng bá thu hút.
"Hai đứa lại xem thử xem", Mạc Linh mỉm cười nhìn hai cô bé nói.
Ánh thấy vậy cũng nhanh chóng cất điện thi bước tới.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!