Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

Từ ngày khai trương, Mạc Y Phường cũng có một chút danh tiếng.

Người đến không nhiều nhưng ngày nào cũng có.

Thêm nữa, sự có mặt của mạc Y Phường cũng khiến con ngõ này sôi động hẳn lên.

Một vài đoàn khách du lịch ghé chân ở đây.

Cư dân xung quanh cũng bắt đầu mở lại các loại hàng quán từ ngày xưa.

Mỗi nhà ở đây đều có ngón nghề truyền thống nhưng không đủ để phát triển.

Xã hội thay đổi, bọn họ lựa chọn nghề khác để kiếm cơm nuôi con cái.

Bây giờ, con cái lớn rồi, ngõ nhỏ lại quay về bộ dáng lúc xưa.

Do đó, mọi người mới bắt đầu làm lại những nghề ấy vừa để giết thời gian vừa để kiếm tiên.

Chính quyền địa phương cũng rất hoan nghênh điều này.

Việc khôi phục ngõ Quỳnh như xưa đã được đưa vào quy hoạch nhưng địa phương không biết bắt đầu từ đâu enen mới để lại.

Nay Mạc Y Phường khôi phục, được bên hiệp hội hỗ trợ kéo khách du lịch đến.

Người dân trong ngõ thấy có cơ hội làm ăn, mở lại nghề cũ khiến chính quyền địa phương giải quyết được một vấn đề đau đầu.

Để giúp người dân trong ngõ phát triển có quy hoạch hơn, cán bộ cũng xuống tận nơi để phổ biến đồng thời giúp đỡ rất nhiều.

Ngô Quỳnh trước kia cũng là một trong những con ngõ nổi tiếng ở thành phố này bây giờ cũng khôi phục được vài phần so với trước đây.

"Tao nghe nói ngõ này mới có phường dệt hồi sinh ấy", hai sinh viên trẻ tuổi đi vào ngõ Quỳnh nói.

"Tao cũng mới nghe.

Bà tao cũng nói là nhà này lâu đời rồi thiếu chút nữa là thất truyền", cô gái còn lại nói.

"Hai đứa mới sáng sớm đã kéo anh mày đến đây rồi", một chàng trai trẻ tuổi đi phía sau vừa đi vừa ngáp.

Thành phố P cũng vào mùa đông rồi.

Bây giờ mới có chín giờ.

Hôm nay, lại là chủ nhật.

Cả tuần cậu tăng ca đến cuối tuần còn phải dẫn hai cô nương này đi dạo phố cơ chứ.

Hôm qua, bọn họ đã đi hết mấy con ngõ nổi tiếng của thành phố P.

Hôm nay mới sáng sớm lại chạy qua đây.

Cũng may nhà bọn họ gân nơi này không thì cậu tình nguyện ở nhà.

"Anh mày còn chưa ăn sáng đâu", cậu chàng mệt mỏi nói.

"Anh ở đây mà không biết trong này bao nhiêu đồ ăn à", cô gái trẻ bĩu môi nói.

Cô tên Ánh, là em họ của cậu chàng này.

Bữa nay cuối tuần, cô qua nhà bà ngoại chơi.

"Bình thường anh mày chuẩn bị đi làm mới dậy, làm sao có thời gian qua đây", cậu trai tên Tuấn nói.

Cô gái đi cạnh Ánh mỉm cười.

Cô gái này tên Xuân, là bạn đại học với Ánh rủ qua bên này chơi.

Bọn họ mới đi vào ngõ được một lúc đã thấy những hương thơm từ xa bay đến cùng tiếng cười đùa, trò chuyện vui vẻ.

Tuấn thực sự chưa bao giờ thấy cảnh tượng ngõ Quỳnh như vậy.

Thi thoảng, cậu đi qua đây cũng chỉ thấy một con ngõ vắng lặng mà thôi.

Cho dù bà nội cậu suốt ngày treo bên miệng chuyện ngõ Quỳnh không như trước đây nữa.

Hai tuần trở lại đây, bà nội cậu cũng vui mừng nói ngõ Quỳnh trở lại như xưa rồi nhưng cậu cũng chẳng để tâm.

Chỉ là thấy bà nội và mẹ đều vui vẻ mà thôi.

"Tao nghĩ chúng ta nên lượn một vòng trước rồi quay lại vào tiệm vải", Xuân đề nghị, "Tiệm vải cũng không chạy đi đâu mất"

Bọn họ trước khi đến đây dã xem review trên mạng.

Mọi người nói trong ngõ Quỳnh hiện giờ nhiều đồ ăn lắm nên bọn họ để bụng đói từ sáng.

Bây giờ lượn một vòng ăn thử thì còn gì bằng nữa.

"Đi ăn trước đi, nhịn ăn sáng không tốt đâu", Tuấn vừa nói vừa dẫn đầu đi đến hàng bánh bao cạnh đó.

Ánh và Xuân đi phía sau không nhịn cười nổi.

Ba người bọn họ ăn hết quán này sang quán khác.

Mỗi quán cũng chỉ gọi một ít mà thôi để bụng ăn đồ khác.

Nhưng cũng may là có Tuấn đi cùng nếu không chỉ hai đứa con gái bọn họ khó lòng thử hết được.

Cuối cùng, bọn họ lượn một vòng xong chiếc bụng liên no căng.

Tuy nhiên, khi đến tiệm vải, Ánh và Xuân cũng không nhịn được ghé mắt vào tiệm bánh mì.

Cuối cùng, bọn họ không cưỡng nổi vào trong tiệm mua vài miếng bánh ngọt mới vui vẻ rời đi.

Tuấn đã ăn no nên cũng chẳng để ý.

Mua bánh xong, ba người liền bước vào tiệm.

Tiệm vải luôn để cửa mở, là kiểu cửa gỗ ngày xưa.

Bên trong cũng tràn ngập không khí xa xưa.

Thùy Dương đang ngồi trên ghế thấy có khách đến vội vàng đứng lên.

Mùa đông trời lạnh, ít người đến tiệm sớm như vậy.

Con bé vừa đứng dậy liên thấy gương mặt quen thuộc.

"Ôi đệt", Tuấn nhìn thấy Thùy Dương cũng hết sức kinh ngạc nên vội nói bậy.

"Mới sáng sớm mày đệt cái gì", Thùy Dương thấy người quen cũng liền đổi thái độ.

"Mày làm ở đây hay đây là nhà mày?"

Tuấn nghỉ ngờ hỏi lại.

Hai người bọn họ là bạn cấp ba.

Vì sau này lên đại học, học luôn tại đây nên bọn họ càng thân quen nhau hơn.

"Mày không biết tao họ gì à còn hỏi", Thùy Dương khinh bỉ.

"Hai người là bạn ạ?"

Ánh khẽ hỏi.

"Ờ, bạn cấp ba", Tuấn bĩu môi nói.

"Nhà mày còn ở ngay cạnh đây mà không biết đúng là tin tức lạc hậu", Thùy Dương trêu chọc, "Chị với thằng này là bạn.

Hai đứa muốn xem gì, mua gì thì cứ tự nhiên"

"Dạ", Ánh và Xuân cười khúc khích nói.

"Vải này nhà chị tự dệt ạ?"

Xuân tò mò hỏi.

"Chị họ và chị gái chị dệt.

Bọn họ có bằng nghệ nhân rôi nên các em yên tâm.

Còn chị không biết dệt gì đâu", Thùy Dương cười đáp lại.

"Loại mày mà biết dệt chó cũng biết nói tiếng người", Tuấn nói.

"Mày bớt cà khia tao đi", Thùy Dương lườm hẳn.

Tuấn cười vui vẻ rồi tiến lại ghế ngồi.

Cậu cũng không quá hứng thú với những thứ này.

Thùy Dương không để ý hắn tiếp tục giới thiệu: "Đây là mẫu vải dệt nhà chị.

Hiện giờ mới chỉ có ba mẫu là dệt đôi, dệt đơn và dệt nổi thôi.

Dệt đơn của mười loại ở đây.

Còn dệt đôi là mười lăm loại phía trên.

Hai cái này đều là hoa văn dạng chìm, không thấy rõ.

Nếu bọn em muốn mua để thêu thì nên dùng loại này.

Còn dệt nổi mới chỉ có ba loại.

Dệt nổi điểm đặc biệt là sẽ nhìn thấy rõ hoa văn, họa tiết nhưng sờ không giống thêu đâu.

Với lại họa tiết cũng phức tạp hơn"

"Uầy, nhìn đẹp thật", Ánh cảm thán.

Cô cũng đi vài cửa hàng dệt vải ở thành phố P rồi nhưng quả thật mỗi chỗ một khác, chỗ nào cũng đẹp.

Vải của Mạc gia, cô chưa hề thấy trước đây nên càng nhìn càng lạ mắt.

"Giá vải sẽ hơi đất", Thùy Dương nói, "Hai đứa mà chỉ muốn may túi hoặc những thứ nhỏ nhỏ thì đến sọt vải bên kia.

Ở đó là vải bọn chị may túi thừa giá sẽ rẻ hơn"

"Cửa tiệm của chị có túi may sẵn ạ?"

Xuân hỏi.

Cô không có khả năng khâu vá lắm nên hướng đến những thứ thành phẩm hơn.

Thùy Dương mỉm cười dắt hai đứa ra chỗ quầy giới thiệu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!