Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

Bà Tuyết ra khỏi phòng không lâu nhân viên công ty nhận được thông báo mới nhất.Tất cả công việc trên tay bọn họ liên quan đến Mạc Linh đều dừng lại.

Bọn họ sẽ được nghỉ hai ngày sau đó di dời đến thành phố P.Lúc nhìn thấy thông báo này, Duy Thiện còn nghĩ sếp đã buông tay.

Nhưng nhớ lại trình độ điên cuồng của sếp thì chưa chắc.

Trở lại một tháng trước ở thành phố P, Cuối cùng cũng đã đến thời gian Khánh Vy và Mạc Linh thi để lấy chứng nhận nghệ nhân.

Thời gian này bọn họ đều cố gắng luyện tập kỹ thuật dệt.

Mạc Linh đã học xong nhóm dệt đôi rồi.Như vậy cô còn dệt viền, dệt nổi, dệt chìm với dệt hai mặt nữa.

Tóm lại còn rất nhiều thứ phải học.

Còn Khánh Vy chậm hơn, nhỏ mới học xong dệt đơn mà thôi.

Buổi thi hôm đó, cả nhà họ Mạc đều xuất động.

Mạc Linh ở nhà cậu mợ cũng đã hơn một tháng rồi.

Mọi người cũng đã bắt đầu quen thuộc nhau hơn.

Thêm nữa, bọn họ thấy tính tình của Mạc Linh không quá bết bát như tưởng tượng.

Mạc Linh là người thẳng thắn, giàu tình cảm.

Nhưng cô ít kinh nghiệm sống cũng không biết cách ở cùng người khác.

Một tháng qua, ở cùng nhà họ Mạc, Mạc Linh cũng học được rất nhiều.

"Hai đứa cứ bình tĩnh mà làm.Nhất định sẽ đậu thôi", ông Duy vui vẻ nói.

Nghệ nhân mỗi năm được công nhận ở thành phố này không ít.

Nhưng không phải ngày nào cũng đông người thi như buổi hôm nay hai đứa thi cũng vậy.

Cả buổi cũng chỉ có năm người thôi.

Vì vậy, mọi người đều được xếp vào buổi sáng.

Mạc Linh và Khánh Vy là hai đứa thi bằng dệt vải nên ngồi chung một chỗ, tiện cho các giám khảo kiểm tra.

Giám khảo đương nhiên đều là những người có máu mặt trong nghề.

Cụ Dương là con cháu của thế gia nhiều đời dệt vải tiến cung.

Bây giờ, nhà cụ cũng vẫn làm nghề dệt nhưng chủ yếu để trưng bày hoặc trong các lễ hội văn hóa của Chính phủ mà thôi.

Cụ Minh là đại diện của nghề dệt vải đương đại.

Gia đình nhà cụ làm nghề này muộn hơn những nhà khác nhưng có công mang màu nhuộm nước ngoài và dệt kiểu mới về nước.

Từ đó, đây cũng trở thành con đường phát triển của nhà cụ.

Còn cụ Hoàng là nhà chuyên dệt tơ lụa.

Tơ lụa của bọn họ là loại thượng hạng.

So với ba nhà sáng như mặt trời ban trưa thì nhà họ Mạc kém hơn một chút.

Nhưng nhà bọn họ có ưu thế bởi kỹ thuật dệt độc đáo.

Mấy năm nay, Chính phủ cũng muốn khôi phục nhưng khổ nỗi cho dù bọn họ có đưa sách tổ truyền ra cũng không ai đọc hiểu.

Ngay cả ba cụ đang ngồi kia và con cháu bọn họ cũng không hiểu.

Vì vậy, ông Duy mới đành vứt xó.

"Mạc gia tìm được người kế thừa rồi à?" Cụ Dương thấy ba người tiến vào liền hỏi.

Ông Duy là đại diện Mạc gia nên được tiến vào theo.

Mặc dù gọi một tiếng cụ nhưng ba người ở đây đều không quá già, áng chừng khoảng bảy mươi, gân tám mươi thôi.

Nhưng vì bọn đức cao vọng trọng nên gọi một tiếng cụ để thể hiện sự kính trọng.

"Đúng vậy thưa cụ", ông Duy vui vẻ nói.

Cụ Dương gật đầu, ra hiệu cho Mạc Linh và Khánh Vy ngồi vào khung dệt.

Đề của bọn họ là giống nhau, dệt loại 1 và 3 của nhóm dệt đơn và dệt loại 4 ở nhóm dệt đôi.

Khi Khánh Vy nhận được đề, cô quyết định bỏ mẫu dệt loại 4 đi.

Dệt đôi nhỏ mới học, còn học loại 1 chưa thành thạo nên dứt khoát chọn cái mình thành thạo.

Đăng nào cô chỉ cần 2/3 loại đạt yêu cầu là được.

Mà hai mẫu kia Khánh Vy đã dệt đi dệt lại trong thời gian này rồi nên chắc chắn rất thành thạo.

Mạc Linh đã thạo cả ba loại nên cô quyết định không bỏ.

Hai người cùng một lúc dệt loại 1 ở nhóm dệt đơn.

Ba cụ ngồi nhìn động tác của hai người có vẻ rất thành thạo.

Nhìn Khánh Vy có vẻ quy củ, đúng mực hơn trong khi Mạc Linh mang chút tủy ý.

Nhưng dù sao, bọn họ phải xem thành quả thì mới đánh giá được.

Đây là lần duy nhất trong mấy chục năm gần đây nhà họ Mạc có người thi nghệ nhân nên ba người ở đây cũng châm trước.

Bọn họ không muốn một kỹ thuật tốt như thế bị mai một nên chọn những đề không quá khó.

Nếu không phải mọi người ở thành phố này không dọc hiểu nổi một chữ của sách tổ truyền Mạc gia thì cũng không đến nỗi.

Ba cụ ở đây đều là người học rộng, tài cao.

Bọn họ không phải lần đầu tiên xem sách tổ truyền của Mạc gia, Trước kia, ông nội chính là bố của ông Duy nhờ bọn họ xem rồi nhưng khổ nỗi không ai hiểu nên đành chịu chết.

Mạc gia không giống các gia tộc khác.

Nhà bọn họ có tổ truyền nếu trong dòng họ không kiếm được người thực tài có thế đi nhờ người ngoài.

Cũng vì vậy mà ông nội của Mạc gia và ông Duy mới có thể đem sách tổ truyền ra cho mọi người xem một cách công khai như vậy.

Rốt cuộc dù đã làm vậy nhưng không ai có duyên với Mạc gia.Cuối cùng, hôm nay người hiểu được lại là người Mạc gia.

Quả thật là nhân quả tuần hoàn.Đồ của Mạc gia, chỉ người Mạc gia xem mới hiểu.

Khánh Vy là người xong trước.Nhỏ dứt khoát bỏ bài thi thứ ba nên chỉ hai tiếng là xong.

Trong khi Mạc Linh vẫn đang dệt.Tính ra, nghề dệt muốn thi cũng khó.

Cùng họ, thi liên tục ba tiếng, chỉ có ngồi dệt.Ai khác họ thi tận hai buổi vì có đến năm đề.

Khánh Vy dệt xong, vải được mang lên cho ba vị giám khảo xem.Bọn họ lần lượt sờ vải sau đó đặt về chỗ cũ không nói gì.

Đợi gần một tiếng sau, Mạc Linh cũng dệt xong.Vải được đưa lên cho giám khảo.

Khánh Vy và Mạc Linh đi ra ngoài đợi.

Ba cụ xem vải dệt, càng xem càng thấy thích thú.

Bọn họ vui mừng vì rốt cuộc kỹ thuật dệt này không bị mai một.

"Anh Duy, cháu gái anh khá lắm", cụ Hoàng liên tục khen tốt, Ông Duy đại diện cho Mạc gia nên được ở lại trong cả quá trình.

Đây là quy định của cục.

Vì nếu người ngoài, bọn họ sẽ có quyền ưu tiên mười về trong tộc làm việc.

"Con bé học dệt đến bước nào rồi?" Cụ Minh hỏi thêm.

"Thưa cụ, Mạc Linh học xong dệt đơn và dệt đôi rồi ạ, đang học dệt nổi", ông Duy thành thật nói.

Chuyện này cũng chẳng có gì phải giấu diếm cả.

Dù sao, sau này nếu muốn mở rộng kinh doanh nhà bọn họ chắc chắn cần thuê thêm người.

Đến lúc ấy kiểu gì cũng phải truyền đạt lại kỹ thuật mà.

Nhưng nếu đã là nghệ nhân, khi truyền đạt lại bọn họ được quyền ghi danh sách những người học để tiện theo dõi.

Những người nào truyền ra ngoài khi chưa được sự cho phép sẽ bị xử phạt nặng thì vĩnh viễn đuổi ra khỏi nghề.

Những tiệm dệt lâu đời đều không thuê như vậy tương đương với việc chỉ có đổi nghề mà thôi.

"Tốt! Tốt! Tốt", cụ Dương cũng khen ngợi.

Vậy là kỹ thuật của nhà họ Mạc sẽ không bị mai một.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!