Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

Đến tận lúc Đoàn Ngọc cảm giác như sắp chết vì ngạt thở thì Tạ Phong buông cô ra.

Cơ thể Đoàn Ngọc theo quán tính trượt dài theo thân chiếc ô tô, ngồi bệt trên đất.

Giây phút của sự sinh tử khiến cô nhận thức rõ một điều con người trước mặt là ác ma, là ác quỷ.

Đoàn Ngọc đưa tay lên sờ cố mình rồi ho sù sụ.

Cô cố gắng hít thở để không khí tràn vào phổi, giảm bớt sự khó chịu.

Tạ Phong từ trên cao ngước nhìn Đoàn Ngọc như một sinh vật đã chết.

Hắn lạnh lùng mở miệng: "Cô tốt nhất không nên liên quan gì đến chuyện Mạc Linh bỏ đi.

Nếu không, tôi nghĩ cô nên cầu nguyện bản thân mình có thể xuống địa ngục nhanh nhất có thể"

Hắn nói xong thì nhanh chóng rời đi.

Đoàn Ngọc, cô ta có khả năng sống lại.

Nếu cô ta cũng sống lại rất có thể là người đã giúp đỡ Mạc Linh trốn viện.

Mạc Linh không thể tự mình trốn viện được.

Cô nhất định phải có người giúp đỡ.

Đoàn Ngọc thích hắn.

Điều này hắn biết nhưng cô ta chẳng bao giờ le ve gần hắn nên Tạ Phong làm như không thấy.

Hắn thật không ngờ lần này người hắn không quan tâm lại có thể làm ra trò này.

Nếu là Đoàn Ngọc, hắn nhất định sẽ bắt cô ta phải trả một cái giá thật đắt.

Tạ Phong gọi người đến đón mình rồi liên lạc với Duy Thiện, Có lẽ, bọn hắn có thể tra camera trong bệnh viện từ những ngày trước để điều tra rõ hơn.

"Điều tra camera của bệnh viện từ thời gian Mạc Linh vào", hắn ra lệnh, "Trong phòng của Mạc Linh hình như cũng có camera"

"Được, em sẽ tìm dữ liệu", Duy Thiện nhanh chóng nói.

Cậu cũng muốn kết thúc vụ này lắm rồi.

Mạc Linh chưa tìm được ngày nào, sếp của bọn họ sẽ rơi vào trạng thái điên cuồng ngày ấy.

Cậu biết sếp mình hoàn toàn khác vẻ bề ngoài lịch lãm, nho nhã.

Sếp của cậu là một ác ma dưới vỏ bọc của con người.

Vì vậy, bình thường nếu sếp vui vẻ, bọn họ có thể trêu chọc.

Nhưng nếu sếp như bây giờ, bọn họ một tiếng cũng chẳng dám ho he gì cả.

"Theo dõi cả Đoàn Ngọc xem cô ta tiếp xúc với ai.

Còn nữa, kiểm tra xem người của chúng ta có bị theo đuôi hay không", hắn dặn dò.

"Em biết rồi", Duy Thiện nói rồi nhanh chóng đi làm.

Cái tên Đoàn Ngọc này cậu cũng biết.

Nhưng cậu cũng giống như sếp không quá để tâm đến người này.

Cô ta chắc chắn sẽ không gây nên sóng gió gì.

Nhưng ai mà biết được mọi chuyện lại thành ra như thế này.

Mà theo lời sếp nói, cô ta rất có thể là chủ mưu.

Duy Thiện cũng không ngờ cô ta lại thích sếp.

Chắc chắn Đoàn Ngọc đã bị vẻ ngoài của sếp lừa.

Đợi đến khi cô ta nhìn rõ, chắc chắn Đoàn Ngọc sẽ không dám đến gần sếp của bọn họ.

Lại một đêm thức trắng, cuối cùng Duy Thiện cũng lần ra manh mối.

Mặc dù dữ liệu trong camera ở phòng chị dâu được ngụy tạo rất khéo nhưng cậu cũng tìm ra lỗ hổng được.

Ai bảo Duy Thiện là một trong những hacker hàng đầu thể giới cơ chứ.

"Sếp, anh nhìn xem, ngày này có người đến thăm chị dầu nhưng dữ liệu đã bị người động tay động chân", Duy Thiện chỉ vào màn hình nói, "Theo phân tích thì người này là Đoàn Ngọc"

"Bảy ngày trước khi chị dâu mất tích cũng là cô ta đến thăm.Camera hành lang và trong phòng tiếp tục không ghi lại được gì.Người bên cô ta cũng khá giỏi", Duy Thiện nói thêm.

"Em cũng nghi ngờ camera trong phòng của chị dâu bị động tay động chân.Vì kiểm tra cam đến ba lần mà dữ liệu hình ảnh đều rất bình thường.Kiểm tra đến lần thứ mười mới lộ ra hình ảnh Đoàn Ngọc đến thăm lần một, sau đó thêm vài lần mới có cảnh lần thứ hai.Bây giờ em đang quét để xem có lộ ra gì nữa không", Duy Thiện vừa nói vừa thao tác trên máy tính.

Không đầy năm phút sau, kết quả mới nhất đã hiện lên màn hình.

Duy Thiện tiếp tục: "Ngày chị dầu mất tích, y tá đưa cơm hình như hơi có vấn đề.Ăn xong, chị dâu ra ngoài lấy nước"

Duy Thiện dừng lại một chút rồi hét lên: "Anh, chị dâu rời đi rồi.Người này không phải chị dâu"

Duy Thiện đã nhìn đi nhìn lại hình ảnh của Mạc Linh ít cũng phải trăm lần.

Bây giờ dù chị dâu lẫn vào trong đám đông cậu cũng có thể tìm ra được.

Vì vậy, Duy Thiện chắc chản người này không phải chị dâu được.

Tạ Phong nhìn chằm chằm vào màn hình ra lệnh: "Tiếp tục điều tra.Còn nữa, mời Đoàn Ngọc đến phòng của tôi.Người của cô ta chống cự thì bắt hết lại cho tôi"

Hắn nói rồi rời đi.

Cấp dưới nhanh chóng làm việc.

Bây giờ bọn họ đã chắc chắn hướng đi của chị dâu rồi.

Người đi thành phố M cũng được rút về, tập trung toàn lực cho hướng thành phổ L.

Đoàn Ngọc nhanh chóng được người của Tạ Phong dẫn đến.

Trên cố cô hiện giờ đang quấn một chiếc khăn mỏng để che đi dấu vết bóp cổ trước kia.

Hôm qua, khi về phòng, Đoàn Ngọc liên tục mơ thấy ác mộng khiến cô một đêm không ngon giấc.

Mãi mới ngủ được thì cô lại bị người đánh thức.

Đó là người của Tạ Phong.

Đoàn Ngọc không ngờ hắn nhanh chân đến vậy, chỉ có một đêm ngắn ngủi liên điều tra ra.

Người của cô cũng đã bị khống chế hoàn toàn.

Vì vậy, cô chỉ có thể đi theo bọn họ.

"Cô Đoàn hôm qua ngủ ngon chứ?" Tạ Phong nhếch mép cười mỉm.

Nụ cười đó khiến Đoàn Ngọc vô thức nhớ đến nụ cười ác quỷ ngày hôm qua.Cô vô thức co người vào trong ghế.

"Cô Đoàn chắc không quên hôm qua tôi nói gì đâu nhỉ?"

Tạ Phong thấy dáng vẻ sợ sệt của cô ta mỉm cười nói.

Hắn xoay bút trên tay.

Chiếc bút xoay tròn thu hút sự chú ý của Đoàn Ngọc.Nhìn chiếc bút, cô sợ sệt đưa tay sờ cổ mình.

Cô sợ rằng chỉ một giây sau, Tạ Phong sẽ đâm nó vào cổ của cô.

Đoàn Ngọc nghĩ vậy càng run sợ hơn.

Cô muốn sống, cô không muốn chết.

"Tôi....tôi....tôi chỉ đưa ra đề nghị.Tôi....tôi...tôi không ép buộc cô ấy", Đoàn Ngọc ấp úng nói.

Sao khi đó cô lại não úng nước sống chết phải đến bên cạnh Tạ Phong vậy trời? Nếu cô không làm điều ngu xuẩn đó.

Bây giờ cũng không ra nông nỗi thế này.

Đoàn Ngọc nhớ kiếp trước Tạ Phong rất bình thường cơ mà.

Sao đến khi cô sống lại, hẳn lại thành ác ma vậy trời? Đoàn Ngọc không biết Tạ Phong cũng sống lại.

Cô càng không biết đời trước hắn cũng điên cuồng rồi nhưng tất cả những thứ ấy đều được hắn giấu rất kín kẽ.

Còn đời này, hắn sống lại với chấp niệm phải ở bên Mạc Linh.

Vì vậy, so với đời trước, Tạ Phong chỉ có điên cuồng, cố chấp hơn mà thôi.

Tạ Phong nghe người phụ này nói xong vẫn mỉm cười.

Chiếc bút trên tay hẳn vẫn xoay đều.

Đoàn Ngọc toát mồ hôi hột, sống lưng lại lạnh buốt giống y hệt tối hôm qua.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!