Đây là những lời tâm can của Khánh Vy.Nhỏ đã cố hết sức rồi.
Quyết định còn lại ở trong tay Mạc Linh mà thôi.
"Ngày mai chị sẽ cho em câu trả lời", Mạc Linh nhẹ nhàng nói.
Thực ra, lúc này cô đã muốn đồng ý rôi.
Nhưng cô sợ bản thân mình kích động nhất thời, bị Khánh Vy kích thích nên nói vậy.
Khánh Vy gật đầu.
Hai đứa bôi thuốc cho Mạc Linh xong thì để cô về phòng.
Mạc Linh về phòng, nhìn chồng sách bản thân đang đọc dở thở dài.
Cô biết Khánh Vy rất hy vọng cô đồng ý.
Cô cũng là hy vọng duy nhất của Mạc Y Phường.
Cũng vì vậy, Mạc Linh mới do dự lâu đến như vậy.
Macj Linh ngồi xuống đệm, cầm quyển sách giowsi thiệu về lịch sử của Mạc gia lên xem.
Ngay trang đầu đã ghi rõ tổ huấn của Mạc gia: "Dũng cảm, kiên trì, siêng năng".
Mạc Linh ngồi nhìn sau chữ này không nói nên lời.
Có lẽ đúng như Khánh Vy nói cô muốn bắt đầu một cuộc sống khác thì phải thứ những thứ chưa bao giờ làm thử.
Cô muốn sống khác phải thay đổi.
Mạc Linh cô đã một lần dũng cảm bỏ đi, vứt hết tình yêu mà cô theo đuổi, bỏ lại gia đình, những người thân quen để đến thành phố này.
Cô không thể một lần nữa dũng cảm hay sao? Cứ thế suy nghĩ tròn một đêm, sáng hôm sau, Mạc Linh cũng có câu trả lời cho Khánh Vy: "Chị đồng ý nhưng kết quả như thế nào, chị không dám đảm bảo"
Khánh Vy đương nhiên là vui mừng rồi.
Dù sao, có người đọc hiểu muốn thử là được rồi.
Nhỏ không cầu mong điều gì khác cả.
"Được, em đồng ý", Khánh Vy vui sướng nói.
Sau đó, nhỏ nhanh chóng đi báo cho bố mình.
Ngày hôm đó, tiệm vải Mạc Y Phường bên cạnh chính thức mở cửa cho người khác ngoại trừ hai bố con bọn họ bước vào.
Cửa tiệm vải so với tiệm bánh lớn hơn vì bên trong còn để máy dệt vải.Mạc Linh lần đầu tiên trong đời nhìn thấy máy dệt vải không phải nói là khung dệt vải thời xưa.
Đừng bảo cô phải học dệt bằng cái này chứ? Không để Mạc Linh trấn tĩnh, Khánh Vy vội nói: "Để dệt nên vải Mạc Y Phường, chỉ có dùng khung vải truyền thống, không thể dùng máy công nghiệp"
Nghe vậy, Mạc Linh lập tức có xúc động muốn bỏ chạy.
Nhưng rồi cô trấn tĩnh lại.
Đứng đó nghe Khánh Vy giới thiệu.
Cả buổi sáng hôm đó, Mạc Linh học cách làm quen với khung dệt.
Cô chưa động đến khung dệt bao giờ nên mức độ có chút khó cho dù cô có thiên phú đi chăng nữa.
Khánh Vy nhìn thấy kết quả này đã rất hài lòng rồi.
Còn nhớ lần đầu tiên nhỏ học dệt còn không phân biệt được đau vào đâu đâu.
Ông Duy ũng rất hy vọng vào lần này.
Ông nghĩ rất có thể Mạc Linh sẽ phục hưng được Mạc Y Phường.
Kể từ ngày hôm đó, ngày nào Mạc Linh cũng học dệt.
Cô gân như dành trọn thời gian bên khung dệt vải.
Đương nhiên trong lúc này cô cũng học thử kỹ thuật dệt vải của Mạc gia.
Mạc gia có 17 kỹ thuật dệt vải tất cả nhưng được chia thành các loại là dệt đơn, dệt đôi, dệt nổi, dệt chìm, dệt viền và dệt hai mặt.
Dệt hai mặt là cái khó nhất nên được để ra nhóm riêng.
Hiện giờ, Mạc Linh đang thử kỹ thuật đơn giản nhất là nhóm dệt đơn.
Trong đó, cô đang thử đến kỹ thuật thứ hai của dệt đơn.
Kỹ thuật thứ nhất Mạc Linh đã nắm được rồi.
kết quả dệt lên vải trông sinh động hơn bình thường rất nhiều.
nếu thành thạo hơn, cửa hàng có thể mở lại.
"Sao rồi chị?" Khánh Vy tò mò hỏi.
"Chị nghĩ em học được cái này đấy", Mạc Linh dừng tay bảo.
Khánh Vy mấy hôm nay đều ở cùng Mạc Linh.
Vì vậy, khi Mạc Linh dệt, cô cũng có nói qua nguyên lý cho Khánh Vy.Dù sao trông chờ vào một mình cô chẳng bằng có thêm người.
"Em thử được sao?" Khánh Vy vui mừng hỏi.
Nhỏ rất háo hức muốn thử nhưng ngại Mạc Linh nên không dám hỏi.
Dù sao, Mạc Linh cũng là người đọc hiểu sách, là truyền nhân, người kế thừa chứ không phải nhỏ.
Mạc Linh không để ý nhiều đến vậy.
Khánh Vy cũng là người Mạc gia, truyền cho con bé chẳng có gì sai cả.
"Nào, ngồi xuống đây đi", Mạc Linh đứng lên nhường chỗ.
Khánh Vy nhanh chóng ngồi vào.
Mạc Linh hướng dẫn: "Chân em đạp nhẹ thôi.Đến lúc vào đầu tiên thì buông chân, luồn nhanh chỉ qua rôi đạp, mũi tiếp theo bỏ hai bước rồi nhấn, đan xen cách nhau như thế"
Nghe Mạc Linh giảng giải, Khánh Vy càng mong chờ hơn.
Nhỏ vừa làm Mạc Linh vừa đứng bên cạnh chỉ dạy: "Em nhớ lại những lúc chị giảng nguyên lý là sẽ ra.Luyện nhiều một chút quen tay là sẽ được"
Mạc Linh khuyến khích.
Lúc cô làm, Khánh Vy cũng động viên cô rất nhiều.
Bọn họ không có ai chỉ dạy đành phải tự mày mò rôi hướng dẫn cho nhau vậy, kỹ thuật này ngoại trừ nhà họ Mạc thì chẳng ai biết cả.
Khánh Vy mất thời gian lâu hơn Mạc Linh để nắm chắc kỹ thuật này, Khi Mạc Linh chuyển sang cái thứ ba của nhóm dệt đơn thì Khánh Vy mới học xong cái thứ nhất.
Trong lúc hai người học dệt, ông Duy cũng không nhàn rỗi.
Ông đang đi liên hệ với ban ngành để cho hai người bọn họ thi nghệ nhân.
Bây giờ, có nghệ nhân dệt, nghệ nhân làm gốm, làm bánh,...rất nhiều loại khác nhau.
Lợi ích lớn nhất khi thành nghệ nhân là nếu anh sáng tạo ra thứ gì đó, gửi đến cục chỉ cần kiểm tra không trùng lặp là có thể được công nhận sau đó gửi sang cục bản quyền là sẽ tự động đăng ký.
Như vậy, đến lúc có xảy ra tranh chấp sẽ có lợi thế hơn.
Nhà họ Mạc có rất nhiều người đã đăng ký và thi nghệ nhân thành công.
Trong cục cũng lưu giữ mẫu vải dệt của nhà họ Mạc.
Vì vậy, chỉ cần Khánh Vy và Mạc Linh dệt thành công 2/3 mẫu là được công nhận rồi.
Do hai đứa đều là con cháu nhà họ Mạc nên yêu cầu thấp.
Còn nếu là người ngoài số lượng phải gấp đôi.
Hơn nữa, không phải đăng ký xong là thi liền, ít nhất phải mất tháng hoặc hơn tháng chuẩn bị mới thi.
Thi cái này chỉ thi thực hành.
Toàn bộ quy trình sẽ được quay video.
Nhiều nhà sợ bí mật gia truyền sẽ bị truyền ra ngoài trong lúc thi.
Nhưng ông Duy biết nhà họ Mạc thì không sợ.
Trước kia, nhà họ Mạc có nghệ nhân, kỹ thuật cũng không bị truyền ra.
Thêm đó, ông cũng xem hai đứa nó dệt vải, rất khó có thế bắt chước ngay cả người trong nghề.
Muốn nắm được kỹ thuật dệt của nhà họ Mạc trước hết phải nắm được nguyên lý.
Mà mấy cái này chỉ nhìn thực hành sẽ không biết được.
Nắm được nguyên lý xong thì bắt đầu tập dệt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!