Hai ngày sau, Đoàn Ngọc quay lại.
Hành tung của cô khá bí mật nên cả Tạ Phong và phía Hoàng Quân đều không hề phát hiện.
Cũng chính vì lẽ đó, Đoàn Ngọc mới dám làm đến mức này.
Nếu bị phát hiện ngay từ khi đặt chân đến bệnh viện, mọi kế hoạch của cô cũng sẽ đổ vỡ trong gang tấc.
Đoàn Ngọc bước vào phòng, Mạc Linh vẫn đứng bên khung cửa sổ.
Chưa cần cô ta mở lời, Mạc Linh đã nói: "Tôi đồng ý với đề nghị của cô.Chuẩn bị cho tôi thêm chút tiền mặt.Tôi sẽ không bao giờ xuất hiện trước mắt hai người"
"Cô Mạc đây thật biết thời thế", Đoàn Ngọc mỉm cười, "Tiền tôi có thể đưa cho cô.Bao giờ cô muốn xuất phát?"
Mạc Linh nghe câu hỏi ngước mắt nhìn tờ lịch treo tường đáp: "Bảy ngày sau"
"Hai ngày nữa là đến đám cưới của Hoàng Quân và Nguyệt Hạ.Cô muốn xem trực tiếp sao?"Đoàn Ngọc bật cười châm chọc hỏi.
Đám cưới của hai người họ không biết vô tình hay cố tình mời hắn người quay phát sóng trực tiếp trên mạng nữa.
Cả hai đời, Đoàn Ngọc đều căm ghét Mạc Linh.
Không chỉ vì cô là lý do khiến Tạ Phong tàn phế rồi cuối cùng tự kết liễu cuộc đời mình mà còn vì sự ngu ngốc.
Đoàn Ngọc vốn đã nhìn ra từ lâu Hoàng Quân cũng chẳng thiết tha gì cuộc hôn nhân với Mạc Linh.
Vậy mà cô vẫn ngu ngốc, đâm đầu vào.
Những người xung quanh hư tình giả ý nhưng Mạc Linh vân không hay biết gì.
Nếu là Đoàn Ngọc, cô chắc chắn không để mọi thứ ra nông nỗi này.
Cô chắc chắn sẽ khiến mọi người đứng về phía mình.
Giống như cách mà Nguyệt Hạ từng làm.
Tính ra, Nguyệt Hạ khá thông minh.Nhưng tính cách cô ta lại không hợp ý Đoàn Ngọc.
Đoàn Ngọc không ưa loại giả nai như thế.
"Qua ngày ấy, canh phòng sẽ lơi lỏng", cô lạnh nhạt trả lời.
Đám cưới của hai người bọn họ đời này đến nhanh hơn so với đời trước.Đời trước, cô trốn viện phá hoại, gây trở ngại cho bọn họ.
Vì vậy, đến tận cuối năm hai người mới tổ chức đám cưới được.
Nhưng đời này cô yên phận, bọn họ không có gì vướng mắc, vội vàng đến với nhau.
"Cô Mạc đây suy nghĩ thật chu đáo", Đoàn Ngọc nói rồi đứng dậy, "Cô Mạc nghỉ ngơi đi.Đến ngày tôi sẽ cho người đến đón cô"
Nói xong, Đoàn Ngọc rời đi.
Mạc Linh ở trong phòng nhìn theo rồi quay đầu lại, nhìn về phía màn hình tivi.
Nhanh thôi, mọi việc sẽ kết thúc.
Mối quan hệ giữa cô và hai người họ sẽ hoàn toàn chấm dứt.
Hai ngày sau, tivi như thường lệ bị y tá bật lên.
Tiếng nhạc, tiếng cười đùa vang lên.Mạc Linh vừa ăn vừa đưa mắt nhìn.
Đám cưới của Hoàng Quân và Nguyệt Hạ chuẩn bị bắt đầu.
Người quay phim đang quay khách khứa và khung cảnh xung quanh.
Vừa quay, người này vừa giới thiệu mọi thứ.
Trong lúc ấy cũng không quên cà khịa đám cưới của cô ngày trước.
So với sự xa hoa của đám cưới trên màn hình, đám cưới của cô quả thực chẳng có gì đặc sắc.
Hoa trên cổng cưới vẫn là hoa tươi nhưng không được đẹp như bây giờ.
Bó hoa cô câm khi ấy là hoa hồng cô chán ghét nhưng vẫn cố gắng.
Khách khứa chỉ ngồi vừa chưa đầy mấy chục mâm.
Khung cảnh xung quanh đám cưới vừa cũ lại vừa quê mùa.
Hoàng Quân không có ý kiến gì.
Mẹ chồng cô khi ấy cũng chỉ muốn làm qua loa.
Mạc Linh lúc đó bị bà dụ điều gì cũng nghe theo.
Vì vậy, đám cưới năm ấy trở thành đề tài bị mọi người bàn tán suốt.
Cô nhớ có phóng viên hỏi bà Nga về chuyện này.
Bà nói cô muốn vậy nên cũng không cản.
Thật là nực cười! Mà bây giờ, tính nguyên đám tinh anh, con ông cháu cha được mời đã gần gấp đôi số lượng khách khi ấy.
Hoàng Quân hình như không nhịn được muốn tổ chức thật lớn, để tất cả mọi người cùng biết.
Còn khi ấy, anh ta chỉ muốn đám cưới nhanh kết thúc, khách khứa mau chóng ra về.
Đám cưới năm ấy quả thực là trò hề.
Càng nghĩ Mạc Linh càng thấy bản thân thật đáng thương.
Dùng thủ đoạn để lấy anh ta làm chồng cuối cùng đám cưới cũng chẳng được như ý nguyện.
Mà hơn hết, người ấy từ đầu đến cuối vẫn chỉ yêu một người.
Nhìn những vị khách mời vui vẻ trong màn hình, cô thấy thật khác biệt.
Đời trước, cô cũng từng nhìn thấy đám cưới của bọn họ qua tỉ vi.
Lúc ấy, cô chỉ xem được vài phút đầu.
Cô dâu chú rể còn chưa xuất hiện, tivi đã bị đập nát.
Còn bây giờ, cô bình tĩnh xem hết mọi thứ.
Hóa ra, cô chẳng còn đau lòng như bản thân tưởng tượng nữa.
Giữa sự vui mừng của khách mời, Nguyệt Hạ xuất hiện.
Người nắm tay cô ta không ai khác là ông Sơn.Năm ấy, ông cũng dắt tay cô vào lễ đường.
Ở đầu bên kia là Hoàng Quân không vui vẻ gì đang đứng đợi.
Bây giờ, tất cả y như năm ấy chỉ là Hoàng Quân mỉm cười hết sức dịu dàng và cô dâu cũng chẳng phải cô nữa.
Nguyệt Hạ mặc một chiếc váy được thiết kế riêng, cô đoán thế.Cô ta mỉm cười e thẹn lúc nắm lấy tay anh.
Hai người trao nhắn, trao lời thề dưới sự chúc phúc của tất cả mọi người.
Cô cười chua xót đứng dậy rút phích cắm.
Cô xem thế là quá đủ rồi.
Dù cô không phá hoại bọn họ nhưng cũng đừng mong cô chúc phúc.
Cứ mạnh ai nấy sống, nước sông không phạm nước giếng đi.
Đám cưới ấy, Tạ Phong có mặt trực tiếp tại hiện trường.Hắn lấy thiệp mời của cấp dưới để đến đây.
Nhìn khung cảnh đám cưới xung quanh, hắn cười khẩy.
Năm đó, Hoàng Quân chẳng vui vẻ gì nên đám cưới cũng đơn sơ, không có gì cả.
Còn bây giờ, anh ta chỉ ước tất cả mọi người đều biết nên mới làm phô trương như thế này.
Cũng phải thôi, một bên là bị ép buộc, còn một bên là tình nguyện cơ mà.
Cô dâu được dân vào.
Hoàng Quân mỉm cười chờ đợi.
Hắn thấy chua xót, chua xót cho Mạc Linh cũng đồng thời tự trách mình.
Giá như năm ấy hẳn không ngu muội thì sẽ không có những chuyện như thế này.
Cả cô và hắn đều không phải trải qua đau khổ.
Tiệc cưới được một nửa thì hắn bỏ về.
Quyển truyện kia đến đây là kết thúc được rồi.
Những thứ sau này hãy để đám nhân vật sống bọn hắn quyết định.
"Sếp"", Duy Thiện ngồi sau tay lái chào hỏi.
Vì hôm nay có việc nên hẳn ta tiện đường đưa sếp đi luôn.
"Mạc Linh thế nào rồi?"
Ngồi vào xe hẳn hỏi.
"Chị dâu trong phòng bệnh bị đối xử không tốt lắm.Nhưng chị ấy không ầm ĩ chút nào", Duy Thiện báo cáo.
"Cô ấy có gọi điện đến không?" Hắn hỏi.
Qua thời gian lâu như vậy, hắn vẫn không thấy cô liên lạc.
Nếu đúng theo truyện, cô đã liên lạc với hắn.
Đám cưới của hai người bọn họ cũng không diễn ra nhanh như vậy.
Điều này khiến hắn cảm thấy chút bất an.
Hắn cảm giác điều gì đó đang xảy ra ngoài tầm với của mình.
"Sếp yên tâm nếu chị dâu gọi bọn em sẽ báo ngay cho sếp", Duy Thiện chắc chắn.
Hắn gật đầu, không nói gì thêm.Chiếc xe chạy đi.
Trong sảnh tiệc, nhạc cưới vang lên.
Hoàng Quân và Nguyệt Hạ nắm tay nhau nhảy một điệu nhảy hạnh phúc.