"Nguyệt Hạ dạo gần đây hơi bận nên cô ấy không quá chú ý.Để cháu nhắc nhở cô ấy sau", Hoàng Quân trả lời.
Những chuyện này trước kia anh không để tâm vì những chuyện này đều có Mạc Linh lo cả.
Anh chẳng phải bận tâm điều gì cả.
"Cháu nhớ nhắc nhở con bé kỹ càng vào, sinh nhật người trong nhà cũng quên, không chuẩn bị gì cả", bà Hà Vân hậm hực nói.
Ngày sinh nhật bà, ngay cả lời chúc, Nguyệt Hạ cũng không chúc.
Đúng là cháu dâu nổi tiếng, đến người cô này cũng khinh thường.
Bà Hà Vân không nói thẳng ra nhưng ai ngồi ở đây cũng hiểu ý cả.
Sắc mặt ông Tiến cũng chẳng dễ coi chút nào.
Con dâu làm như vậy chẳng là khiến ông mất hết mặt mũi hay sao? Mạc Linh trước kia điên cuồng nhưng cũng không đến nỗi nào.
Ít ra, Mạc Linh không làm ra những chuyện khiến em gái ông thiếu chút nữa chỉ thẳng vào mặt ông mắng chửi như vậy.
...Hoàng Quân bây giờ nhớ lại cũng có chút cảm thấy Nguyệt Hạ không để tâm đến chuyện của họ hàng mình.
Vợ chồng sống với nhau không phải chỉ là chuyện của hai người bọn họ mà còn có cả gia đình, họ hàng hai bên nữa.
Nguyệt Hạ không quan tâm đến họ hàng nhà anh, cô ấy cũng chẳng nhắc anh về chuyện gia đình của mình.Điều ấy khiến hôm trước anh gặp bố vợ mình liền có chút xấu hổ.
Dù rằng anh cũng chẳng coi trọng người bố vợ đó cho lắm.
..Hoàng Quân gặp ông Sơn vào hai hôm sau nghỉ lễ.
Hôm ấy, hắn có hẹn với đối tác ở nhà hàng.
Lúc anh đi vào liền gặp ông Sơn đang đi ra.Đã nhìn thấy người, anh cũng không thể không chào hỏi được.
"Bố đi đâu thế ạ?" Hoàng Quân hỏi chuyện.
"Không dám, chào anh", ông Sơn không vui vẻ gì nói.
Hôm năm mới dù chỉ là tết dương thôi nhưng Hoàng Quân ngay cả một lời chúc tết cho ông cũng không có càng đừng nói đến chuyện quà tặng.
Trước kia khi Mạc Linh vẫn còn là vợ của Hoàng Quân, mỗi dịp lễ tết con bé đều chuẩn bị quà tặng đầy đủ cũng nói với ông bà lời chúc mừng.
Khi ấy, ông cũng chẳng biết là có phải do Hoàng Quân nói hay không nhưng ít ra cũng có lòng.
Còn bây giờ thì sao? Nó cưới được Nguyệt Hạ liên trở mặt đúng không? Cho dù ông hay gia đình ông thấp hơn nhà họ Hoàng thì chuyện cư xử như vậy cũng không thể chấp nhận được.
Hoàng Quân đã cưới Nguyệt Hạ.Anh vẫn phải gọi ông một tiếng bố vợ.
"Có chuyện gì vậy ạ?" Hoàng Quân khó hiểu hỏi.
Ngoài chuyện tìm kiếm Mạc Linh, hai người bọn họ không liên hệ với nhau quá nhiều nên anh không biết mình đã đắc tội người bố vợ này lúc nào nữa.
"Anh còn hỏi tôi sao?" Ông Sơn hừ lạnh "Ngay cả việc chúc năm mới cho tôi anh cũng không làm mà còn hỏi tôi? Cho dù tết dương đi chăng nữa nhưng nhắn một tin có chết anh không? Hay là tôi còn phải nhắn trước?"
Hoàng Quân nghe vậy khó hiểu.Trước kia, anh cũng chưa từng làm vậy.
Mạc Linh cũng không nói gì với anh cả.Mọi chuyện đều do Mạc Linh tự chủ trương.
Nếu những năm trước đều yên ổn tại sao năm nay bố vợ anh lại đột nhiên dở chứng như vậy?
"Năm trước, Mạc Linh vẫn còn là vợ anh ít nhất con bé cũng gửi lời, gửi quà về nhà.Năm nay, anh lấy được Nguyệt Hạ rồi có phải liền khinh thường ông bà già này không?"
Ông Sơn chất vấn xong liền hừ lạnh rồi bỏ đi.
Đúng là anh vẫn không biết gì cả nhưng có người đã thay anh chuẩn bị mọi thứ.
Năm nay, Mạc Linh và anh đã ly hôn.
Nguyệt Hạ không nhắc nhở gì cả đương nhiên sẽ chẳng có quà cũng chẳng có lời chúc gì rồi.
Một Mạc Linh bất chấp, điên cuồng mà anh biết không ngờ lại có một mặt chu đáo như vậy.
Mạc Linh ở thành phố P vẫn bận bịu chuyện của mình.
Làm xong chuyện ở cửa hàng, cô lại nhanh chóng vê phòng để dệt vải.
Hiện giờ, Mạc Y Phường đang có đơn dệt số lượng lớn.
Khánh Vy và cậu Duy lại đi đúng lúc này.
Do đó, một mình Mạc Linh phải cân tất cả hai bên.
Tuy nhiên, ban ngày cô phải đi làm nên chuyện trông coi bên cửa tiệm phải nhờ Thùy Dương.
Thùy Dương không biết dệt vải nhưng con bé nhìn bọn cô làm nhiều nên cũng biết.
Có chuyện gì khó nó gọi cho cô hoặc Khánh Vy là được.
Bây giờ thời đại công nghệ kỹ thuật số nên chuyện video call cũng không khó khăn gì.
Mạc Linh về phòng tắm rửa, ăn uống xong thì ngồi vào khung dệt.
Cô dệt được một lúc thì Tạ Phong về.
Hiện giờ hắn cũng bận nên ăn luôn ở chỗ làm lúc về chỉ cần tắm rửa rồi nghỉ ngơi mà thôi.
Lúc Tạ Phong đang tắm, Mạc Linh đúng lúc đứng dậy nghỉ ngơi thì thấy điện thoại của Tạ Phong sáng lên.
Cô vô tình nhìn thấy nội dung tin nhắn có đề cập đến ông Sơn và Nguyệt Hạ.Tạ Phong vẫn theo dõi bọn họ hay sao?
Đúng lúc này, Tạ Phong từ phòng tắm đi ra.
Mạc Linh quay ra nhìn hắn.
Hai người nhìn nhau, im lặng trong chốc lát.
Mạc Linh lên tiếng: "Em vô tình nhìn thấy tin nhắn trong điện thoại của anh.Anh vẫn theo dõi bọn họ sao?"
Tạ Phong buông khăn lau đầu ra, kéo Mạc Linh ngồi xuống rồi hỏi: "Em để ý sao?"
Tạ Phong chưa bao giờ ngừng theo dõi tất cả bọn họ.
Đừng nói là ông Sơn và Nguyệt Hạ, kể cả bà Tiền, Hoàng Quân và người nhà họ Hoàng đều không tránh được.
Hắn muốn trả thù nhưng nhiều hơn là muốn đảm bảo một cuộc sống an toàn cho Mạc Linh.Hoàng Quân tay dài, có thể với sang thành phố P chưa biết chừng.
Mà đợi hắn và Mạc Linh lấy nhau, bọn họ chắc chắn sẽ trở lại thành phố S, không sớm thì muộn cũng sẽ gặp nhau, lo trước khỏi họa.
Mạc Linh lắc đầu đáp: "Em lo lắng cho anh thôi"
Cô thực sự không quan tâm Tạ Phong theo dõi bọn họ hay không.Điều cô quan tâm là hắn mà thôi.
Hoàng Quân hay ông Sơn đều không phải dạng vừa.Nếu bọn họ kết hợp với nhau sẽ còn nhiều chuyện có thể xảy ra.
Tạ Phong nghe cô trả lời liền thở phào.
Hắn chỉ lo lắng Mạc Linh để bụng mà thôi.
"Anh không muốn bọn họ ảnh hưởng đến cuộc sống của em", Tạ Phong giải thích, "Chúng ta không sớm thì muộn sẽ phải trở về thành phố S, kiểu gì cũng sẽ gặp lại bọn họ.Anh cũng chỉ muốn phòng trước mà thôi"
"Chuyện bằng cấp lần trước có phải cũng do anh làm không?" Mạc Linh hỏi.
Lúc đầu cô không để ý nhưng giờ nghĩ lại chuyện này có thể là tác phẩm của Tạ Phong.Chỉ là cô không biết hẳn làm cách nào mà thôi.Mạc Linh nghe nói sở Giáo dục cũng tiến hành điều tra, hiệu trưởng thậm chí còn bị bắt.
"Anh chỉ gửi cho Giám đốc sở Giáo dục vài thứ mà thôi.Còn chuyện điều tra hay kết luận đều là do bên đó tiến hành", Tạ Phong giải thích.
Giám đốc sở Giáo dục đang cần thành tích mà đúng lúc anh có chuyện cần giải quyết.