Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

Hoàng Quân nghe vậy liền thất vọng.Anh không nghĩ Nguyệt Hạ đến chuyện này cũng giấu mình.

Mọi khi, cô có chuyện gì đều nói với anh nhưng càng ngày có vẻ cô giấu diếm anh càng nhiều.

"Có chuyện gì sao anh?" ,Nguyệt Hạ hỏi lại.

Hoàng Quân cười nhẹ lắc đầu nói: "Không có gì đâu em."

Giữa Hoàng Quân và Nguyệt hạ xuất hiện khoảng cách, nghi ngờ trái ngược với Mạc Linh và Tạ Phong.

Hai người bọn họ đã sống lại một đời, giữa hai người lại có sự tin tưởng với nhau nên không xảy ra những vấn đề như vậy.

Trong sự mong đợi của rất nhiều người, Giáng sinh cuối cùng cũng đến.

Giáng sinh năm nay vào thứ bảy, là một ngày đẹp trời, nắng nhẹ.

Đây là ngày lễ du nhập từ nước ngoài nên những người lớn trong nhà cũng không tụ tập chúc mừng mà chỉ có những người trẻ như Mạc Linh mới đón chờ.

Cô đã lên kế hoạch sẵn cho buổi tối hôm đó.

Ban đầu, Mạc Linh định mời bạn của Tạ Phong chính xác hơn là cấp dưới của hắn đến tụ tập, ăn một bữa nhưng ý kiến này nhanh chóng bị Tạ Phong bác bỏ.

Hắn không muốn có người khác xuất hiện giữa mình và Mạc Linh.

Cuối cùng, buổi tối chỉ có hai người mà thôi.

Bọn họ dùng bữa xong sẽ ra ngoài hòa cùng dòng người đi về phía trung tâm thành phố, chờ đợi thời khắc Giáng sinh.

"Quà tặng anh", ăn bữa tối xong Mạc Linh liền đưa quà cho hắn.

Đúng ra, món quà này phải được tặng buổi sáng hôm sau hoặc lúc giữa đêm.

Nhưng đi ra ngoài mang quà không tiện vậy nên Mạc Linh quyết định sẽ tặng ngay cho hắn.

Cô vẫn nhớ ngày mua món quà này.

Hôm ấy, cô gặp chị Phương người đại diện của Nguyệt Hạ.

Chuyện này Mạc Linh cũng đã nói hắn.

...

“Hôm nay lúc em đến trung tâm thương mại gặp chị Phương", Mạc Linh kể, "Chị ta không nhận ra em đâu.Nhưng khi đó, em cũng không nán lại lâu.Anh thử nói xem tại sao chị ta lại xuất hiện ở đây?"

"Em đừng quá lo lắng", Tạ Phong an ủi, "Chị ta là quản lý của Nguyệt Hạ, việc di chuyển giữa các thành phố là chuyện bình thường.Bọn họ không tra ra em đang ở đây đâu"

...

Tạ Phong nhận món quà được gói kỹ càng nhìn cô mỉm cười.

Hắn kéo Mạc Linh vào lòng, từ phía sau ôm lấy cô, trên tay vẫn cầm món quà kia liên hỏi: "Em mua hôm nào vậy?"

"Hôm em gặp chị ta chính là đi mua cái này", Mạc Linh mỉm cười nói.

Hiện giờ, cho dù nhắc đến Nguyệt Hạ hay Hoàng Quân, Mạc Linh đều rất bình thản.

Khi gặp chị Phương, cô bất ngờ và lo sợ bị phát hiện nhiều hơn là những cảm xúc khác.

Cô không muốn cuộc sống yên bình của mình bị hai người bọn họ phá vỡ.

Hiện giờ, Mạc Linh còn chưa có sức lực để chống lại bọn họ.

Đợi một thời gian nữa, khi cô đã có chỗ đứng rồi, cho dù phải đứng trước mặt hai người, Mạc Linh cũng không sợ.

Tạ Phong mỉm cười, nhanh chóng mở quà.

Chiếc hộp được mở ra, một chiếc đồng hồ được thiết kế lịch lãm hiện ra trước mắt hắn.

Tạ Phong biết hãng đồng hồ này, Dr.Jass.

Đây là một hãng đồng hồ nội địa cũng rất có danh tiếng.

Thiết kế của những chiếc đồng hồ này chú trọng sự lịch lãm, tiện dụng.

Mẫu đồng hồ trên tay hắn là chiếc đồng hồ sản xuất giới hạn Đại dương xanh thẳm, nghe nói chỉ có một trăm chiếc thôi thì phải.

"Khi nhìn thấy chiếc đồng hồ này, em nghĩ nó rất hợp với anh", Mạc Linh nói.

Hiện giờ cô chưa đủ tiên mua những chiếc đồng hồ đắt đỏ mà Tạ Phong đang đeo.

Nhưng Mạc Linh tin rằng sẽ sớm thôi cô có thể mua được chúng.

"Anh rất thích", Tạ Phong cười nói, "Em có thể đeo cho anh được không?"

Mạc Linh gật đầu nhanh chóng lấy đồng hồ lên đeo cho hắn.

Tạ Phong có thói quen đeo đồng hồ từ rất sớm.

Hắn cũng thích sưu tập đồng hồ.

Hầu hết những chiếc đồng hồ hắn đeo đều là hàng thiết kế được làm thủ công rất có giá trị.

Nhưng đương nhiên không phải ngay từ đầu hẳn đã có tiền mua được chúng.

Ban đầu, hắn cũng chỉ đeo những chiếc đồng hồ giá rẻ mà thôi.

"Anh cũng có quà cho em", Tạ Phong nói rồi như làm ảo thuật nhanh chóng đưa cho cô một chiếc hộp nhỏ.

Mạc Linh tò mò nhìn hắn.

Tạ Phong mỉm cười giục cô: "Em mở ra đi"

Mạc Linh dưới sự thúc giục của hắn nhanh chóng mở hộp quà.

Tạ Phong lúc này thì thâm vào tai cô nói: "Chúng ta thật là hiểu ý nhau.Người ta gọi là tâm ý tương thông."

Món quà Tạ Phong tặng cho cô cũng là một chiếc đồng hồ, là một thương hiệu đồng hồ nữ khá nổi tiếng.

Nhìn vẻ bề ngoài, chiếc đồng hồ này có màu sắc khá giống chiếc đồng hồ trên tay của Tạ Phong.

Mạc Linh nhìn chiếc đồng hồ trong hộp mỉm cười vui vẻ.

Tạ Phong thích đeo đồng hồ nên cô tặng hắn một chiếc đồng hồ.

Hắn vậy mà cũng tặng cô lại một chiếc đồng hồ.

"Chúng ta thật hiểu ý nhau", Mạc Linh cười.

Không cần cô giục, Tạ Phong đã đeo chiếc đồng hồ kia lên tay cô.

Mạc Linh cũng rất phối hợp.

Tạ Phong nghĩ về quà tặng cho mạc Linh rất nhiều.

Trước kia, hắn có thể dễ dàng nghĩ ra món quà tặng cô.

Nhưng hiện giờ, Mạc Linh đã sống qua một kiếp.

Hắn biết cô không còn thích những thứ xa hoa kia nữa.

Mạc Linh của hắn bây giờ thích những thứ đơn giản và tiện dụng hơn.

Đương nhiên, cho dù cô là bộ dáng thế nào hắn cũng thích.

Vì vậy, Tạ Phong quyết định tặng đồng hồ.

Đây là thứ cô có thể mang hàng ngày kể cả lúc làm việc cũng không bị cản trở gì cả.

Hơn nữa, trong những món đồ thì hắn am hiểu nhất đồng hồ cũng thích nhất là vật này nên mới quyết định tặng cho cô.

"Em rất thích", Mạc Linh vừa nói vừa nắm chặt tay hắn.

Tạ Phong cũng mỉm cười.

Hai người ngồi trong nha fkhoong bao lâu thì quyết định ra phố.

Bọn họ đi xe đến quảng trường rồi đỗ xe, đi bộ đến quảng trường.

Thành phố P mùa lễ hội nơi quảng trường thành phố luôn đông đúc.

Nơi này cũng mới dựng một cây thông lớn, trang trí rất rực rỡ.

Mạc Linh và Tạ Phong tay trong tay hòa vào dòng người.

Từ giây phút sống lại, Mạc Linh cam giác cuộc đời mình đã hoàn toàn thay đổi.

Vận mệnh của cô đã hoàn toàn khác xa quỹ đạo ban đầu, cũng không liên quan gì đến Hoàng Quân và Nguyệt Hạ nữa.

"Em đang nghĩ gì vậy?" Tạ Phong ghé sát vào tai cô hỏi.

Nơi đây nhiều người, rất ồn ào, nếu không ghé sát vào nhau bọn họ có thể chẳng nghe thấy gì ấy chứ.

"Đang nghĩ đến anh", Mạc Linh mỉm cười trêu chọc.

Cuộc đời cô may mắn mới gặp được người này, may mắn hắn cũng trọng sinh giống mình, may mắn hắn chưa buông bỏ.

Nếu không, cô đi đâu mà tìm được một người như Tạ Phong "Miệng em càng ngày càng ngọt", Tạ Phong cười bảo.

Cuộc sống của hắn hiện giờ tràn ngập niềm vui và sư hy vọng.

Nhờ Mạc Linh, những cảm xúc tiêu cực kia của hắn đã rất lâu rồi không xuất hiện lại nữa.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!