Gia Linh lấy đoạn băng đi cũng không phải chỉ để xem cho vui hay bán cho cánh báo giới.Đoạn băng này sẽ không được xuất hiện trước mặt công chúng nhưng đương nhiên không bao gồm một vài người.
Người ngồi đối diện Gia Linh nhíu mày nhìn chiếc usb đối diện không nói gì cả.Băng ghi hình trước kia đúng là để dưới dạng băng đĩa để lưu trữ.
Nhưng Gia Linh nhờ người cop nên lưu vào usb dù vậy, cô vẫn quen gọi là băng ghi hình.
"Cô làm vậy là ý gì?" Người đàn ông đối diện hỏi.
"Ý gì? Chẳng phải sếp anh không thích nhà họ Hoàng hay sao? Tôi chỉ muốn giúp anh tranh công mà thôi, không phải tôi với anh là người quen sao?" Gia Linh mỉm cười.
Người ngồi đối diện cô hay đúng hơn là bạn trai cũ nhìn cô chằm chằm.
Mạnh nhìn cô trầm tư.Hai người bọn họ lúc ở nước người đã từng quen nhau một thời gian nhưng sau đó không hợp, đường ai nấy đi.
Gia Linh là người phụ nữ quá cuồng công việc, Mạnh không thích.
Trong khi ấy, công việc của Mạnh đôi khi phải đi theo dõi người ta, Gia Linh nhìn thấy lại sợ mất mặt.Do đó, bọn họ chia tay theo cách bình thường nhất.
Vì vậy, khi Gia Linh liên hệ với hắn, Mạnh giật mình.
Mạnh không nghĩ Gia Linh lại biết chuyện hắn ở thành phố S cũng biết chuyện về Tạ Phong.
Trước kia, Gia Linh từng gặp Tạ phong vài lần..Nhưng hắn không nghĩ cô lại biết sâu đến thế.
Tạ Phong không ưa nhà họ Hoàng lẫn nhà họ Trần.
"Anh nhìn tôi làm gì? Đang thắc mắc tại sao tôi biết ư?" Gia Linh mỉm cười.
Cô có nguồn tin của riêng mình, có những thứ người khác không biết nhưng cô vẫn biết được.
Sếp của Mạnh, Gia Linh đã gặp vài lần, đó là một chàng trai lạnh lùng.Sau này, Gia Linh dựa vào mối quan hệ của mình cũng biết một số thông tin về người này.
Đương nhiên, cô không thuê thám tử điều tra, chỉ là vô tình biết thôi.
Tạ Phong, con cháu Tạ gia, nắm trong tay những nhà máy sản xuất vũ khí cho quân đội.Rất ít người biết Tạ gia cũng như sức mạnh chân chính trong tay bọn họ.
Chuyện này khiến Gia Linh hơi lo lắng.Cô không nghĩ ở thành phố S tôn tại một gia tộc lớn mạnh như vậy mà lại im hơi lặng tiếng từ lúc lập nghiệp cho đến nay.
Tính chất đặc thù, Gia Linh không dám tìm hiểu thêm.Cô không muốn chỉ vì tính tò mò của mình mà khiến mình chết cũng không rõ nguyên do.
Biết được nhà họ Tạ, cô lại càng hiểu công việc của Mạnh.Cô quen Mạnh qua giới thiệu của một người bạn.Khi đó, hai người rất hợp nhau nhưng sau này có xung đột về công việc nên chia tay.
Mạnh là người yêu tốt, cô vẫn còn yêu Mạnh nên mới có thể làm chuyện này.
"Cô muốn gì?" Mạnh hỏi lại.
Dáng vẻ của hắn luôn lạnh lùng như vậy, kiệm lời nhưng rất đáng tin.
"Muốn tặng anh một món quà thôi", Gia Linh nhún vai nói, "Tôi biết sếp của anh nên không có ý gì cả.Trong này là video ghi hình ngày hôm nay của Nguyệt Hạ, có rất nhiều thông tin hay ho ấy.Tôi nghĩ sếp anh sẽ rất thích.”
Gia Linh hiểu tính cách của người đàn ông này.Do đó, cô sẽ không vội vã.
Sau Mạnh, cô có tiếp xúc với vài người khác nhưng có lẽ do cô còn vấn vương tình cũ nên thấy chẳng ai có thể bằng anh được cả.
Bây giờ, cô muốn nối lại đương nhiên không thể vồ vập được, đi từng bước sẽ dễ dàng hơn.
"Cô sẽ không tặng không", Mạnh đáp.
Gia Linh hiểu tính hắn, hắn cũng hiểu tính người này, là một người hiếu thắng nhưng rất cẩn thận, luôn tính toán từng nước đi một.
Bỏ qua mâu thuẫn về công việc, Mạnh biết mình vẫn thích người này.Gia Linh hợp tính hắn trừ việc quá cuồng công việc, không để ý đến người khác.
"Đương nhiên rồi", Gia Linh cười nói, "Hẹn anh một buổi ăn tối được không? Một bữa ăn đổi lấy thông tin quý giá này quá hời cho anh đi"
"Chúng tôi không nhất thiết phải cần nó", Mạnh nhìn thẳng vào mắt cô đáp lại.
Hiện giờ, thêm một đoạn ghi hình hay ít đi đều không phải vấn đề gì cả.
Mạnh tin rằng đợi đến lúc chị dâu kết hôn cùng sếp khi đó trả thù mới chân chính bắt đầu.
Bọn họ cũng để lại rất nhiều thứ hay ho, cao trào ở đằng sau, không lo không có cái dùng.
"Thêm một thứ chẳng phải tốt hơn sao?" Gia Linh hỏi "Hơn nữa, yêu cầu của tôi không cao.”
Mạnh nhìn thẳng vào mắt cô suy tư sau một lát liền gật đầu nói: "Được, thành giao"
Gia Linh nhìn vậy mỉm cười.
Lần này, cô cop phần ghi hình này là vì mục đích cá nhân, lấy chuyện công làm việc tư, hơi vi phạm đạo đức nghề nghiệp.Nhưng Gia Linh chẳng quá quan tâm đến chuyện đấy.
Cô và Mạnh kể cả không nối lại được thì nhờ chuyện này cô vẫn có thể dựa vào Tạ gia.Đến lúc ấy, cho dù có bị khui ra việc hôm nay, cô vẫn có thể đứng vững.
Gia Linh không định lấy chuyện này ra uy hiếp Tạ gia vì mọi chuyện đều do cô tình nguyện.
Buổi chiều hôm đó, đoạn băng được gửi đến cho Duy Thiện.Hắn xem đoạn băng một lượt liền nhắn tin lại hỏi Mạnh.
Mạnh một năm một mười kể rõ mọi chuyện.
Duy Thiện ở thành phố P nghe vậy cười lớn: "Tao nói này có phải cô ta định nối lại với mày không?"
"Chắc thế", Mạnh nhún vai không quan tâm, "Để xem cô ta có bản lĩnh ấy hay không"
Mạnh còn thích Gia Linh nhưng không có nghĩa là hắn sẽ nối lại chuyện cũ.Nếu không, với thời gian hắn ở thành phố S, mọi chuyện chắc chắn đã xảy ra rồi.
Ngay khi đến thành phố S, hắn cũng biết Gia Linh làm việc ở đây.Nhưng vì không có ý định gì nên hắn mặc kệ, chỉ làm chuyện của mình.
"Cô bạn gái cũ của mày thú vị đấy", Duy Thiện cười nói, "Thông tin cũng rất nhanh nhạy nữa.Tao đoán cô ta biết sếp chúng ta là Tạ Phong, người của Tạ gia"
Nếu không biết chuyện này Duy Thiện chẳng tin là Gia Linh lại có gan làm vậy.
Đối đầu nhà họ Hoàng đến lúc bị phát hiện, đời cô ta không đi tong thì cũng sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ.
Nhưng nếu biết Mạnh là người của Tạ Phong, của Tạ gia, mọi chuyện lại khác.
Vì chuyện này, sếp sẽ cho cô ta chỗ dựa.
"Ai biết được, dù sao tao cũng không thiệt", Mạnh cười, "Chỉ là một bữa ăn mà thôi."
"Đây quả thật là mỹ nam kế", Duy Thiện cười nói, "Tao phải nhanh chóng báo cáo với sếp để tăng lương cho mày mới được"
"Miễn đê", Mạnh nói, "Không có việc gì tao cúp."
Đoạn băng này không bao lâu sau đến tay Tạ Phong.
Hắn nhìn đoạn video dài hơn một tiếng cảm giác đúng là ngồi không sung tự rụng, ra đường nhặt được tiền.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!