Mạc Linh bên này cùng người nhà hòa thuận với nhau nhưng ở thành phố S bố cô lại không được như vậy.
Hôm nay là ngày nghỉ, ông Sơn nói với bà Tiền ra ngoài đánh golf cùng bạn bè.
bà Tiền cũng chẳng để ý quá nhiều.
Mấy năm nay, tình cảm của hai người lúc nóng lúc lạnh tuy không bằng được trước đây nhưng cũng chẳng đến nỗi nào.
Trong giới phụ nhân, bà Tiền cũng được người khác kính nể vì tình cảm với chồng mặc dù người ta vẫn đồn đoán bà Tiền là tiểu tam.
"Ồ, kia không phải ông Sơn nhà bà hay sao? Tôi tưởng bà nói ông ấy đi đánh golf cùng với bạn", một quý phu nhân lên tiếng.
Lúc này mấy người bọn họ đang ngồi trong một quán cafe sang trọng tại trung tâm thành phố, ở con đường mua sắm hoàng kim của thành phố S.
Bình thường, bọn họ không hẹn nhau đi mua đồ sẽ hẹn nhau đi uống trà hoặc đi spa.
bà Tiền không thường tham dự những cuộc họp mặt như thế này.
Lúc nào ở nhà chán quá bà mới đi ra ngoài cùng mấy người này thôi.
"Chỉ là người giống người mà thôi", bà Tiền liếc mắt nhìn qua, nhàn nhạt nói.
Mấy người bạn khác cùng bàn thấy thái độ của bà Tiền như vậy cũng nhanh chóng hùa theo: "Chắc là nhìn nhầm đấy.Chứ ông Sơn chung tình lắm, có thấy gái gú gì đâu"
"Nhìn con bé kia trẻ măng, nếu là ông Sơn cũng đáng tuổi cha chú nó ấy chứ. Ai lại làm thế bao giờ?"
"Bây giờ người giống người nhiều lắm.Hôm trước tôi còn nhìn thấy thằng em trai tôi đi trên đường dạo phố với một đứa con gái cơ mà.Đến lúc hỏi ra, thằng bé vẫn đang nằm trong bệnh viện, chân còn chưa tháo bột kia kìa"
Nghe câu chuyện này tất cả mọi người đều cười phá lên.Quý phu nhân lúc đầu nhìn thấy ông Sơn cũng chỉ cười nhạt, không nói gì.
bà Tiền lại càng không hùa theo.
Chủ đề này kết thúc mọi người bắt đầu chuyển sang nói những chủ đề khác.
Nhưng bà Tiền chẳng còn chút tâm trạng nào cả.
Cho dù ông Sơn có hóa thành tro bà Tiền cũng có thể nhận ra.
Bà sống với ông bao nhiêu năm nay, chỉ cần liếc mắt một cái là biết có phải chồng mình hay không rồi.
Người kia chắc chắn là ông Sơn.
Nhưng bà lại chẳng thể nói ra lúc này.
Bà không muốn mất mặt mũi trước mặt những quý phu nhân này.
Thêm nữa, bà lại càng không muốn nghe người ta đàm tiếu.
Nếu chuyện ông Sơn đi ngoại tình bị khui ra, câu chuyện năm xưa của bà chắc chắn bị đào lên.
bà Tiền cố gắng bình tĩnh ngồi nói chuyện với mọi người đến trưa rồi từ chối lời mời cơm trưa mà rời đi trước.
bà Tiền không về nhà ngay mà đến tìm một văn phòng thám tử tư nổi tiếng.
bà Tiền trước kia không ít lần đến đây nên rất quen thuộc.
"Điều tra cho tôi người này.Xem ông ta đi đâu, làm gì gặp gỡ những ai", bà Tiền đưa ảnh của ông Sơn cho bọn họ rồi nói.
Thám tử tư không dị nghị gì cả, hỏi lại yêu cầu của bà lân nữa rồi báo giá.
bà Tiền cũng chẳng cò kè, đưa cho bọn họ tám mươi phần trăm số tiền rồi rời đi.
Bà muốn có kết quả nhanh nhất có thể.
"Mẹ, sao mẹ lại gọi con ra đây vậy?" Nguyệt Hạ hôm nay được nghỉ.
Cô đang muốn dành thời gian cho Hoàng Quân nhưng đầu giờ chiều mẹ lại gọi cô ra đây.
Mẹ cô bình thường rất ít khi gọi cho cô trừ khi có chuyện ra.
Hai mẹ con dù cùng thành phố nhưng công việc của cô bận rộn nên cũng rất ít khi gặp nhau.
"Bố con ngoại tình bị mẹ nhìn thấy. Mẹ đang nhờ văn phòng thám tử điều tra", bà Tiền bình tĩnh nói.
Bà khiến Nguyệt Hạ cảm giác người đàn ông trong câu nói kia không có liên hệ chút nào với mình cả.
"Chuyện lúc nào vậy?" Nguyệt Hạ sửng sốt.
Từ bé đến lớn, cô luôn nghĩ bố rất yêu thương mẹ. Sự xuất hiện của mẹ Mạc Linh cũng càng chứng minh cho tình yêu của hai người mà thôi.
Bố mẹ yêu nhau nhưng lại bị mẹ Mạc Linh xen ngang giống như cô và Hoàng Quân vậy.
Do đó, Nguyệt Hạ chưa từng nghĩ đến chuyện bố mình sẽ đi ngoại tình. Cô không tưởng tượng ra nổi.
"Con đừng ngạc nhiên như thế. Không phải con không biết làm thế nào mà có con và Nhật Minh", bà Tiền thờ ơ nói.
Sự thờ ơ này chẳng giống với cảm xúc thực của bà lúc này. Ai bảo bà không giận dữ cơ chứ.
Nhưng bà Tiền biết sự giận dữ chẳng để giải quyết điều gì cả.
Ông Sơn cho dù có đi ăn chả bên ngoài cuối cùng cũng sẽ quay về, trở về bên cạnh bà mà thôi.
Nguyệt Hạ im lặng.
Câu nói của mẹ khiến cô nhớ đến một buổi chiều mưa.
Khi ấy, Nguyệt Hạ mười lăm tuổi, mẹ lần đầu tiên nói chuyện nghiêm túc với cô.
"Nguyệt Hạ, mẹ đúng là đã quan hệ với bố con khi ông ấy đã có gia đình", bà Tiền bình thản nói, "Nhưng mẹ sẽ sớm trở thành bà Trần thôi, con và Nhật Minh sẽ sớm danh chính ngôn thuận bước vào ngôi nhà đó. Nguyệt Hạ, sau này con phải nhớ thứ gì mình muốn phải tranh đoạt cho bằng được, cho dù có dùng thủ đoạn nào đi chăng nữa"
"Mẹ chỉ nói vậy thôi", tiếng nói của bà Tiền một lần nữa kéo Nguyệt Hạ về hiện thực, "Con không được nói với bố. Con phải làm như không biết chuyện gì cả"
"Mẹ, mẹ định làm gì vậy?"
Nguyệt Hạ lo lắng hỏi.
"Con yên tâm, mẹ sẽ không làm chuyện gì ngu ngốc cả.Khó khăn lắm mẹ mới có được vị trí ngày hôm nay, sẽ không có thể cướp được của mẹ cả", bà Tiền thản nhiên nói.
Bà đã từng yêu ông Sơn.Vì vậy, bà cũng tức giận khi ông đi cùng người phụ nữ khác.Hơn nữa, con nhỏ đó còn ít tuổi hơn cả Nguyệt Hạ.Nhưng sự từng trải và thủ đoạn khiến bà Tiền có thể bình tĩnh.
Tức giận không giải quyết được vấn đề gì cả.bà Tiền dù sao cũng là bà Trần không còn là tiểu tam phá hoại gia đình người khác nữa.
"Mẹ yên tâm, con sẽ không nói", Nguyệt Hạ nghe vậy nhẹ nhàng đáp.
"Con cũng lấy đây làm bài học cho mình.Đàn ông có thể đi ngoại tình.Nhưng khi nhìn thấy, có hay không có người khác ở đó, con cũng cần phải bình tĩnh.Đánh ghen chỉ làm mất giá trị của con thôi, quan trọng là cột được người đàn ông bên mình", bà Tiền giảng giải.
"Con biết rồi", Nguyệt Hạ vô thức đáp lại.
bà Tiền trò chuyện với con gái xong liền trở về nhà như bình thường.
Năm giờ, ông Sơn vui vẻ trở về nhà.bà Tiền ra đón ông mỉm cười.
Ông Sơn thấy hôm nay vợ mình trông vui vẻ, thoải mái hơn mọi khi lại càng thoải mái.
bà Tiền đã ngoài bốn mươi nhưng ngày càng mặn mà, khiến ông Sơn có chút nhớ đến những ngày tháng còn trẻ.
Tối hôm đó, bữa cơm hạnh phúc diễn ra trong nhà họ Trần.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!