Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

Mạc Linh theo lời đề nghị của Tạ Phong ngay sáng hôm sau liền tìm Khánh Vy bàn chuyện.

Hiện giờ, Mạc Y Phường ngày càng phát triển, trở thành một trong những làng nghề mới nổi bật của thành phố P.

"Có chuyện gì vậy chị?" Thùy Dương thấy Mạc Linh đến cửa hàng liền hỏi.

Hôm nay là cuối tuần trong cửa hàng có chút đông. Mặc dù Mạc Linh đến sớm nhưng cửa hàng cũng không hề vắng chút nào.

Đêm qua, Tạ Phong tăng ca không về nhà nên sáng nay Mạc Linh dậy sớm hơn bình thường.

"Chị có chuyện muốn bàn với Khánh Vy", Mạc Linh nhìn vài người khách đang xem hàng nói.

Thùy Dương nghe vậy mỉm cười nói: "Chị lên tầng đi. Chị Khánh Vy ra ngoài rôi chắc cũng sắp về rồi"

Mạc Linh gật đầu, không làm phiên Thùy Dương nữa liền lên tầng.

Không bao lâu sau, Khánh Vy trở về.

Mạc Y Phường ngày càng phát triển nên công việc của Khánh Vy và bố cũng bận hơn.

Có những ngày sáng sớm hai người đã phải đi giao hàng, bàn công chuyện hoặc đi lấy chỉ rôi.

Cuối tuần cũng không phải là ngoại lệ.

Nhưng vì Mạc Y Phường, bọn họ có vất vả mấy cũng được.

"Chị", Khánh Vy nhìn thấy Mạc Linh mỉm cười nói.

"Chuyện hôm qua chị nói với em đấy. Hôm nay, chị đến để nói kỹ hơn", Mạc Linh mỉm cười nói.

Về chuyện kinh doanh, Khánh Vy hiểu rõ hơn cô.

Mạc Linh chắc chắn sẽ không múa rìu qua mắt thợ.

Cô chỉ nêu ý kiến cá nhân để Khánh Vy phát triển hơn thôi.

"Em bàn với bố rồi nhưng giờ chúng ta phát triển sang bên thành phố S quá sớm", Khánh Vy lo lắng nói.

Thực ra, nguyện vọng của bọn họ là phát triển thêm các chi nhánh trong đó thành phố S cũng sẽ có.

Tuy nhiên hiện giờ tiêm lực của Mạc Y Phường chưa đủ để vươn dài như vậy.

Nếu mở ở thành phố S nữa có chút quá sức.

"Con bé ngốc này ai bảo chúng ta mở cửa hàng luôn đâu", Mạc Linh dở khóc dở cười nói, "Hôm qua chị nói rồi mà, chỉ mở cửa hàng trưng bày giới thiệu thôi. Bên trên chúng ta có thể làm tiệm trà sữa hoặc tiệm bánh gì đó. Dù sao ngôi nhà đó là của chị sẽ không tốn tiền thuê."

"Cửa hàng trưng bày?" Khánh Vy đột nhiên hỏi lại.

Hôm qua, lúc bàn xong với bố cô tiếc lắm.

Dù sao, Mạc Y Phường càng phát triển, bọn họ sẽ càng sống tốt hơn mà cũng duy trì được truyền thống gia đình.

Nhưng hiện giờ mà qua bên đó, bọn họ không phân thân được.

"Là cửa hàng trưng bày đồ của Mạc Y Phường, có thẻ kết hợp bán hàng giới hạn. Dù sao cũng không phải là cửa hàng chính thức.bên này vẫn là trọng tâm.Như vậy mỗi tháng chúng ta chỉ cần trích một ít hàng qua bên đó thôi.Hơn nữa, đặt giới hạn mua cũng sẽ thu hút được khách hàng", Mạc Linh trình bày.

Những điều này cô đã nói qua với Tạ Phong rồi.

Hắn cũng rất ủng hộ cô nên cô mới nói với Khánh Vy để bàn bạc kỹ càng hơn.

"Em thấy ý tưởng này được đấy, để em gọi bố về", Khánh Vy phấn khởi nói, "Hôm qua không biết em nghe kiểu gì lại thành mở luôn cửa hàng chính thức nên mới bảo với bố là không được. Chứ nếu chỉ mở cửa hàng trưng bày mọi chuyện dễ dàng hơn rất nhiều "

Mười lăm phút sau, ông Duy có mặt ở nhà.

Ông nhớ hôm qua đã nói rõ với con gái mình rồi mà.

Nhưng bây giờ không hiểu tại sao con gái lại gọi ông về nữa.

Ông Duy vừa mở cửa ra liên nhìn thấy Khánh Vy và Mạc Linh đang vui vẻ nói chuyện với nhau.

"Có chuyện gì mà gọi bố về vậy?" Ông Duy hỏi Khánh Vy.

"Con nghĩ chúng ta mở cửa hàng ở thành phố S khả thi đấy ạ", Khánh Vy vui vẻ nói.

"Chuyện cửa hàng chẳng phải chúng ta đã bàn rồi sao. Giờ mở cửa hàng sớm quá, chúng ta không lo nổi", ông Duy lắc đầu phản bác.

Không phải ông không muốn mà hoàn toàn là không có khả năng.

Hiện giờ chỉ lo mỗi Mạc Y Phường ở đây ông và Khánh Vy đã tất bật cả rôi. Đội ngũ dệt vải lại càng bận hơn nữa.

Mà người có thể dệt viên được hiện giờ có mỗi Mạc Linh thôi.

Khánh Vy hay những người khác còn chưa học được.

"Không phải cửa hàng chính thức mà chỉ là cửa hàng trưng bày thôi ạ", Mạc Linh nhanh chóng giải thích, "Cửa hàng trưng bày chúng ta chỉ để vải dệt ở đấy cho khách tham quan và có thể bán vải với số lượng hạn chế. Ngoài vải, chúng ta có thể bán thêm mấy loại túi hay ví như bên này. Mai kia đủ thực lực rồi, chúng ta sẽ trực tiếp biến nó thành cửa hàng chính thức."

Mạc Linh biết cậu hiểu nhầm liền nhanh chóng giải thích.

Không thể mở cửa hàng chính thức nhưng bọn họ có thể mở cửa hàng trưng bày được.

Đây là cơ hội tốt để có thể quảng bá danh tiếng trước.

Hơn nữa, địa điểm thuộc quyền sở hữu của cô.

Bọn họ sẽ không mất tiền thuê nhà, lợi cả đôi đường.

Ông Duy nghe Mạc Linh nói lúc này mới hiểu ra mọi chuyện.

Cửa hàng chính thức thì không được nhưng cửa hàng trưng bày chắc chắn được.

Hiện giờ nếu không phải Mạc Y Phường quá bận rộn, ông Duy cũng sẽ rút thời gian để làm mấy gian trưng bày ở hội chợ rồi.

"Cửa hàng trưng bày rất tốt nhưng cần bàn bạc kỹ lại nữa. Nhà là của cháu, tiền thuê không trả cũng kỳ", ông Duy suy tư nói.

"Nếu tầng trên mở cửa hàng bánh ngọt hay trà cháu nghĩ không cần trả tiền thuê nhà đâu ạ. Vì khách ở bên dưới sẽ trở thành nguồn khách ở bên trên và ngược lại", Mạc Linh vui vẻ nói.

"Cần bàn kỹ lại đã", ông Duy vừa nói vừa ngồi xuống bàn.

Khánh Vy hiểu ý nhanh chóng đi lấy laptop.

Bọn họ cần bàn bạc kỹ càng mọi chuyện đã.

Vì vậy, cả buổi sáng hôm đó, ba người ngồi trong phòng bàn chuyện cửa hàng trưng bày từ cách trang trí đến cách thu hút khách.

"Cửa hàng cuối năm nay người ta sẽ trả. Đến khi đó, chúng ta trực tiếp trang trí lại rồi mở luôn là được. Nhưng bên này cháu còn bận chuyện cửa hàng vest nữa không nghỉ được nên đành nhờ cậu với em vậy", Mạc Linh nói.

Cô không muốn trở lại thành phố S một phần vì bận công chuyện phân khác vì chưa sẵn sàng.

Mạc Linh muốn khi bản thân mình đủ lớn mạnh và kiên cường thì mới trở lại.

Khi đó, cô có thể thản nhiên đối diện với mọi chuyện.

"Chuyện này cháu cứ yên tâm, ông Duy đảm bảo, "Cậu và Khánh Vy sẽ cố hết sức"

"Đến lúc ấy cháu nhờ người của anh Tạ Phong giúp đỡ", Mạc Linh nói thêm.

Tạ Phong hiện giờ cũng được xếp vào hàng ngũ người thân trong gia đình nên cô nhờ vả cũng chẳng còn ngại ngùng gì nữa.

Nhà cậu mợ đối với Tạ Phong cũng không còn xa cách như ban đầu.

"Được, đến khi ấy chúng ta tính tiếp.Nếu đến thành phố S, chúng ta cũng phải đi chào hỏi ông Tạ một tiếng", ông Duy nói, "Lần trước cháu đi vội quá đã không thể chào hỏi người ta rồi "

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!