Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

Hoàng Quân hút thuốc ở bên ngoài một lúc liền lên xe trở về nhà.

Lúc anh về đến nhà cũng đã mười giờ tối rồi.

Hoàng Quân đi từ công ty đến chỗ của Trạch Văn mất gần bốn mươi lăm phút.

Sau đó lại dây dưa với tên kia mãi rồi lại đi hút thuốc nên anh mới về trễ thế này.

"Anh giờ mới về ạ?"

Lệ Thủy đang đi từ trên lầu xuống thấy anh trai mình liên hỏi.

Hoàng Quân không đáp.

Anh nhìn đứa em gái từ nhỏ đến lớn luôn bên cạnh mình bỗng thấy xa lạ.

Lệ Thủy rõ ràng thân với Nguyệt Hạ.

Anh cũng biết chuyện con bé giả vờ thân với Mạc Linh.

Chuyện này do một tay anh sắp xếp cả.

Nhưng anh thật không ngờ Lệ Thủy lại lợi dụng điều này để lừa Mạc Linh.

Mạc Linh cho dù có xấu xa đến thế nào cũng không đáng bị như vậy.

Hơn nữa, anh chưa bao giờ để Lệ Thủy phải thiếu tiền cả.

Vì vậy, anh chẳng thể ngờ con bé lại đi lừa Mạc Linh.

"Anh, có chuyện gì vậy?"

Lệ Thủy thấy anh trai mình không đáp liên đứng lại lo lắng hỏi.

Dạo gần đây, cô luôn thấy anh trai mình hình như có tâm sự.

Nhưng Lệ Thủy hỏi anh chẳng nói gì cả.

"Không có chuyện gì đâu.Anh hơi mệt thôi", Hoàng Quân lắc đầu nói.

Hiện giờ, suy nghĩ của anh đang rất rối rắm.

Anh không biết đâu mới là thật đâu là giả.

Lệ Thủy vui tươi, hoạt bát trước mặt anh là thật hay là một người biết tính kế, lợi dụng người khác mới là thật.

Anh không rõ nữa.

"Vậy anh mau đi nghỉ ngơi đi.Chị Nguyệt Hạ ở trên phòng đấy", Lệ Thủy lo lắng nói.

Hoàng Quân gật đầu rồi rời đi.

Lệ Thủy nhìn theo bóng anh trai mình có cảm giác bất an.

"Anh về rồi sao?"

Nguyệt Hạ đang dùng điện thoại thấy anh bước vào vội đứng dậy mỉm cười nói.

Trước kia, Hoàng Quân luôn thấy nụ cười này thật đẹp nhưng hiện giờ anh lại cảm giác khác.

Anh không biết nụ cười trước mặt là thật hay là giả nữa.

Nguyệt Hạ liệu còn chuyện gì giấu giếm anh nữa hay không? Cô đang nói dối điều gì?

 "Anh sao vậy?"

Nguyệt Hạ nhìn anh đầy lo lắng.

Gương mặt Hoàng Quân không có quá nhiều cảm xúc nhưng chính điều này khiến Nguyệt Hạ thấy anh thật xa lạ.

"Không có gì, anh chỉ hơi mệt chút thôi", Hoàng Quân hơi tránh cô đi vào trong.

Cánh tay Nguyệt Hạ định đưa về phía anh bỗng chốc dừng lại.

Trong lòng cô không ngừng vang lên những tiếng chuông cảnh tỉnh.

Bình thường, Hoàng Quân chẳng bao giờ đối xử với cô như vậy cả.

Ngay cả khi hai người chiến tranh lạnh, anh cũng đối xử hoàn toàn khác bây giờ.

"Hoàng Quân, anh nói thật cho em biết có chuyện gì sao?" Nguyệt Hạ từ phía sau ôm lấy anh nói.

Cô rất lo lắng.

Cảm giác bất an không hiểu sao lại xuất hiện.

Nguyệt Hạ cảm thấy dường như có thứ gì cô không biết đang lặng lẽ phát sinh.

Hoàng Quân gỡ tay cô ra, quay lại mỉm cười rồi xoa đầu cô nói: "Không có chuyện gì đâu.Anh đi tiếp khách nên hơi mệt ấy mà"

Hoàng Quân nói xong liên hôn nhẹ cô rồi quay ra chỗ tủ quần áo: "Có nước nóng không em? Anh không uống rượu nhưng cảm giác người dớp dính quá."

Nguyệt Hạ thấy thái độ của anh bình thường trở lại liên gạt sự lo lắng, bất an kia sang bên một bên nhanh chóng đến giúp anh lấy đồ: "Nước nóng vẫn còn đấy.Em đoán anh về giờ này nên vẫn để"

Hoàng Quân cầm lấy quần áo từ tay cô mỉm cười rồi bước vào nhà tắm.

Ngay khi cánh cửa đóng lại, nụ cười trên gương mặt anh cũng biến mất.

Những điều vừa rồi đều là anh diễn, cố diễn giống như bản thân mình một ngày bình thường.

Hiện giờ, anh không muốn để ai biết những suy nghĩ này.

Mọi việc còn chưa ngã ngũ, anh không muốn lại rối tung lên.

Lần này, cho dù là gì, anh cũng muốn biết sự thật.

Hoàng Quân tắm xong, trò chuyện cùng Nguyệt Hạ một lát liền lên giường đi ngủ.

Nhưng đêm nay anh mất ngủ.

Gần một giờ sáng, Hoàng Quân trằn trọc mãi không yên.

Nguyệt Hạ nằm bên cạnh anh đã ngủ say.

Anh không muốn đánh thức cô dậy nên nhẹ nhàng xuống giường ra khỏi phòng.

Trên hành lang với những ánh đèn nhỏ, anh bắt gặp em trai mình, đứa em trai không mấy thân thiết.

Hoàng Quân có hai đứa em tất cả là Lệ Thủy và Quốc Kiên.

Nhưng Lệ Thủy thân với anh hơn.

Trong khi đó, Quốc Kiên từ nhỏ đã tự lập nên không dựa dẫm anh quá nhiều.

Thằng bé cũng ít khi chia sẻ điều gì với anh hay những người khác trong gia đình.

Quốc Kiên có vẻ khá hướng nội.

"Em chưa ngủ sao?"

Hoàng Quân nhìn cửa phòng Quốc Kiên để mở, ánh đèn hắt ra ngoài liền hỏi.

"Em làm xong nốt bài tập sẽ đi ngủ?"

Quốc Kiên trả lời "Anh cũng chưa đi ngủ sao?"

Hoàng Quân nhìn em trai của mình không hiểu sao lúc này lại muốn giãi bày mọi chuyện với nó liên nói: "Anh không ngủ được."

"Có chuyện gì sao ạ?" Quốc Kiên có lệ hỏi.

Trong suy nghĩ của nó, anh trai chắc chắn sẽ không trả lời đâu.

Trong nhà, nó chẳng thân với ai cả kể cả chị gái lẫn anh trai.

Nhưng chị gái hay tìm nó tâm sự mà thôi.

Hoàng Quân nghe em trai mình hỏi, thở dài rồi hỏi lại: "Em thấy Mạc Linh thế nào?"

Câu hỏi của anh trai khiến Quốc Kiên giật mình.

Anh trai bình thường chẳng bao giờ quan tâm đến chị Mạc Linh cả.

Khi hai người bọn họ vẫn còn là vợ chồng, nó thấy suốt ngày hai người cãi nhau thôi.

Chị Mạc Linh yêu anh trai nó điên cuồng nhưng anh Hoàng Quân thì không.

Người anh yêu là chị Nguyệt Hạ trong khi ấy lại dây dưa với chị Mạc Linh, khiến cả ba người đều khổ sở.

"Anh hỏi chuyện này làm gì ạ?"

Quốc Kiên có chút né tránh nói "Hai người cũng ly hôn rồi mà"

"Chúng ta tìm chỗ khác nói chuyện được không? Đứng đây không tiện lắm thì phải", Hoàng Quân nhắc nhở.

Hiện giờ bọn họ đang đứng trên hành lang, khá bất tiện để nói chuyện.

Quốc Kiên ban đầu chần chừ vì nó không muốn nói chuyện với anh trai quá nhiều.

Nhưng sau thấy anh trai mình nói vậy, nó gật đầu quay về phòng.

Hoàng Quân hiểu ý liên đi theo em trai mình.

Phòng của Quốc Kiên anh từng vài lần bước vào rồi nhưng chẳng nhớ được gì.

Bây giờ, một lần nữa bước vào, anh mới biết hóa ra em trai mình thích sưu tập mô hình.

Trên giá gỗ gắn tường có đầy đủ những mô hình hoạt hình nổi tiếng nhất trong đó có không ít vật phẩm giới hạn cùng chữ ký của người nổi tiếng.

Hoàng Quân thực sự không biết em trai mình đã thu thập chúng từ lúc nào.

"Những thứ này là chị Mạc Linh giúp em góp lại", Quốc Kiên thờ ơ nói.

Thực ra, nó ban đầu đối với chị Mạc Linh là kiểu không nóng không lạnh.

Chị ấy hay chị Nguyệt Hạ làm chị dâu của nó cũng chẳng có gì khác biệt cả.

Nhưng năm cuối chị Mạc Linh học đại học liền biết nó thích mô hình.

Chị ấy cũng chẳng đưa tiền mà cứ thế gom vài mô hình gửi cho nó.

Dần dần, Quốc Kiên quen thuộc với chị ấy.

Nó biết chị Mạc Linh làm vậy là để lấy lòng nó.

Nhưng ít ra, chị ấy còn biết nó thích gì chứ mọi người trong nhà chưa chắc ai cũng biết.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!