"Anh từ chỗ Nguyệt Hạ về công ty rất gấp.
Hơn hai giờ sáng, anh rời đi.
Chiếc xe lao nhanh trong màn mưa.
Giây phút ấy, anh thấy một dáng người co ro trú mưa tại bến xe bus.
Bất giác, anh dừng lại.
Nguyệt Hạ lên xe.
Anh không biết vô tình hay cố ý chở cô đến căn hộ mấy ngày nay mình đang ở.
Đêm mưa, trong căn hộ tối đen, hai cơ thể quấn quýt vào nhau, sưởi ấm cho nhau"
Mạc Linh rảo bước về phía thang máy.
Tiếng giày cao gót trong đêm vang lên khiến người ta có cảm giác ghê sợ.
Cô lấy chìa khóa trong túi, tra vào ổ, mở cửa.
Nơi này là nơi Hoàng Quân ở mấy ngày hôm nay.
Anh không về nhà.
Mạc Linh đứng nhìn căn phòng tối đen cau mày.
Hôm qua, kỉ niệm ngày cưới của bọn cô.
Anh không quan tâm.
Rạng sáng, hơn một giờ, anh vẫn chưa về nhà.
Liệu anh có đang sống cùng Nguyệt Hạ hay không? Liệu nơi này có bóng dáng của ả hồ ly tỉnh kia? Nghĩ vậy, cô bước vào trong.
Cô giấu giày ở một chỗ khuất, không bật đèn, chằm chằm nhìn mọi thứ.
Trong nhà, không có điều gì khác thường.
Dù rằng, anh chưa bao giờ cho phép cô đến đây nhưng cô vẫn biết chỗ nào xếp cái gì.
Đơn giản, cô đã từng lén đến.
Nơi cuối cùng cô tuần tra chính là phòng ngủ của anh.
Căn hộ này khá nhỏ, chỉ có duy nhất một phòng ngủ nên cô cũng chẳng mất công tìm kiếm.
Mạc Linh lật qua lật lại tìm kiếm xem liệu có đồ lót ở đây hay không.
Nhưng căn phòng hoàn toàn bình thường, mọi thứ đều ở đúng vị trí của nó khiến cô bỗng chốc thấy lòng nhẹ đi không ít.
Trong không gian tĩnh lặng, tiếng chìa khóa vang lên rõ ràng.
Hoàng Quân đã trở lại.
Mạc Linh nhanh trí trốn vào tủ quần áo.
Phòng ngủ tuy không rộng rãi nhưng tủ quần áo lại khá lớn, chứa được cả một người trưởng thành như cô.
Trong phút chốc, đèn điện trong nhà được bật lên, ngay cả trong phòng ngủ.
Tiếng nói chuyện của hai người, một nam một nữ vang lên khiến Mạc Linh tức giận nghiến răng.
Ả hồ ly tinh kia lại dám bước chân vào đây cơ đấy.
Để cô xem, hôm nay ả ta định dở trò gì.
Cánh cửa phòng ngủ được đẩy ra, giọng Nguyệt Hạ vang lên: "Muộn thế này, em ở đây không tiện.
Chị Linh mà biết lại nghĩ bậy bạ"
"Em lo lắng cô ta làm cái gì", Hoàng Quân ném áo vest xuống giường, cởi vài nút áo sơ mi nói, "Em coi cô ta là chị em nhưng cô ta coi em không bằng rác rưởi"
Qua khe cửa tủ không đóng kín, Mạc Linh nhìn thấy Hoàng Quân tức giận ngồi xuống giường.
Nguyệt Hạ đứng trước mặt anh, chần chừ một lúc rồi quỳ xuống, nhẹ giọng khuyên nhủ: "Anh đừng tức giận có được không, ảnh hưởng đến sức khỏe lắm.
Cho dù thế nào Mạc Linh cũng là chị gái của em".
Vừa nói, Nguyệt Hạ vừa tiến lại gần, dí sát người Hoàng Quân.
Dưới góc nhìn của Mạc Linh, đôi môi ả ta đã chạm vào người Hoàng Quân rồi.
Mạc Linh siết chặt tay giận dữ.
Hay cho câu dù thế nào vẫn là chị gái.
Nếu coi cô như chị gái thì cô ta đang làm cái gì? Quyến rũ anh rể? Lăn giường cùng anh rế? Đây là việc mà một đứa em gái sẽ làm ư? Nhưng điều khiến Mạc Linh bất ngờ và giận dữ nhất chính là chông cô, Hoàng Quân hoàn toàn không có ý định đẩy con hồ ly tinh kia ra.
Hoàng Quân nhìn vào mắt Nguyệt Hạ trong chốc lát rồi vươn tay, trao cho cô ta một nụ hôn nồng cháy.
Mạc Linh đứng trong tủ quần áo tức giận đến run người.
Hoàng Quân chưa bao giờ nhìn cô âu yếm như thế.
Anh cũng chưa bao giờ trao cô một nụ hôn đầy yêu thương như thể.
Đôi mắt Mạc Linh tựa như mờ đi.
Cô nhìn thấy người cô yêu thương nhất đang nhấc bổng đứa em gái ngoài giá thú của mình lên.
Nguyệt Hạ ngôi trên đùi Hoàng Quân.
Đôi chân bị tách ra, vòng qua eo của anh.
Giây phút ấy, móng tay ghim sâu vào lòng bàn tay mới khiến Mạc Linh tỉnh táo.
Đôi môi cô mím chặt, tránh phát ra bất kỳ âm thanh kì quái nào.
Mạc Linh giận dữ đến sững người, không thể cử động cũng chẳng thốt nên lời.
Trong phòng ngủ, Hoàng Quân ôm chặt Nguyệt Hạ.
Vòng tay kìm chặt của anh như muốn Nguyệt Hạ hòa vào cơ thể mình.
Anh trao cho cô những nụ hôn nóng bóng, muốn chiếm lấy càng nhiều hơn.
Đống quần áo vướng víu trên người bọn họ bị anh lần lượt, từng cái một vứt xuống đất.
Trong chốc lát, trên người bọn họ chẳng còn gì cả.
Đôi mắt Mac Linh nhìn chăm chú hai người trần như nhộng đang dây dưa với nhau ở trước mặt cô.
Mạc Linh nhìn thấy anh âu yếm từng tấc da thịt trắng ngần của Nguyệt Hạ như con dao cắm thẳng vào trái tim cô.
Từng tiếng rên đầy thích thú của hai người như những cú tát thẳng vào mặt cô.
Hoàng Quân, chưa bao giờ chạm vào cô nhưng lại đầy yêu thương, đầy dục vọng khi chạm vào ả đàn bà có một nửa dòng máu với cô.
Hoàng Quân, không bao giờ chưa bao giờ có chút dục vọng nào với cô ngay cả khi cô đã cởi hết đồ hay chạm vào vật nam tính của anh.
Cô vẫn nhớ những lần như thế vật ấy cũng cứng lên nhưng anh thà tự mình giải quyết còn hơn là nhờ cô.
Cô vẫn nhớ anh từng nói: "Mạc Linh, cô thật bẩn"
Hoàng Quân xoay người, định đẩy Nguyệt Hạ xuống giường.
Giây phút ấy, Nguyệt Hạ dường như nhìn thấy cô.
Ả ta nở nụ cười đắc thắng, ôm lấy cổ anh.
Đôi chân quấn chặt vòng eo hữu lực, thì thầm vào tai anh: "Em muốn ngồi, để anh có thể vào tận sâu bên trong em"
Hoàng Quân hiểu ý, thay đổi động tác.
Giờ phút này, tư thế của hai người vẫn như cũ chỉ là Hoàng Quân đưa lưng về phía tủ.
Nguyệt Hạ đối mặt với tủ quần áo, nhìn chăm chäm vào Mạc Linh.
Nguyệt Hạ tựa như khiêu khích liếm nhẹ tai Hoàng Quân khiến anh run rẩy.
Vì vậy, động tác của Hoàng Quân có phần thô bạo hơn.
Nguyệt Hạ từ tai anh, liếm sang xương quai hàm rồi tìm kiếm đôi môi mỏng bạc tình ấy, quấn quýt.
Mạc Linh chết đứng nhìn hai người ân ái.
Khi hôn Hoàng Quân, Nguyệt Hạ nhìn thẳng Mạc Linh đầy mỉa mai.
Nước mắt Mạc Linh bỗng lăn dài.
Hoàng Quân hôn xuống cổ.
Nguyệt Hạ ngẩng cao đầu để lộ cần cổ thon dài của ả.
Trong giây phút ấy vẫn không quên mỉa mai Mạc Linh.
Mạc Linh nhìn chằm chằm hai người.
Cô gạt nước mắt trên gương mặt, đẩy cánh tủ bước ra.
Cô không thể yếu thể trước bọn họ.
Là bọn họ làm chuyện cỏ lỗi với cô.
Tiếng động bất ngờ khiến Hoàng Quân giật mình.
Nguyệt Hạ sợ sệt, vội đẩy Hoàng Quân ra, túm lấy cái chăn bên cạnh che chẳn cơ thể vội vã nói: "Chị, mọi chuyện không như chị nghĩ đâu"
"Chị?"
Mạc Linh cao giọng "Cô xem tôi như chị gái sao? Tôi là chị gái của cô thì giờ cô đang làm cái gì? Lăn giường với anh rể sao? Đồ hồ ly tỉnh chỉ biết trèo lên giường chồng người ta, không khác gì bà mẹ đê tiện của mình"
Mạc Linh vừa nói vừa giận dữ tiến đến, đập túi bụi vào người Nguyệt Hạ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!