Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

Hai người nhanh chóng rời khỏi.

Người bán hàng nhận ra bọn họ không muốn nói chuyện nên cũng chỉ giữ khoảng cách lịch sự, không hỏi han gì nhiều.

Mạc Linh cầm hoa cùng Tạ Phong rời đi.

Chiếc xe một lần nữa khởi động, đích đến là một cửa hàng đồ ăn sáng của thành phố S.

Cửa hàng này là một cửa hàng truyền thống với đầy đủ các món ăn từ bánh bao, há cảo đến mì.

Tạ Phong cùng Mạc Linh bước vào.

Bọn họ đến đã qua giờ ăn sáng nên không có quá nhiều người.

"Em cố gắng ăn một chút", Tạ Phong an ủi.

Mạc Linh nhìn hắn mỉm cười, đặt hũ tro xuống bàn rồi mới bắt đầu ăn.

Tạ Phong thở phào, ít ra cô cũng chịu nghe lời hắn.

Tạ Phong chỉ sợ Mạc Linh không chịu ăn gì cả thôi.

"Anh yên tâm, em không sao đâu", Mạc Linh nói rồi bắt đầu bữa sáng của mình.

Cô ở thành phố S hơn hai mươi năm nhưng chưa lần nào ăn thử đồ ở đây cả.

Rất nhiều lần, Mạc Linh nghe những người khác nói về cửa hàng này.

Nhưng trước kia, cô không đến đây được lần nào vì chỗ này cách quá xa nhà.

Ông Sơn sẽ không cho cô phí tiền xăng đến đây.

Khi về nhà họ Hoàng thì cô lại càng khó hơn.

Nơi này cũng không nhận ship hàng về nhà.

Vì vậy, Mạc Linh hơn hai mươi năm qua đều vô duyên với cửa hàng này.

Mạc Linh và Tạ Phong đang ăn sáng.

Bên kia ông Sơn đang gấp rút tìm Mạc Linh.

Nhưng đương nhiên, mọi chuyện đều như mò kim đáy bể rồi.

Ông Sơn không có bất kỳ thông tin nào.

Ngay cả người đi cùng Mạc Linh, nhân viên ban quản lý nghĩa trang cũng không nhìn thấy.

Hai người đến đây đều đeo khẩu trang.

Nhân viên không thể nhìn thấy mặt.

"Phía sân bay hay tàu hỏa có tin tức gì không?" Ông Sơn hỏi.

Mặc dù ông không muốn tin nhưng lật tung cả thành phố này lên đều không có Mạc Linh thì chắc chắn nó không còn ở thành phố này nữa.

Nếu nó muốn về đây, chắc chắn phải có thông tin di chuyển, không thể không có bất kỳ dấu vết nào cả.

"Phía chúng ta vẫn đang tìm kiếm", trợ lý trả lời.

Những chuyện liên quan đến Mạc Linh, sếp của anh đều cuống lên.

Bất kỳ chuyện gì liên quan đến cô cũng sẽ khiến sếp loạn cả lên.

Ông Sơn tức giận đi loạn trong phòng không mục đích rồi cuối cùng quyết định gọi điện cho Nguyệt Hạ.

Đứa con gái này còn có chấp niệm với Mạc Linh nhiêu hơn cả ông.

Nguyệt Hạ cũng muốn tìm thấy Mạc Linh hơn ông rất nhiều.

"Bố có chuyện gì vậy?" Nguyệt Hạ mất kiên nhẫn hỏi.

Mặc dù ông Sơn giúp cô rất nhiều nhưng cũng mang đến không ít rắc rối cho Nguyệt Hạ.

Vì vậy, Nguyệt Hạ với người bố này cũng không quá yêu quý.

Chẳng qua, có ông, địa vị của cô được nâng lên đáng kể thôi.

Nhưng mẹ cô vì địa vị hôm nay, đã hy sinh rất nhiều.

"Đã thấy Mạc Linh nhưng đang tìm", ông Sơn nói, "Con bé đến chuyển mộ mẹ nó nhưng vẫn chưa thấy tung tích"

Đâu bên kia, Nguyệt Hạ im lặng một lát hỏi: "Mộ mẹ cô ta không phải bố là người trả tiền sao? Tại sao bố không biết?"

Giọng điệu Nguyệt Hạ tràn đầy chất vấn.Cô không hiểu bố mình bị làm sao nữa.

Ông là người trả tiền nhưng không quan tâm chút nào.

Mạc Linh ở ngay dưới mí mắt ông biến mất, chuyện này nói không có gì ai mà tin được cơ chứ? "Bố trả tiền nhưng Mạc Linh là người đứng tên trên hợp đồng.Bố và bà ta cũng đã ly hôn rồi", ông Sơn tức giận nói.

Ông chưa từng bị con cái nghi ngờ, chất vấn khả năng của mình như bây giờ.

Nếu không phải vì bà Tiền và hai đứa con này, ông cần phải làm đến mức như thế hay sao? Nếu không phải vì một nhà bốn người đoàn tụ, ông cũng không phải luôn lách nhờ vả như thế? Nguyệt Hạ cũng phát hiện giọng điệu của mình có chút không đúng vội vàng hạ giọng: "Gần đây con mệt quá nên hay cáu gắt.Con không có ý gì khác.Thế bây giờ có tìm được chút manh mối nào của chị ấy không ạ?"

"Hiện giờ vẫn đang tìm", ông Sơn thấy con gái nhận lỗi cũng dịu giọng, "Bố đã cho người canh chừng ở sân bay và các ga tàu, bến xe rôi.Chỉ cần con bé xuất hiện, chúng ta sẽ là người đầu tiên biết"

"Có cần người của con hỗ trợ không ạ?" Nguyệt Hạ hỏi.

"Con hỏi thử con rể đi.Có nó nữa, chắc chắn chúng ta sẽ tìm được Mạc Linh", ông Sơn nói.

Ông gọi cho Nguyệt Hạ cũng vì điều này.

Cho dù ông có bỏ nhiều tin đi chăng nữa thì chưa chắc có thể tìm được Mạc Linh.

Ông Sơn không có quá nhiều quan hệ.

Vì vậy, ông mới phải nhờ đến Nguyệt Hạ.

Dù sao, người muốn tìm Mạc Linh không chỉ có ông.

Nguyệt Hạ bên kia đồng ý.

Cô cúp máy với bố mình rồi nhanh chóng gọi cho chồng.

"Có việc gì vậy em?" Hoàng Quân dịu dàng hỏi.

Quan hệ của hai người đã trở về như trước đây.

Vì vậy, anh thể hiện ra với cô lúc nào cũng là dáng vẻ tràn đầy yêu thương như trước kia.

Điều này cũng khiến Nguyệt Hạ yên tâm hơn rất nhiều.

Cả cuộc đời của cô cũng chỉ sống vì anh.

Cô và anh hiện giờ đã có một cuộc hôn nhân hạnh phúc.

Nguyệt Hạ không muốn có bất kỳ ai phá hỏng nó nhất là Mạc Linh.

Mạc Linh chị ta năm lần bảy lượt cản trở bọn họ.

Chị ta phải nhận cái giá xứng đáng.

Nguyệt Hạ chắc chắn Mạc Linh phải trả giá cho những chuyện mình đã làm.

Chị ta không thể yên ổn được.

"Bố vừa mới gọi điện cho em, đã thấy chị Mạc Linh rồi.Hôm nay, chị ấy đến nghĩa trang chuyển mộ cho mẹ.Bây giờ bố đang cho người đi tìm chị ấy", Nguyệt Hạ nhẹ nhàng nói, "Chị Mạc Linh cũng thật là chuyển mộ cũng không nói cho bố biết."

"Người đã tìm được chưa?" Hoàng Quân hỏi.

"Vẫn chưa tìm được ạ.Bố hỏi em là anh có thể cho mượn người được không dù sao người bên ông ấy cũng không đủ.Hơn nữa, anh cũng biết bố quan hệ không rộng", Nguyệt Hạ áy náy nói, "Nếu anh không muốn cũng không sao đâu, để em gọi điện lại bảo bố.Dù sao, chị Mạc Linh cũng không còn liên quan đến anh nữa.Chuyện này cũng chỉ coi là chuyện bên nhà em thôi."

"Em đừng lo lắng, anh sẽ cử người hỗ trợ.Có gì anh sẽ gọi điện thẳng cho bố.Em cứ yên tâm đi", Hoàng Quân an ủi.

Anh dặn dò thêm vài câu rồi cúp máy.

Nguyệt Hạ bên kia vui mừng.

Mạc Linh làm sao đấu lại được với cô cơ chứ.

Chị ta lấy gì mà đòi đấu lại? Hoàng Quân đã hoàn toàn thuộc vê cô.

Người anh yêu cũng là cô, người anh bảo vệ cũng là cô.

Mạc Linh chẳng là cái thá cái gì cả.

Hoàng Quân bên kia cúp điện thoại xong liền gọi cho thân tín của mình: "Cử vài người ra hỗ trợ ông Sơn.Nói với ông ấy, người của ta chỉ rút được bằng đó thôi.Những người còn lại đang làm việc cho bố tôi.

Đầu bên kia đáp một tiếng rồi cúp máy.

Hoàng Quân chỉ cử người đi cho có chứ anh không toàn lực.

Trong lòng anh, có thứ gì đó đã lặng lẽ thay đổi.

Dù sao, có những điều anh không muốn tin cũng không được.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!