Mạc Linh nhìn hắn đắn đo.
Cô không biết người này có nói dối mình hay không nữa.
Dù sao, trước đây không phải không có tiền lệ.
Cô nhớ trước kia có lần rõ ràng mình nấu canh rất dở nhưng Tạ Phong vẫn khen ngợi rất nhiều đến mức cô tưởng lưỡi mình có vấn đề.
mãi về sau, tên này mới chịu thừa nhận.
Mạc Linh thực ra không ngại bị chê vì có rất nhiều thứ cô không biết.
"Anh đừng quên lần trước nói dối em đâu", Mạc Linh trừng mắt nhìn hắn.
Dù sao, cô cũng chỉ muốn hắn nói thật mà thôi.
Tạ Phong mỉm cười, ôm chặt cô hỏi: "Em không tin tưởng anh đến thế hay sao?"
Mạc Linh trừng mắt nhìn hắn.
Người này cố tình biết rõ rồi còn muốn hỏi.
Còn cố ý làm khó cô hay sao? Tạ Phong thấy vậy mỉm cười.
Cuộc sống hiện tại khiến hắn cảm giác rất vui vẻ.
"Nếu có chỗ nào không vừa, anh phải nói cho em đấy", Mạc Linh ôm hắn nhắc nhở.
Cô muốn đưa Tạ Phong một món quà hoàn hảo nhất chứ không phải chỉ để cho hắn dỗ dành cô.
"Anh biết rồi", Tạ Phong cuối cùng cũng đành thỏa hiệp.
Thực ra, hắn thấy bộ vest này đã rất hoàn hảo rồi, vừa vặn.
Mà đặc biệt nhất nó là do Mạc Linh may, là bộ vest đầu tiên của cô.
"Cô Đoan nói gì không?" Tạ Phong hỏi.
Cô Đoan là thầy của Mạc Linh.
Hắn biết cô kiểu gì cũng sẽ đem cho cô Đoan xem trước rồi mới mang đi tặng.
Mạc Linh thực sự rất muốn một món quà hoàn hảo tặng cho hắn nên đây cũng là điều dễ hiểu.
"Cô xem rồi.Cô bảo vẫn còn lỗi nhưng vẫn có thể chấp nhận được, bảo em đưa anh măc thử xem thế nào", Mạc Linh cười nói, "Dù sao có vừa hay không cũng là điều quyết định mà.Bộ tiếp theo em cũng sắp phải may rồi, là khách của cô Đoan nhưng không lấy danh nghĩa cửa hàng.Anh cũng biết dù sao cũng sắp thi rồi.Em là học trò đầu tiên của cô, không thể làm cô thất vọng được"
Mạc Linh mỉm cười nói.
Thực ra, cô biết bộ vest đầu tiên của mình cũng có ý nghĩa rất quan trọng với cô Đoan.
Nó không chỉ thể hiện cách dạy của cô Đoan có đúng không mà còn giúp khẳng định tài năng của cô Đoan nữa.
Trò giỏi, thầy chắc chắn cũng là người có năng lực.
Hơn nữa, cô là học trò đầu tiên của cô Đoan.
Mạc Linh không muốn khiến cô thất vọng.
"Em cũng đừng tự mình tạo áp lực.Cô Đoan dù sao cũng mong em phát huy đúng khả năng mà không phải kém hơn mọi khi", Tạ Phong an ủi.
Hắn tin rằng tất cả mọi người đều tin tưởng Mạc Linh.
Không ai trong số bọn họ muốn tạo áp lực cho cô cả.
"Anh yên tâm", Mạc Linh khẳng định.
Cô biết kỳ vọng càng nhiều áp lực càng lớn.
Nhưng đây cũng là động lực cho cô.
Mạc Linh hy vọng bản thân mình có thể ngày càng phát triển, càng ngày càng cố gắng hơn nữa.
Hai người ở bên này ngọt ngào, Hoàng Quân tại thành phố S lại không như vậy.
Anh đang xử lý công việc trong thư phòng thì nhận được một email nặc danh.
Hoàng Quân nhìn chằm chằm vào email gửi đến rồi nhấn vào.
Email gửi đến không có nhiều, chỉ có một tệp tài liệu với dòng chữ nếu mở ra anh sẽ có kinh hỉ.
Hoàng Quân không nhấn vào tệp kia, khởi động phần mềm diệt virus và tường lửa.
Sau khi đảm bảo tệp tài liệu đó không hề có bất kỳ thứ nào khác, anh nhấn tải xuống.
Hoàng Quân không hề xa lạ gì với những email kiểu này.
Anh cũng có kinh nghiệm xử lý rất thành thạo.
Chưa đầy năm phút sau, tệp tài liệu được tải xuống.
Hoàng Quân giải nén tài liệu rồi mở ra xem.
Anh lật từng tệp tài liệu, từng hình ảnh và cả video xem.
"Đúng vậy, chuyện này tôi làm", người đàn ông thẳng thắn thừa nhận "Bản vẽ kia là cô gái này đưa tôi mẫu để vẽ.Mọi bản vẽ ở trường trong thời gian cô ấy đi học đều do tôi vẽ", người này nói tiếp "Nếu mọi người không tin, tôi có thể vẽ lại", Minh đáp.
Người đối diện gật đầu, đưa giấy bút cho hắn ta, nói thêm vài câu rồi rời đi.
Hoàng Quân không thể nhận ra người kia nhưng hắn biết người đối diện là cán bộ giáo dục.
Đôi lông mày hắn nhăn chặt nhìn đoạn video trên màn hình vẫn tiếp tục chạy.
"Có kết quả giám định chưa?" Cán bộ giáo dục hỏi.
"Đã có rồi ạ.Bên giám định khẳng định chắc chắn những bức tranh của Nguyệt Hạ đều do cậu trai kia vẽ, ngay cả đồ án tốt nghiệp cũng vậy.Tỷ lệ của kết luận này lên đến hơn 90%", người kia trả lời, "Nếu muốn chắc chắn hơn có thể bảo Nguyệt Hạ vẽ lại.Nhưng theo lời cậu trai kia nói, cô ta chưa chắc có thể vẽ được."
Người kia nói bằng giọng điệu tràn đầy châm chọc.
Hoàng Quân càng xem càng cảm thấy khó lòng chấp nhận nổi.
Anh nhớ không lầm Nguyệt hạ vẽ rất đẹp.
Trong ngăn bàn của anh còn có rất nhiều bức tranh của cô.
Chuyện này không thể lẫn vào đâu được.
Chính tay Nguyệt Hạ đã tặng những thứ này cho anh.
Anh không tin cô lại nói dối anh thời gian lâu như vậy.
Anh không tin tất cả những thứ cô đưa anh chỉ là giả dối.
Đoạn video trên hình vẫn tiếp tục cán bộ giáo dục nhắc nhở: "Việc này cứ quyết thế đi, không cần mời Nguyệt Hạ đến làm gì.Bên phía ông Sơn có thông tin gì không?"
"Hiện vẫn chưa điều tra ra được.Nhưng nhiều khả năng ông ta đã đút lót cho hiệu trưởng để Nguyệt Hạ vào học.Chỉ tiếc là chúng ta không có bằng chứng cũng không thể bắt Nguyệt Hạ vẽ được"
Người kia bộ dáng đầy vẻ tiếc hận nói.
Điều này làm Hoàng Quân có cảm giác chỉ cần chứng minh được Nguyệt Hạ không biết vẽ bọn họ có thể định tội bố vợ của anh vậy.
Nhưng rõ ràng chuyện này không phải như thế.
Nguyệt Hạ biết vẽ.
Cứ coi như cô thuê người vẽ báo cáo tốt nghiệp thay nhưng cũng chỉ vì muốn hại Mạc Linh mà thôi.
Mạc Linh cản trở bọn họ.
Nguyệt Hạ cũng chỉ vì anh nên mới làm vậy mà thôi chứ không có ý gì hết cả.
Hoàng Quân tự an ủi mình.
Cảnh trong video kết thúc, màn hình tối lại.
Hoàng Quân ấn nút close, đóng cửa sổ phát video lại rồi lật xem những tài liệu gửi kèm.
Trong này có cả hóa đơn điện tử chuyển khoản của Nguyệt Hạ với người kia cũng có cả cảnh đưa tiền.
Hoàng Quân nhìn vào chúng không chớp mắt.
Anh đăm chiêu lật từng thứ một rôi cả bản so sánh những bức vẽ.
Hoàng Quân một lần nữa đóng cửa sổ lại.
Anh lôi những bức tranh trong ngăn kéo ra.
Không khó để nhận thấy những bức tranh này cũng với tranh của Mạc Linh cùng một nét vẽ.
Nhưng điều này càng khiến Hoàng Quân hoảng loạn.
Anh không thể nghĩ ra được lý do cũng chẳng muốn tin vào sự thật ngay trước mặt này.
Anh không muốn tin.
Hoàng Quân nắm chặt bức tranh trong tay rồi lại buông ra.
Anh vuốt ve nhẹ chúng rồi cất vào chỗ cũ.
Chuyện này anh nhất định phải điều tra rõ ràng.
"Tra tất cả thông tin về Nguyệt Hạ cho tôi", Hoàng Quân nhắc điện thoại lên gọi.
"Ồ, chẳng mấy khi thấy cậu gọi.Muốn điều tra vợ à, thế có cần điều tra vợ cũ cho đủ bộ hay không?"
Người bên kia trêu chọc.
Hoàng Quân đứng dậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!