"Còn bà nữa, bà dạy con kiểu gì vậy? Bà có biết như thế là bôi tro trát trấu vào mặt tôi không?" Ông Tiến tức giận nói.
Cả cuộc đời ông chưa có lần nào ê mặt như lần này, bị người ta nói vậy mà không thể phản bác một câu nào cả.
vốn quan hệ giữa ông và ông Giang không nóng không lạnh.
Thời gian gần đây, ông tốn không ít công sức để làm thân với người ta.
Bây giờ hay rồi, không những không thân được còn triệt để khiến người ta mất cảm tình.
"Chẳng phải ông cũng không dạy được sao? Còn trách tôi?"
Bà Nga tức giận phản bác "Lúc ở buổi tiệc, ông nói vậy là có ý gì? Ông nói như vậy chẳng phải là thừa nhận Lệ Thủy làm hay sao? Sau này con bé biết để mặt mũi vào đâu"
Nếu không vì ông và Nguyệt Hạ ngăn cản bà Nga chắc chắn đã làm bung bét chuyện này ra rồi.
Con gái nhà bà cũng không phải là con chó con mèo để người ta dễ dàng bắt nạt được.
"Bà còn dám nói? Bà biết ông ta là ai không?" Ông Tiến tức giận nói.
Bình thường, ông không hay nói chuyện công việc với bà Nga, một phần vì bà không hiểu phần khác vì ông không muốn bà lo.
Nhưng ông không ngờ vì thế mà bà hiểu lầm.
"Mẹ, người đó là một người rất có tiếng trong giới", Nguyệt Hạ nói nhỏ.
Cô đoán mẹ chồng mình từng gặp ông Giang nhưng không biết ông ta là ai mà thôi.
Ông Giang cũng xuất hiện nhiều trong các buổi tiệc, mẹ chồng cô không thể không nhận ra.
"Như thế thì có sao? Nhà họ Hoàng kém chắc?" Bà Nga bực mình nói.
Ông Tiến nhìn vợ mình thở dài rồi bỏ vào phòng trước.
Ông không muốn cãi nhau với bà lúc này.
Ông có nói chưa chắc bà đã hiểu được ấy chứ.
Chuyện của Lệ Thủy cũng trách ông một phần.
Ông rất yêu thương con bé nhưng lại quá bận bịu.
Vì vậy, ông không thể quan tâm, chăm sóc hay dạy dỗ nó một cách cẩn thận.
Bà Nga vợ ông lại quá chiều con nên mới để xảy ra tình trạng này.
Trước kia, không phải ông Tiến chưa từng thấy Lệ Thủy lên mặt với Mạc Linh.
Nhưng có lẽ vì ông không thích cô nên cũng nhắm mắt cho qua.
Ông không coi trọng Mạc Linh nên để mặc Lệ Thủy muốn làm gì thì làm.
Đây chắc chắn là lỗi của ông.
"Ông đứng lại cho tôi. Tôi còn chưa nói gì đâu", bà Nga hét ầm lên.
Cơn tức này bà không thể nhịn được.
Ông Tiến vì người ngoài mà cãi nhau với bà.Ông có còn coi bà là vợ của ông nữa hay không?
"Mẹ, mẹ bình tĩnh lại đi", Hoàng Quân an ủi rôi ra hiệu cho Nguyệt hạ dìu bà vào phòng khách.
Bố không nói, anh lại phải giải quyết vấn đề.
Hôm nay gặp Tạ Phong đã khiến anh đau hết cả đầu rồi.
"Mẹ, bố không có ý định trách mẹ đâu",Hoàng Quân an ủi, "Ông Giang thực sự rất nổi tiếng trong thương trường.Mối quan hệ của ông ta cũng rộng.Đấy là lý do tại sao bố làm vậy."
"Nhà chúng ta cũng không bằng sao?" Bà Nga hỏi lại.
Bà được con trai dỗ dành nên tâm trạng cũng nguôi ngoai đi không ít.
Bây giờ, nhìn lại, ông nhà bà còn chưa nói câu nào quá đáng với bà cả.
Ông làm những điều ấy cũng là vì muốn tốt cho cái nhà này thôi.
"Kém một chút", Hoàng Quân nói, "Nhà chúng ta quan hệ không rộng bằng ông ta. Ông ta có liên hệ với cả chính quyền"
"Mẹ đừng quá lo lắng", Nguyệt Hạ cũng an ủi, "Chuyện này cũng không phải việc to tát gì.Ông Giang chắc không để ý đâu.Cân nhắc một dự án người ta cũng không lôi chuyện cá nhân ra để bàn"
Bà Nga nghe vậy cũng thở phào.
Bà nói chuyện với con trai và con dâu thêm một chút thì về phòng.
Dỗ dành mẹ xong, hai người cũng lên lầu ngủ.
Trước khi đi, Hoàng Quân dặn dò em gái của mình: "Đừng nghĩ đến anh ta nữa.Em có nhiều lựa chọn tốt hơn.Anh ta chưa biết chừng chỉ là kẻ ăn bám thôi"
"Không, Lệ Thủy phản đối, "Em nhất định phải có được anh ấy"
Hôm nay có quá nhiều chuyện xảy ra nhưng Lệ Thủy cũng chẳng để tâm.
Cho dù Tạ Phong miệt thị, khinh thường cô thì cô vẫn muốn biến anh trở thành người của mình.
Đây chẳng phải là thử thách hay sao? Mà từ nhỏ đến giờ, thứ cô thích phải có cho bằng được, bất kể là người hay vật.
Khó khăn lắm, cô mới thích một người.
Sao có thể dễ dàng buông tay được cơ chứ? Cô nhất định phải có được người này.
"Mày theo đuổi cái gì?"
Hoàng Quân bực dọc nói "Biết được mỗi cái tên, số điện thoại, địa chỉ không biết.Mày từ bỏ đi"
Anh hiện giờ mệt mỏi lắm rồi.
Cứ nhớ đến bản mặt của Tạ Phong là anh không thể nào vui vẻ cho được.
Nụ cười châm chọc, mỉa mai ấy vẫn hiện hữu trong đầu anh.
Đúng là trên đời có những loại người chỉ nhìn mặt thôi đã thấy ghét rồi.
"Em có ảnh, em có thể điều tra", Lệ Thủy không từ bỏ, "Hơn nữa em biết anh ấy học trường nào"
"Tùy mày, muốn làm gì thì làm.Có làm ra chuyện gì đừng bảo tao giải quyết", Hoàng Quân thay đổi luôn cách xưng hô nói.
Anh mệt mỏi phất tay với Lệ Thủy rồi đi lên tầng.
Cái nhà này lúc nào anh cũng phải thu dọn tàn cục cả.Sao không ai nghĩ cho anh cơ chứ?
"Anh em như vậy là có ý gì?" Lệ Thủy nhìn anh mình tức giận nói.
Nguyệt Hạ đứng bên cạnh vội vàng khuyên nhủ: "Anh em chỉ là mệt quá thôi.Em đừng bận tâm.Với lại, anh em nói đúng đấy.Chuyện với anh ta em cũng buông xuôi đi, chỉ là bèo nước gặp nhau.Anh ta lại chẳng có ý định tôn trọng em gì cả"
Nguyệt Hạ nói xong liền theo bước Hoàng Quân lên lầu.
Lệ Thủy bực dọc cũng bước theo.
Nhưng cô không về phòng mình mà lại sang phòng em trai.
Lệ Thủy thậm chí còn chẳng thèm gõ cửa đã bước vào.
"Chị là con gái, em là con trai.Dù là anh chị em trong nhà, chị cũng nên giữ ý tứ chút đi", Quốc Kiên tháo tai nghe xuống lạnh nhạt nói.
Hôm nay, cậu không tham dự bữa tiệc từ thiện cùng gia đình.
Quốc Kiên không thích những bữa tiệc như vậy.Hơn nữa, cậu còn quá nhỏ, mới là sinh viên đại học đến đó cũng chẳng để làm gì cả.
"Chị gặp được chân ái đời mình nhưng cả nhà không ai đồng ý", Lệ Thủy nói rồi bắt đầu kể lể mọi chuyện.
Cô kể cho thằng em trai nghe về việc lần đầu tiên gặp hắn cô đã trúng tiếng sét ái tình như thế nào rồi hắn lạnh lùng ra sao.
Quốc Kiên nghe những lời này đoán chắc kiểu gì chị gái mình cũng thêm mắm dặm muối vào câu chuyện.
Thứ gì qua miệng chị gái cũng thành một câu chuyện khác hết.
"Đây em xem này, anh ấy đẹp trai biết bao", Lệ Thủy vội giơ điện thoại lên cho Quốc Kiên nhìn.
Đây là bức ảnh cô chụp trộm trong bữa tiệc.
Quốc Kiên nhìn tấm ảnh trợn tròn mắt kinh ngạc.
Lệ Thủy ở bên cạnh vẫn nhiệt tình khen ngợi: "Anh ấy vừa đẹp trai lại vừa lạnh lùng, đúng luôn gu của chị."
"Chị bớt đọc mấy quyển truyện xàm ấy đi", Quốc Kiên lấy lại bình tĩnh nói, "Anh ta như thế là không coi trọng chị rồi. Chị bỏ đi"
"Đến cả em cũng không ủng hộ chị ư?" Lệ Thủy lên án.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!