"Chúng ta không thân quen đến mức có thể nói chuyện đâu", Tạ Phong lạnh lùng nói. hắn rất muốn tống cổ Lệ Thủy đi ngay lúc này.
Nhưng trước mặt bao nhiêu người, hắn cũng không thể làm mất mặt chú Giang được.
"Không quen thì bây giờ quen ạ", Lệ Thủy vui vẻ nói.
Trong đầu cô lúc này đã tưởng tượng ra cảnh hai người bọn họ đến với nhau.
Khi ấy, Tạ Phong chắc chắn sẽ nhất mực cưng chiều cô.
Hắn sẽ giống như mấy nam chính trong tiểu thuyết, trong nóng ngoài lạnh, chỉ ấm áp với một mình cô thôi.
"Dẹp mấy suy nghĩ ngu ngốc của cô đi", Tạ Phong lạnh lùng nói.
Hắn rất ghét kiểu con gái tự cho là mình đúng, dây dưa khiến người khác khó chịu như thế này.
Ngay cả Đoàn Ngọc trước kia theo đuổi hắn cũng không dùng cách ngu ngốc như vậy.Cô ta ít ra thông minh hơn loại không có não như Lệ Thủy.
Lệ Thủy dẹp đi lòng tự trọng, cố tình bắt chuyện trước với Tạ Phong đã là điều trước kia cô không bao giờ lảm rồi.
Vậy mà người này vừa nói cái gì? Hắn thế nhưng bảo cô ngu ngốc?
"Anh đang khó chịu ở đâu sao?" Lệ Thủy cười gượng hỏi lại.
Cô không tin vào tai mình, lại càng không tin vào những lời nói ấy.
Cho dù Tạ Phong không thích cô đi chăng nữa cũng không thể nói những điều ấy được.
"Tôi rất khó chịu, khó chịu vì phải hít chung bầu không khí với cô", Tạ Phong đanh mặt nói, "bây giờ, cô có thể cút đi rồi"
Lệ Thủy sững sờ nhìn hắn rồi nhanh chóng đứng dậy bỏ đi.Cô không ngờ người này lại quá đáng đến như vậy.
Cho dù hắn không thích cô cũng không nhất thiết phải quá đáng như vậy chứ.
Cô thích hắn cũng là có tội hay sao? Rốt cuộc, cô đã làm sai điều gì?
"Sao vậy em?"
Nguyệt Hạ vừa chào hỏi một vài người, quay ra đã thấy gương mặt mất hứng của Lệ Thủy.
Gần đây, quan hệ của hai người lại tốt đẹp trở lại. Nguyệt Hạ cảm thán trong lòng lệ Thủy rất dễ lừa.Con bé này rất dễ xao động nhưng cũng là một đồng minh tốt.
Mẹ chồng và chồng cô đều là người rất yêu thương Lệ Thủy.
Cô kéo được Lệ Thủy chắc chắn cũng sẽ kéo được bọn họ.
"Anh ta rõ ràng là quá đáng mà", Lệ Thủy mất hứng nói rồi kẻ lại ngọn ngành mọi chuyện cho Nguyệt Hạ.
Hai người đứng cạnh nhau, vừa nói chuyện vừa nhìn ra hướng Tạ Phong.
Tạ Phong sua khi đuổi được Lệ Thủy đi đang nhàn nhã dùng bữa tối của mình.
Hắn không biết hai người kai sau lưng hắn chỉ trỏ, nói chuyện cái gì.
Nhưng dù biết hắn cũng chẳng bận tâm.
"Em quá vội vã rồi", Nguyệt Hạ mỉm cười an ủi, "Con gái ấy mà, phải làm cho người khác cảm giác không quá dễ dàng đạt được.Nghĩa là nửa bỏ nửa không, thả một chút đến khi anh ta cắn câu lại giữ chặt lại"
Lệ Thủy cái hiểu cái không nhìn cô.
Nguyệt Hạ trong lòng khinh thường trên mặt lại vui vẻ, nhiệt tình giảng giải.
Thật ra nếu cô là Tạ Phong cũng sẽ tránh xa Lệ Thủy.
Lệ Thủy không phải là người xấu nhưng tính cách chẳng tốt đẹp chút nào.
Ai trở thành người yêu của Lệ Thủy có lẽ chính là điều bất hạnh.
Sau khi được Nguyệt Hạ bày kế, Lệ Thủy một lần nữa ngồi xuống trước mặt Tạ Phong.
Hắn nhíu mày, dùng nốt bữa tốt, không nói gì.
Bữa tiệc này sắp đến phần nội dung chính rôi.
Lát nữa, mấy quan chức chính phủ sẽ lên phát biểu rồi mở buổi đấu giá từ thiện.Đây chỉ là một trong số rất nhiều buổi đấu giá từ thiện từ giờ đến cuối năm mà thôi.
"Em xin lỗi, vừa nãy em hơi xúc động", Lệ Thủy mềm giọng nói.
Cô làm đúng như những gì Nguyệt Hạ đã truyền kinh nghiệm.
Dáng vẻ của cô hiện giờ mềm yếu, có chút mỏng manh lại hơi đáng thương, khơi gợi cảm giác muốn bảo vệ, chở che của đàn ông.
Tạ Phong liếc mắt khinh thường.
Lệ Thủy diễn bộ dáng này quá đạt.
Chỉ tiếc hắn không giống như bao người đàn ông khác.Đừng quên, hắn là một kẻ biến thái và tàn nhẫn có thể ra tay với phụ nữ.
Bộ dáng điềm đạm, vừa đáng yêu lại vừa yếu ớt, đáng thương này của Lệ Thủy hắn nhìn thấy không phải lần đầu tiên, cũng sẽ không bị mắc lừa.
Muốn lừa hắn, khả năng chỉ có thể đóng giả làm Mạc Linh mà thôi.
Nhưng bất kỳ ai đóng giả cô, hắn đều có thể nhận ra.
Vì Tạ Phong quá hiểu Mạc Linh.Hắn có lẽ còn hiểu cô hơn cả chính bản thân Mạc Linh ấy chứ.
"Anh có thể tha thứ cho em được không?" Lệ Thủy tiếp tục hỏi.
"Sao tôi phải tha thứ cho cô?" Tạ Phong buông dĩa xuống hỏi lại.
Câu hỏi của hắn trực tiếp khiến Lệ Thủy đơ người.
Điều này so với những gì Nguyệt hạ bảo cô hoàn toàn không giống.
Chị dâu nói với cô rằng chỉ cần bày ra vẻ mặt này, tám phân đàn ông sẽ thương tiếc cô.
Bọn họ sẽ không cưỡng lại được mong muốn bảo vệ, che chở cô.
Sau khi cô xin lỗi sau, bọn họ sẽ thân sĩ nói không sao.
Nhân cơ hội ấy, Lệ thủy có thể dễ dàng trò chuyện thêm với hắn.
Vậy mà Tạ Phong phá hỏng hoàn toàn kế hoạch của cô.
Hắn không làm theo kịch bản.
Hiện giờ, cô phải làm sao? Tạ Phong ngôi đối diện thấy Lệ Thủy cứng người, cười thích thú.
Trong thời gian ngắn ngủi, Lệ Thủy không thể nghĩ ra cách này được.
Người xảo quyệt, mưu mô như Nguyệt Hạ mới có thể.
Mà công nhận Nguyệt Hạ đúng là cáo già trong chuyện này.
Chắc trước kia cô ta đã dùng vẻ mặt này lừa Hoàng Quân nên mới có kinh nghiệm như vậy.
"Anh muốn em làm gì mới chịu tha thứ cho em?" Lệ Thủy vội vàng hỏi.
Trong lòng cô lúc này đang cuống hết cả lên.
Cô không biết tiếp theo phải nói gì hay làm gì cả.
Đây không phải phong cách bình thường của cô.
Lệ Thủy vón là người nóng tính, kiêu căng vì được chiều chuộng nên càng không ai ra gì.
Cô chưa bao giờ phải luôn cúi hay tỏ vẻ đáng thương trước mặt người khác cả.
Những thứ gì cô muốn đều có thể dễ dàng đến tay trừ Tạ Phong.
"Cô xin lỗi là chuyện của cô còn tôi tha thứ hay không lại là chuyện khác", Tạ Phong nhếch mép nói, "Cô không biết yêu cầu người khác tha thứ cho mình là chuyện bất lịch sự sao? Nếu cô chưa được dạy bảo về điều này, tôi không ngại chỉ bảo cho cô đâu."
Tạ Phong nếu muốn có thể cắt đuôi đực Lệ Thủy.
Nhưng hắn cố tình tạo cơ hội để người này tiếp tục dây dưa.
Hắn cố tình để người này làm trò ngu ngốc, rơi vào bẫy của mình.
Hắn sẽ hiến Lệ Thủy mất mặt, coi như là một món quà nho nhỏ hắn thay Mạc Linh tặng cho cô ta.
Đương nhiên, sau đó có món quà khác hay không hắn không dám đảm bảo.
Lệ Thủy nghe vậy lại càng sốt sắng.
Cô không biết nên làm thế nào tiếp theo.
Tạ Phong đã nói đến nước này, cô chẳng lẽ sẽ tiếp tục ngồi đây hay sao? Như vậy không phải là càng mất mặt sao?
"Lệ Thủy còn nhỏ, có gì không phải phép mong anh bro qua cho", Nguyệt Hạ đúng lúc này đi đến bên cạnh hai người và nói.
Lệ Thủy thấy cô vui mừng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!