Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

Đúng như dự đoán của Duy Kiên, chuyện này có tổn hại đến danh tiếng của Nguyệt Hạ nhưng cũng nhanh chóng được giải quyết.

Nguyệt Hạ và công ty con của tập đoàn SL hủy hợp đồng.

Tiếng gió trên mạng nghiêng về việc trách mắng nhưng sau đó bọn họ lại bị dẫn dắt.

Nguyệt Hạ lên tiếng xin lỗi nói khi đó mình bị người khác lừa nên làm vậy.

Công chúng ít nhiều cũng chịu nghe, mọi chuyện lắng xuống một ít.

Nhưng danh tiếng Nguyệt Hạ cũng bị tổn hại nghiêm trọng.

"Chuyện này là thế nào hả con?" bà Tiền lo lắng gọi điện cho con gái mình.

Chồng bà hiện giờ vẫn bị cơ quan công an tạm giữ để điều tra.

Công ty không có ai lo, cổ phiếu mấy ngày nay liên tục sụt giảm.

Mấy cổ đông còn lại đã ra quyết định tạm thời cách chức ông Sơn để cho người khác lên thay.

Bọn họ thậm chí còn chẳng hỏi qua ý kiến của bà.

Nhưng bà Tiền có thể làm gì được bọn họ cơ chứ.

Bà là phụ nữ, tiếng nói không được ai tôn trọng.

Cổ phần cũng không nằm trong tay bà mà vẫn do ông Sơn giữ.

"Bị Mạc Linh hại chứ còn thế nào", Nguyệt Hạ lạnh lùng nói, "Bố con được thả chưa?"

"Ông ấy được thả vài ngày giờ lại bị mời đi", bà Tiền có chút lo lắng nói, "Ông ấy nói với mẹ không cần lo gì cả"

Bà Tiền là một người phụ nữ khôn ngoan, có dã tâm.

Nhưng tiền đề là có người để cho bà có thể dựa vào.

Bà đã nương tựa ông Sơn bao nhiêu năm qua.

Bây giờ đột nhiên xảy ra chuyện bà không biết phải giải quyết như thế nào cả.

Nếu ông Sơn để lại cổ phần cho bà, bà ít ra có thể mang nó đến nhờ vả Nguyệt Hạ.Con bé thông minh chắc chắn sẽ biết cách giải quyết.

"Nếu bố đã nói như vậy, mẹ đừng lo", Nguyệt Hạ lạnh nhạt nói.

Chưa bao giờ, cô thấy bố mẹ mình phiền toái như lúc này.Bọn họ như những người kéo chân sau, hại cô không thể phát triển được.

Nếu Nguyệt Hạ sinh ra ở gia đình khác, bố mẹ chồng chắc chắn không khinh thường cô đến vậy.Bà Nga lúc nào cũng tươi cười, dịu dàng nói chuyện với cô.

Nhưng Nguyệt Hạ biết thừa bà khinh thường xuất thân của mình.Chẳng qua trước kia, bà ấy có đối tượng để so sánh cô, chính là Mạc Linh.

Nguyệt Hạ hơn Mạc Linh nên mới thoát kiếp bị khinh thường.Còn giờ lại vui rồi.

Mạc Linh không có, bà ấy so sánh cô với con dâu của bạn mình.

Vì thế, bà ấy coi thường, bắt đầu tỏ thái độ với cô, nhất là qua chuyện lần này.

"Con có thể bảo Hoàng Quân giúp bố con không?" bà Tiền dò hỏi.

Trong mắt bà, Hoàng Quân luôn yêu thương Nguyệt Hạ.

Bất cứ yêu câu nào của con bé, Hoàng Quân đều đáp ứng một cách nhanh nhất.

Thằng bé không hỏi lời, đáp ứng vô điều kiện.

"Mẹ", Nguyệt Hạ quát lên đầy giận dữ, "Mẹ muốn con phải làm gì? Bây giờ con đã phải khúm núm trước bọn họ để bố chồng giải quyết chuyện của con.Mẹ còn bắt con phải cầu xin ông ấy nữa hay sao?"

Sự tức giận không có chỗ trút của Nguyệt Hạ khiến cô nổi cơn tam bành với mẹ của mình.

Nếu không phải bố của cô làm việc không sạch sẽ cô sẽ đến nông nỗi ngày hôm nay hay sao? Mọi chuyện có thể bung bét hay sao? Cô khó khăn lắm mới có được địa vị bên nhà chồng.

Bây giờ, những thứ này trực tiếp bị bố mẹ cô đạp đổ.Bọn họ còn muốn cô phải làm sao nữa? 

"Mẹ cũng chỉ là lo lắng quá thôi", bà Tiền dịu giọng, "Dù gì chuyện kia cũng qua rồi, con cố gắng là sẽ có lại được thiện cảm của nhà chồng.Con đừng lo lắng quá.Mẹ cúp trước" bà Tiền nói xong liền cúp máy.

Bà không muốn làm phiền con gái.

Nhưng chuyện đến nước này bà không thể không gọi điện cho nó cầu cứu.

Dù sao, bà cũng chỉ có con gái là có thể nương tựa vào.

Song chính cuộc gọi này cũng khiến bà nhận ra, chồng có thể không còn nhưng con gái nhất định không được ngã.

Bà cố gắng làm tất cả mọi thứ đều chỉ vì hai đứa chúng nó.

Con trai hiện giờ còn nhỏ tuổi, không trông chờ được gì, bà chỉ có thể dựa vào Nguyệt Hạ mà thôi.

Nguyệt Hạ sụp đổ, chỗ dựa của bà cũng không còn nữa.

"Mẹ gọi chị xuống ăn cơm", bên kia Nguyệt Hạ vừa cúp máy thì Lệ Thủy mở cửa nói vào trong rồi quay đi.

Từ sáng nay, thái độ của mọi người trong nhà đối với cô đã chẳng tốt đẹp rôi.

Lệ Thủy bình thường gọi cô một tiếng chị dâu, hai tiếng chị dâu ngọt xớt giờ lại làm mặt lạnh.

Con bé này ngay đến gõ cửa cũng chẳng thèm gõ nữa.

Nguyệt Hạ tức giận.

Nhưng đương nhiên cô chẳng thể làm gì được cả.

Cô hít sâu vài hơi rồi xuống dưới nhà.

Bữa cơm trưa của nhà họ Hoàng cũng tính ra đông đủ, chỉ thiếu mỗi cậu em chồng của Nguyệt Hạ.

Nhưng như thế càng tốt cho cô. mỗi lần thằng bé nhìn cô cảm giác không thoải mái chút nào.

Hơn nữa, cô cũng vốn không ưa cậu em chồng này một chút nào.

"Đến giờ ăn cơm mà cũng phải đợi người lên gọi xuống.Chị là mẹ cái nhà này à?" Bà Nga nhìn cô không vừa mắt liên quát tháo.

"Lúc con lên chị ta còn đang gọi cho nhà mẹ đẻ hay sao ấy.Không biết lại thậm thụt, lén lút làm chuyện gì?" Lệ Thủy bĩu môi nói.

Lúc này, ông Tiến đập mạnh đũa xuống bàn vẻ mặt không hài lòng: "Nguyệt Hạ vẫn là con dâu cái nhà này.Bà ăn nói như vậy là có ý gì? Lúc muốn rước nó bằng được, bà cũng có phần ấy.Còn con nữa, là phận em mà ăn nói hỗn hào như vậy à? Cái nhà này dạy con như vậy sao?"

Ông Tiến nói lời này không phải vì bênh vực Nguyệt Hạ.Ông chỉ muốn yên lành ăn xong bữa cơm mà thôi.Ông cũng càng không muốn từ nay về sau bữa cơm nào cũng phải trải qua như vậy.

Thêm một chuyện chí bằng bớt một chuyện.

Việc này là Nguyệt hạ không đúng nhưng giải quyết xong là xong rồi, không cần nhai đi nhai lại khiến người khác khó chịu như vậy.

"Hoàng Quân, Nguyệt Hạ là vợ con.Bố không nghĩ cần dạy con cách làm chông như thế nào", ông Tiến nói thêm.

"Con biết rồi", Hoàng Quân bình thản đáp lại.

Lúc này, trong đầu anh thực ra đang nghĩ đến Mạc Linh.

Khi ấy, Mạc Linh cũng bị gia đình bọn họ đối xử không ra gì.

Nhưng chẳng ai lên tiếng bảo vệ hay nói giúp cô cả.

Nhất là những ngày Mạc Linh làm ầm ĩ, những ngày cuối cùng cô ở cái nhà này, lời ra tiếng vào cũng những tiếng mắng chửi không ít.

Còn Nguyệt Hạ, mới có nhiêu đây mà đã tỏ thái độ rồi.

Ít nhất, Nguyệt Hạ có người bảo vệ.

Bữa cơm chẳng mấy vui vẻ lấy sự im lặng kết thúc.

Dùng bữa xong, Nguyệt Hạ cũng nhanh chóng về phòng.

Cô không muốn ngồi lại một chút nào.

Hiện giờ, cô rất muốn ra ngoài nhưng với tình hình lúc này sẽ chẳng ai cho cô đi cả.

"Vừa cơm nước xong đã chạy tót lên phòng. Không biết cái nhà này mắc nợ gì con bé nữa?" Bà Nga không hài lòng nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!