Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

Mọi người nhanh chóng vào phòng.

Ba nhà, hơn chục người ngồi quây quần bên một chiếc bàn lớn.

Lúc đầu, Tạ Phong cũng muốn tách bàn.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại tách bàn không quá ổn.

Hơn nữa, người lớn phải bàn chuyện, hắn và Mạc Linh chắc chắn phải ngồi cùng.

Chỉ còn lại ba người có thể tách bàn là Khánh Vy, Thùy Dương và Tố Uyên.

Ba người mà tách bàn ra ngôi riêng lại quá kỳ.

"Mọi người có muốn gọi thêm gì không ạ?" Tạ Phong là người gọi món.

hắn từng ăn ở nhà cậu mợ của Mạc Linh rồi, cũng biết sơ qua khẩu vị của bọn họ.

Bà trẻ hắn không tiếp xúc nhiều nên gọi theo khẩu vị của ông nội.

Mọi người trên bàn đều lắc đầu.

Bà Phương ngồi cạnh anh trai của mình.

Bên phải bà là con gái.

Ông nội Tạ Phong ngồi cạnh vợ mình.

Sau đó lần lượt đến con trai và con dâu.

Sau đó là đến nhà của Mạc Linh.

Mạc Linh và Tạ Phong ngôi đối diện ông bà nội của Tạ Phong, sau đó đến Tố Uyên.

"Không ngờ nhà chúng ta lại có duyên với nhau đến vậy", bà Quyên mỉm cười.

Bà Quyên lấy ông Long khi ông đã chuyển sang thành phố S.

Tuy nhiên, bà cũng giống những người con dâu khác của nhà họ Tạ, thường dùng vải dệt của Mạc Y Phường.

Mạc Y Phường không phải là phường dệt nổi tiếng nhất lại càng không phải hàng dệt không dùng không được.

Nhưng nhà họ Tạ lại quen dùng, một lần dùng cũng đã mấy trăm năm rồi.

Thời gian gần đây, việc này mới bị đứt đoạn.

Do Mạc Y Phường không thể phát triển được.

Khi ấy, bà Quyên còn cảm thấy tiếc nuối.

Nhưng không ngờ được, cuối cùng Mạc Y Phường lại có thể tái phát triển một cách phi thường.

Chuyện này lại còn liên quan đến Mạc Linh nữa chứ.

Đúng thật là đi một vòng lớn lại gặp những người quen.

"Là nhà cháu có phúc", bà Loan mỉm cười nói.

Mạc Linh đúng là mang may mắn đến cho nhà bà.Con bé giúp Mạc Y Phường khôi phục, cuộc sống của gia đình ngày càng phát triển hơn.Bây giờ, con bé kết đôi cùng Tạ Phong càng khiến bà tin tưởng sau này nhà bọn họ sẽ càng ngày càng phát triển.

"Quá lời, quá lời rồi", bà Quyên mỉm cười nói.

Lúc này, đồ ăn cũng lần lượt lên bàn.

Tạ Phong gọi nhiều đồ, được chia ra như đang ngồi hai bàn để mọi người dễ gắp hơn.

Ông bà nội hắn ăn uống cũng không có quá nhiều sự chú ý nên cũng dễ dàng.

"Nào, mọi người mau ăn, vừa ăn chúng ta vừa bàn chuyện", ông Long nói.

Duyên phận giữa hai nhà Mạc - Tạ quả thật không nhỏ chút nào.

Trước đây, ông cũng từng nghĩ đến chuyện kết thân hai nhà.

Nhân cách của ông Mạc, ông Long vẫn rất yên tâm.

Nhưng xảy ra chuyện của Mạc Liên khiến ông Mạc không còn tâm trạng.

Mạc Y Phường cũng ngày càng lụi bại nên ông Long không nhắc đến chuyện này.

Vậy mà không ngờ cuối cùng, Mạc Linh và Tạ Phong lại đến với nhau.

Ông Long chỉ có thể cảm thán duyên phận của hai nhà mà thôi.

Mọi người trên bàn nhanh chóng cầm đũa, vui vẻ dùng bữa.

Tạ Phong gọi đồ ăn đặc trưng của thành phố P, kiểu món ăn gia đình nên cũng không hề khó ăn chút nào.

Ngay cả bà Tuyết không sinh sống ở thành phố P vẫn cảm thấy ngon miệng.

Trong khi khẩu vị của bà có tiếng kén chọn trong nhà.

"Gia đình hai bên cũng gặp mặt rồi, hai đứa định tính chuyện như thế nào?" Bà Phương cất lời.

"Dạ tụi cháu định đợi Mạc Linh thi xong mới kết hôn", Tạ Phong nhanh chóng trả lời.

Việc này hai người bọn họ cũng đã bàn bạc sẵn rồi.

Hiện giờ, nếu kết hôn luôn cũng được nhưng Tạ Phong biết rằng Mạc Linh sẽ không thoải mái.

Lấy hắn khi cô chưa có thứ gì sẽ trở thành áp lực đối với Mạc Linh.

Mà thứ áp lực ấy hắn không thể gánh vác cùng được.

Bà Phương nghe vậy cũng không quá bất ngờ.

Mạc Linh hiện giờ đã không giống lúc trước.

Con bé đặt sự nghiệp lên trước.

Hơn nữa, chỉ khi Mạc Linh có chỗ đứng, lấy Tạ Phong con bé mới không gặp phải áp lực.

Bà Phương tin tưởng anh trai, chị dâu mình sẽ không gây áp lực cho con bé.

Nhưng những người khác thì chưa chắc.

Nhà cháu cả, chính là nhà ông Nguyên, cũng có thể không gây áp lực.

Nhưng những gia đình khác thì sao? Hơn nữa, thân phận của Tạ Phong sẽ có ngày phải công khai.

Khi ấy, áp lực từ dư luận cũng không hề nhỏ.

"Hai đứa tính thế cũng được", bà Quyên đồng ý, "Nhưng bây giờ hai đứa sống chung rôi không thể đảm bảo không có chuyện gì xảy ra được.Bà nghĩ hai đứa cứ nên đi đăng ký kết hôn trước.Lễ cưới sẽ tổ chức sau."

Bà Quyên nói lời này là để nhà Mạc Linh yên tâm.

Hiện giờ, hai đứa bọn nó sống chung sẽ có nhiều chuyện xảy ra.

Đó còn chưa kể lời ra tiếng vào từ người ngoài nữa.

Nếu có giấy đăng ký kết hôn cũng sẽ tránh được phiền phức không đáng có.

Thêm nữa, như vậy, Tạ Phong cũng có trách nhiệm hơn với Mạc Linh.

Mạc Linh không đáp.Cô không nghĩ mọi chuyện lại xoay nhanh đến vậy.

Bọn họ mới bàn chuyện năm sau cưới mà giờ đã nhảy sang việc kết hôn luôn rồi.

Quả thật là nhanh hơn cả tàu lượn nữa.

"Chuyện này mẹ cứ để cả hai đứa từ từ suy nghĩ", bà Tuyết khuyên nhủ.

Bà cũng khá bất ngờ khi mẹ chồng nói vậy.

Nhưng nếu suy nghĩ kỹ, mẹ chồng bà cũng không phải vô duyên vô cớ nói lời này.

Hiện giờ, quan niệm cũng thoáng hơn ngày trước.

Song đa số mọi người vẫn có tư tưởng hơi cổ hủ một chút.Con gái, con trai sống chung với nhau sẽ chịu không ít điều tiếng nhất là con gái.Vì vậy, mẹ chồng bà mới nói lời này.

"Bà thấy ý kiến của chị dâu đúng đây.Hai đứa cứ cân nhắc thử xem", bà Phương cũng đồng tình.

"Dạ, bọn cháu sẽ suy nghĩ", Mạc Linh trả lời.

Ít ra, cô cảm thấy may mắn là mọi người không ép buộc mình.

"Hai đứa sau này có định về thành phố S không? Tạ Phong chắc chắn phải vê bên đấy rồi.Ở thành phố P không quá tiện cho nó", bà Đoan hỏi.

Sự nghiệp chính của nhà anh họ bà ở bên thành phố S.

Thành phố P hay thành phố N cũng chỉ là sự mở rộng, phát triển hơn mà thôi.

Tạ Phong là người kế nghiệp bố mình.

Thằng bé không thể ở mãi thành phố P được.

Nhưng Mạc Linh lại có những kỷ niệm không mấy tốt đẹp ở thành phố S.

Bà lo lắng không biết con bé có thể trở lại thành phố S một lần nữa hay không.

Ở chung một thành phố, không sớm thì muộn, con bé sẽ gặp lại những người kia.

"Mạc Y Phường cũng có dự định mở rộng ở thành phố S.Đến lúc ấy là vừa luôn", Mạc Linh mỉm cười nói.

Tạ Phong quay sang nhìn cô.

Bàn tay dưới bàn của hắn nắm chặt bàn tay cô.

Mạc Linh biết mọi người lo lắng cho mình.

Dù sao ở thành phố S cô đã trải qua cuộc sống rất khó khăn cùng với những kỷ niệm không mấy vui vẻ.

Nhưng Mạc Linh biết mình chẳng thể nào tránh được.

Hơn nữa, cô còn phải di dời mộ mẹ về bên này.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!