Mạc Linh không biết những chuyện này.Cô cũng chẳng quan tâm làm gì.
Hôm nay, cô có việc quan trọng hơn cân làm.
Hôm nay là ngày gặp mặt gia đình hai bên.
Mặc dù bọn họ chưa có ý định cưới hay đính hôn ngay.
Nhưng việc gặp mặt hai bên vẫn là cần thiết.
Tạ Phong lúc dậy đã đọc được tin nhắn của Duy Thiện song hắn cũng chẳng để ý.
Đây mới chỉ là món quà nho nhỏ hắn tặng cho Nguyệt Hạ mà thôi.
Còn sau này, mọi việc mới thật sự bắt đầu.
So với những chuyện Nguyệt Hạ đã làm, tin tức này chỉ là muỗi mà thôi.
Hai người bọn họ ăn sáng, vệ sinh xong liền cùng nhau đến chỗ hẹn.
Cậu của Mạc Linh mới mua xe rồi.
Công việc làm ăn của Mạc Y Phường ngày càng phát triển.
Nhiều lúc đi gặp khách hàng ông Duy thấy lái xe bán tải không tiện.
Vì vậy gần đây, ông đã mua thêm một chiếc ô tô năm chỗ để tiện đi lại.
Có ô tô, gia đình ông muốn đi nghỉ cũng tiện hơn.
Còn bên nhà Tạ Phong đã có người lái xe rồi.
Ông bà nội hắn cũng không phải người quá khoa trương.
Xe trong nhà không xếp thành hàng như những nhà khác, chỉ có đôi ba chiếc dùng để đi lại.
Nhưng chiếc nào cũng được gia cố kỹ càng, phòng trừ mọi trường hợp.
"Hôm nay có cả nhà bên bà trẻ anh đến", Tạ Phong nói thêm, "Bà trẻ là em ruột của ông nội anh"
"Chuyện này anh nhắc rồi mà", Mạc Linh mỉm cười đáo, "Em cũng bảo với cậu mợ rồi.Mà sao em chưa từng nghe chuyện nhà anh ở thành phố P vậy?"
Cả hai đời Mạc Linh đều là lần đầu tiên nghe thấy chuyện này.Tạ Phong giống cô đều lớn lên ở thành phố S.
Sau này, Tạ Phong ra nước ngoài đến thành phố N sinh sống.
Cô mặc dù không biết chính xác nhà hắn làm gì nhưng có thể chắc chắn nhà bọn họ cũng nổi danh ở thành phố S.
Tuy vậy, Mạc Linh chưa bao giờ nghe đến tin tức của nhà họ Tạ cả.
"Cụ anh vốn là người thành phố P.Cụ anh sinh ra bốn người con.Trong đó ông nội anh di cư đến thành phố S cũng sinh ra bố anh ở đây.Hai người con trai khác của cụ ra nước ngoài sinh sống.Bà cô anh lấy chồng ở rể, trụ lại thành phố này", Tạ Phong giải thích qua gia phả nhà mình.
Nhà anh thực ra chỉ còn thân thiết với nhà bà trẻ ở bên này thôi.
Còn nhà hai ông vì ở xa nên không giao lưu nhiều.Mạc Linh chăm chú nghe.
So với nhà cô, nhà Tạ Phong nhiều người hơn.Điều này có nghĩa là áp lực của cô lớn hơn.
Có lẽ đây cũng chính là lý do mà mẹ Tạ Phong nhắc nhở cô.
"Nhà anh làm gì vậy?" Mạc Linh hỏi thêm.
Cô hình như chưa từng hỏi chính xác xem nhà hắn làm gì cả.
Mạc Linh thực ra cũng không quá quan tâm, không phạm pháp là được.
Nhưng đến giờ hai nhà gặp nhau rồi cô không thể cái gì cũng không biết được.
Đó không chỉ là vô tâm mà còn là không tôn trọng nữa.
"Anh tưởng phải lâu nữa em mới hỏi", Tạ Phong bật cười đáp lại.
Hắn biết cô không bận tâm đến chuyện này nên cũng không ý kiến gì.
Hai người bọn họ sống chung thi thoảng Tạ Phong cũng để lộ một vài điều trong công việc cho Mạc Linh.
"Làm gì đến mức ấy", Mạc Linh bĩu môi nói.
Tạ Phong cười cười nói: "Ông anh từng đi lính.
Sau khi giải ngũ, ông hợp tác cùng quân đội mở xưởng nghiên cứu, chế tạo vũ khí.
Ông anh có ba người con nhưng chỉ có bố anh hứng thú với nghề này.
Hai người chú còn lại không tham gia chính trị thì lại làm kinh doanh.
Bố anh nghỉ, anh làm"
Mạc Linh lúc đầu chỉ nghĩ nhà Tạ Phong làm kinh doanh thôi.
Nhưng cô không ngờ được lại có liên quan đến quân đội.
Thảo nào thành phố S chẳng mấy khi có tin đồn liên quan đến nhà họ Tạ.
Dây dưa với quân đội, người khác cũng không muốn đụng vào.
"Em bất ngờ lắm sao?"
Thấy Mạc Linh không nói gì Tạ Phong liên hỏi ngược lại.
Hắn lúc này hơi sợ cô sẽ cảm thấy khó chịu.
Tạ Phong không phải muốn giấu diếm mà ngành nghề này quá đặc thù.
Hắn không thể nói bừa bãi được ngay cả với người mà mình yêu thương.
Hơn nữa, Mạc Linh nếu biết quá nhiều có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng nữa.
"Rất bất ngờ", Mạc Linh cười nói, "Em không nghĩ nhà anh làm lớn vậy"
Tạ Phong thấy cô không có vẻ gì khó chịu liền yên tâm.
Hai người nói chuyện với nhau một lát nữa liên đến nơi.
Nơi bọn họ chọn là một nhà hàng gia đình truyền thống.
Vì có cả người lớn nên hai người quyết định chọn đồ ăn trong nước, dễ ăn lại tiện.
Quán này chuyên cung cấp những món ăn gia đình, rất phù hợp cho việc vừa nói chuyện vừa ăn uống.
Hai người đến nơi chưa bao lâu thì hai nhà cũng đến nơi.
Mạc Linh nhìn thấy bà Phương và cô Đoan cũng trong nhóm người nhà Tạ Phong liền ngẩn người.
Đừng bảo mọi chuyện trùng hợp thế đấy chứ.
Bây giờ cô mới nhớ ra Tạ Uyên là cháu gái cô Đoan cũng họ Tạ.
Gia đình ông Duy cũng rất ngạc nhiên.
Ông biết bà Phương họ Tạ nhưng không nghĩ có liên quan đến nhà Tạ Phong.
Không ngờ bọn họ lại thực sự là họ hàng với nhau.
"Cháu chào hai bác", ông Duy giật mình nhưng vẫn nhanh chóng tiến lên phía trước chào hỏi.
Ông không muốn thất lễ trước nhà bọn họ.
"Chào cháu", ông Long mỉm cười nói, "Bác cũng nghe bà Phương nói về cháu nhiều rồi.Vải dệt nhà cháu đẹp lắm"
"Nhà họ Tạ và nhà họ Mạc có quen biết nhiều năm", bà Phương đứng cạnh giải thích, "Nhà chúng ta cũng là khách hàng của Mạc Y Phường từ rất lâu rồi"
Bà Đoan đứng bên cạnh mẹ mình cảm thán đúng là duyên phận.
Đi một vòng lớn cuối cùng bọn họ lại thành thông gia với nhau.
Nếu lúc đầu bà Liên ở thành phố này, hai đứa chắc chắn sẽ không tốn nhiều thời gian như vậy. Âu cũng là cái duyên cái số.
"Cháu chào ông bà", Mạc Linh cũng theo sau chào hỏi, "Không ngờ cô cũng ở đây"
Mạc Linh mỉm cười nhìn thầy của mình.
Cô là học trò của bà Đoan nhưng cô lại quen gọi là cô hơn là thầy.
Cô Đoan cũng không chú trọng xưng hô nên cũng mặc kệ.
"Đều là người quen cả, chúng ta vào trong rồi nói chuyện", bà Quyên mỉm cười nói rồi kéo tay mợ của Mạc Linh đi vào.
Bà Loan mỉm cười nhanh chóng đi cùng.
Khánh Vy và Thùy Dương lúc đầu hơi ngại ngùng nhưng rất nhanh liên bình thường.
Hai người thi thoảng cũng nói chuyện với mẹ và bà của Tạ Phong vài câu.
Tạ Phong đi trước dẫn đường.
Mạc Linh lại bị kéo đi xuống cuối cùng.
Lúc này, cô mới để ý Tạ Uyên cũng đang ở đây.
"Người bà nói hôm trước không phải anh họ đấy chứ?" Tạ Quyên tò mò hỏi.
Cô thật không ngờ được con bạn lại sắp trở thành chị dâu họ của mình.
Tạ Quyên biết Tạ Phong.
Cô biết anh họ này rất khó tính lại lạnh lùng nữa.Cô không thể ngờ anh họ cũng có người yêu lại càng không ngờ đến người anh yêu lại là Mạc Linh.
"Không phải anh ấy tao cũng không ở đây", Mạc Linh bật cười nói.
"Chị dâu, sao chị cua được anh họ vậy.Mau cho đứa em họ xin bí quyết", Tạ Quyên vội vàng trêu chọc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!