Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

Mạc Linh nghe hắn nói thế ngẩn người suy nghĩ.Đúng là không ai sẽ nghĩ cô đến thành phố này.

Dù sao rất hiếm người biết cô có liên hệ với thành phố P.

"Sao anh lại có thể tìm đến Ngọc Mai vậy?" Mạc Linh thắc mắc hỏi.

Cô không hiểu sao hắn có thể liên hệ được đến chuyện này.

Quan hệ của cô và Ngọc Mai rất ít người biết.

Bình thường, cô và Ngọc Mai cũng chẳng liên hệ gì cả.

Ngay cả giao dịch giữa bọn họ cũng rất ít.

"Những chuyện liên quan đến em anh đều để tâm", Tạ Phong thì thầm.

Hắn để ý tất cả những gì liên quan đến cô từ chuyện nhỏ đến chuyện lớn.

Những gì người khác không biết hắn đều biết.

"Nhưng những thứ về anh em lại không biết quá nhiều", Mạc Linh áy náy nói.

Cả hai đời cô đều dành lớn thời gian cho ảo vọng, cho thứ mà cô nghĩ rằng bản thân cân.

Những những điều ấy đều chỉ như bong bóng, chạm vào là vỡ.

Những điều ấy vốn do bản thân cô nghĩ là đúng, là cân nhưng hóa ra lại không phải.

Đến bây giờ nghĩ lại, cô chỉ thấy bản thân thật hoang đường và điên cuồng.

Cô và Hoàng Quân ngay từ đầu đã là không có hy vọng.

Nhưng cô vẫn cố chấp khiến chính bản thân mình đau khổ, lại còn kéo thêm cả Tạ Phong nữa.

Cũng vì thế, cô không biết quá nhiều về Tạ Phong.

Những món hắn thích ăn hay những thứ hắn thích cô chỉ biết một chút.

Hắn làm việc gì cô cũng không quá rõ ràng.

So sánh với hắn, cô thật chẳng ra sao.

Tạ Phong nghe cô nói vậy liên an ủi: "Không sao, chúng ta còn rất nhiều thời gian.Em có thể từ từ tìm hiểu"

Tạ Phong không trách cô.

Hắn chưa bao giờ trách cô cả.

Mạc Linh chấp nhận ở bên hắn đã là thứ hắn ước mong suốt cuộc đời này rồi.

Còn những thứ khác không quan trọng.

Mạc Linh nghe vậy liền cảm thấy bản thân mình thật may mắn.

Tạ Phong yêu cô, hắn bao dung tha thứ cho cô mọi thứ.

Nhưng càng như vậy, Mạc Linh lại càng muốn bản thân làm cho hắn nhiều thứ hơn.

Cô không muốn Tạ Phong thiệt thòi.

"Bên kia vẫn đang tìm em", Tạ Phong không thấy cô nói gì liền bảo, "Nhưng bố em cũng chỉ tìm qua loa thôi.Còn Hoàng Quân đã ngừng tìm rồi."

Tạ Phong thực sự không muốn nhắc đến cái tên kia trước mặt cô.

Nhưng những chuyện này đều liên quan đến cô cả.

Hắn không muốn giấu diếm làm gì.

Nhiều lúc, hắn rất ghen tỵ với Hoàng Quân.

Tên đó có được tình yêu của cô, ở bên cạnh cô một thời gian dài.

Hoàng Quân có tất cả những gì Tạ Phong mong muốn.

Nhưng tên đó không biết cách trân trọng,.

"Em đã không còn quan tâm đến bọn họ nữa rồi", Mạc Linh bình tĩnh nói, "Một người là bố nhưng không coi em là con, một người là chồng cũ nhưng hôn nhân với em là ép buộc.Em cũng chẳng còn quan hệ gì nữa với bọn họ.Người thân của em ở thành phố P.Anh cũng ở đây"

Mạc Linh đã lâu rồi không còn nghĩ đến chuyện quá khứ.

Cô cũng chẳng mấy khi bận tâm đến những người kia.

Hiện giờ, cho dù Nguyệt Hạ càng lúc càng nổi tiếng hay là cuộc sống đời tư của những người này, cô đều chẳng có chút hứng thú nào.

Cuộc sống của cô hiện tại rất ổn.

Cô không muốn tự rước thêm phiền phức cho bản thân mình.

"Anh cũng không muốn em bận tâm đến bọn họ", Tạ Phong đồng tình, "Em chỉ cần nghĩ đến anh là được rồi"

Mạc Linh nghe vậy mỉm cười.

Đúng vậy, cô chỉ cần nghĩ đến hắn, nghĩ đến cuộc sống sau này của bọn họ là được.

Những chuyện khác cô không cần quá bận tâm.

"Cuối tuần, hai nhà chúng ta sẽ gặp nhau", Tạ Phong nói, "Ông bà anh cũng đến nơi này rôi, không thể chậm trễ được.Tháng năm năm sau, em thi xong chúng mình sẽ cưới."

Tạ Phong nói kế hoạch của mình cho cô nghe.

Hắn muốn nhanh chóng lấy cô về làm vợ, muốn Mạc Linh chỉ là của hắn mà thôi.

Mạc Linh nghe vậy dù có chút bất ngờ nhưng cũng không đến nỗi kinh ngạc.

Hai người bọn họ đã phải đợi quá lâu cho ngày này.

Cô đoán nếu không phải vì mình Tạ Phong chắc chắn sẽ tổ chức đám cưới nhanh nhất có thể.

"Em xin lỗi", Mạc Linh nhỏ giọng, "Xin lỗi bắt anh phải chờ"

Cô dứt lời hắn liền cúi xuống, hôn lên đôi môi của cô.

Những lời cô chưa nói biến mất giữa hai cánh môi.

Nụ hôn dịu dàng rồi dần dần say đắm, quấn quýt nhau hơn.

Tạ Phong hôn một lúc lâu sau mới buông ra.

Hắn lưu luyến đôi môi cô thêm chốc lát mới rời khỏi: "Anh không muốn nghe những câu này.Giữa chúng ta không cần xin lỗi"

Hắn nói xong lại một lần nữa hôn xuống đôi môi mềm mại của cô.

Mạc Linh cũng không từ chối, cùng hắn dây dưa, đắm chìm trong những cảm xúc xa lạ quen thuộc.

Lúc này, ở biệt thự bà Tuyết cũng đang ngồi nói chuyện với mẹ chồng mình.

Cách bà không xa, chồng và bố chồng đang cùng nhau đánh cờ.

Hai cha con bọn họ mỗi lần gặp nhau là đều là những trận đấu trí trên bàn cờ.

Nếu Tạ Phong ở đây, thằng bé chắc chắn cũng sẽ gia nhập.

"Nhân phẩm con bé không vấn đề gì chứ?" Bà Quyên hỏi con dâu của mình.

Mặc dù bà đã gặp Mạc Linh cũng nhìn được một chút nhưng cũng không thể rõ bằng con dâu.

Hơn nữa, bọn họ đều là người thành phố S.

Những chuyện lúc trước của Mạc Linh cũng có nghe ngóng được chút ít.

"Mẹ yên tâm, hiện giờ Mạc Linh hoàn toàn khác trước", bà Tuyết nhẹ nhàng trả lời.

Nếu bà nhớ không lầm mẹ chồng cũng biết điều này rồi nhỉ.Nhưng không hiểu sao bà lại hỏi lại.

"Cuối tuần này hai nhà sẽ gặp nhau sao?" Bà Quyên hỏi.

"Dạ, mẹ yên tâm, không liên quan đến người bên thành phố S.Mạc Linh và bố con bé đoạt tuyệt quan hệ rồi.Giờ người nhà cũng chỉ còn gia đình cậu mợ bên này.Đó đều là người quen của cô Phương", bà Tuyết giải thích.

Bà biết mẹ chồng mình lo lắng điều gì.Ông Sơn ở thành phố S cũng có chút danh tiếng.

Nhưng nhiêu đó không là gì so với nhà họ Tạ.

Bố chồng bà có quan hệ rất rộng.

Người trong giới chính trị hay kinh tế đều phải nể mặt ông vài phần.

Con cái ông cũng giỏi giang, được nhiều người kính trọng.

Nếu để ông Sơn biết Mạc Linh có quan hệ với bọn họ, nhiều khả năng người này sẽ lại bấu víu lấy, cố tình dựa dẫm.

Nhà họ Tạ không thiếu cái gì cả càng không thể để người khác lợi dụng được.

Nhưng may mắn Mạc Linh và ông Sơn đã cắt đứt quan hệ.

Trên giấy tờ, Mạc Linh không được quyền thừa kế bất cứ thứ gì khi ông Sơn mất.

Con bé bị loại ra khỏi danh sách những người thừa kế.

Đồng thời, Mạc Linh cũng không có nghĩa vụ phải phụng dưỡng ông Sơn.

Bọn họ hoàn toàn được coi như người xa lạ.

Còn gia đình cậu mợ Mạc Linh bên này hoàn toàn là một gia đình bình thường.

Dã tâm của bọn họ không lớn.

Mong muốn duy nhất của ông Duy là khôi phục Mạc Y Phường.

Hiện giờ, Mạc Y Phường cũng đã khôi phục được, đang trên đà phát triển.

Mạc Y Phường nay lúc nào cũng trong tình trạng cung không đủ cầu.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!