Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nữ Phụ Xấu Xa Em Đừng Hòng Chạy Thoát

Chị Phương lúc này tràn đầy lo lắng.Xóa bằng hay hạ bằng không phải chuyện nhỏ.

Hơn nữa, chuyện này mà bị cánh phóng viên bắt được sẽ chết dở.

"Nguyệt Hạ tốt nghiệp cũng được hơn hai năm rồi.Hiện giờ, cô ấy là người của công chúng, chuyện này lộ ra cũng không quá tốt.Hơn nữa, tôi sợ có người vu oan cho Nguyệt Hạ", chị Phương uyển chuyển nói.

"Ý chị nghi ngờ thanh tra của Bộ giáo dục?" Người đàn ông ngồi cách bọn họ không xa đột nhiên hỏi.

Chi Phương nghe vậy nhíu mày quay ra nhìn người này.

Chị không nghĩ người này lại bẻ cong lời chị nói đến mức ấy.

Người này không tránh ánh mắt của chị, thản nhiên nhìn lại rồi đáp: "Chào hai người, tôi là Lê Sơn là luật sư đại diện cho cô Mạc Linh"

Nguyệt Hạ nghe đến hai chữ kia liền trợn tròn mắt.

Cô không ngờ trường học cũng liên hệ với Mạc Linh.Cô lại càng không ngờ đến Mạc Linh không đến đây mà lại để luật sư đến.

Mạc Linh rốt cuộc đang ở đâu? Mạc Linh lấy đâu ra tiền mà mời luật sư? Những câu hỏi này đều quanh quẩn trong đầu cô.

Chị Phương nghe vậy cũng giật mình.

Chị không biết rõ chuyện này.

Chị hỏi Nguyệt Hạ nhưng cô chẳng thèm nói.

Hiện giờ, xem ra sự việc nghiêm trọng hơn chị nghĩ rất nhiều.

Qua vài câu của Nguyệt Hạ, chị Phương chỉ biết năm đó Nguyệt Hạ từng thuê người vẽ thay mà thôi.

Chuyện này không hiếm ở các trường liên quan đến mỹ thuật và thiết kế.

Song chị chẳng ngờ đến Nguyệt Hạ không phải chỉ nhờ người vẽ hộ một bức mà rất nhiều bức.

Có khi là cả bốn năm học Nguyệt Hạ đã thuê người vẽ hộ.

Không chỉ vậy, Nguyệt Hạ còn liên quan đến chuyện hối lộ hiệu trưởng.

Bây giờ lại còn liên quan đến cả Mạc Linh nữa.

Rốt cuộc chị không hiểu Nguyệt Hạ đã làm gì nữa.

"Mọi chuyện chúng tôi điều tra rất rõ ràng", ông Kiên vẫn giữ thái độ như ban đầu nói, "Việc này do thanh tra trên Bộ tiến hành cũng đã mời chuyên gia.Thanh tra trên Bộ là được điều đến đột xuất nên hai người có thể yên tâm.Chứng cứ, nhân chứng chúng tôi cũng có đủ cả rồi.Chúng tôi gọi hai người đến đây cũng chỉ để thông báo thôi.Việc này chúng tôi cũng sẽ không nói cụ thể với cánh báo giới.Việc họ lên bài như thế nào chúng tôi không quản được"

Đây là thứ duy nhất trường học có thể làm được.Tội danh cụ thể của hiệu trưởng sẽ không lên mặt báo.

Chuyện này liên quan đến người bên trên đang điều tra nên sẽ không rùm beng lên.

Ít nhất cũng phải tuần thậm chí là nửa tháng mới có kết quả được.

"Người ủy thác của tôi cũng không muốn làm to mọi chuyện", Lê Sơn nói thêm, "Chúng tôi chỉ yêu cầu cô Nguyệt Hạ công khai xin lỗi nhưng không phải bây giờ"

Việc này do Tạ Phong dặn dò anh.Hiện giờ, công khai xin lỗi Mạc Linh nhìn có vẻ tốt.Nhưng Nguyệt Hạ có thể xoay chuyển được.

Hiện giờ, anh chỉ cần mang bằng về cho hắn là được.Còn những chuyện sau này, anh không cần giải quyết.

Chị Phương nghe đến đây tái mặt.Chị không muốn chuyện này xảy ra.

Nếu Nguyệt Hạ công khai xin lỗi, mọi chuyện sẽ vỡ lở ra.

Lê Sơn như hiểu chị nghĩ gì nói thêm: "Nếu đến lúc ấy, cô Nguyệt Hạ không xin lỗi chúng tôi có quyền kiện"

Chị Phương nhíu mày.

Nguyệt Hạ lại càng im lặng hơn.

Ông Kiên ngồi đối diện nói: "Có kiện tụng hay chỉ xin lỗi sẽ không liên quan đến trường học.Nếu muốn kiện chúng tôi sẽ giao toàn bộ bằng chứng cho tòa án"

Nguyệt Hạ thiểu chút nữa là hét lên nhưng may mắn bị chị Phương giữ lại.

Chị Phương mím môi gật đầu đồng ý.

Hiện giờ, đây là kết quả tốt nhất.

Bên phía Mạc Linh không bắt bọn họ phải công khai xin lỗi ngay.

Còn chuyện sau này ai mà biết được.

Khéo khi Mạc Linh sẽ quên chuyện này ấy chứ.

"Tôi nghĩ năm đó bản vẽ của cô Linh là hoàn toàn hợp lệ.Việc cấp lại bằng nhà trường cũng nên làm chứ nhỉ?" Lê Sơn quay đầu nói chuyện với ông Kiên.

"Anh yên tâm.Chúng tôi sẽ dựa trên kết quả tốt nghiệp cấp lại bằng cũng gửi thư xin lỗi đến cô Linh", ông Kiên gật đầu nói.

Việc này là chuyện nên làm để ổn định Mạc Linh.

Nếu Mạc Linh làm căng, đâm đơn kiện, ngành giáo dục thành phố S sẽ gặp nhiều công kích.

Lê Sơn gật đầu.

Ủy thác lần này của anh rất đơn giản.

Đáng nhẽ chuyện này cũng chẳng đến lượt anh.

Tuy nhiên, Tạ Phong sợ xảy ra bất trắc nên mới điều anh đến nơi này.

"Không biết bao giờ sẽ có vậy?" Lê Sơn hỏi lại.

"Anh yên tâm khoảng ngày kia sẽ có", ông Kiên trả lời.

Hai người bọn họ trò chuyện thêm một lát.

Trong lúc này chị Phương cũng nhân cơ hội hỏi thêm vài điều.Nguyệt Hạ trong cả quá trình đều im lặng như người bị mất hồn mất vía.

Bọn họ trò chuyện cùng nhau một lát rồi lần lượt rời đi.

Ba người vừa mới ra khỏi phòng hiệu trưởng, Nguyệt Hạ đã đầy tức giận chất vấn Lê Sơn: "Có phải Mạc Linh bảo anh làm vậy đúng không? Cô ta đã cho anh bao nhiêu tiền để anh khơi lại vụ này? Anh có phải đã mua chuộc người bên trên đúng không?"

Nguyệt hạ lớn tiếng nói.

Chị Phương không ngăn kịp.

Hiện giờ, bọn họ mới ra khỏi phòng hiệu trưởng, hành lang vắng người.

Mỗi câu nói của Nguyệt Hạ đều rõ mồn một như vậy.

Chị sợ người có tâm nghe thấy, đến lúc ấy danh tiếng của Nguyệt Hạ sẽ bị ảnh hưởng, "Cô nên để ý chuyện này do có người tố giác nên Bộ và Sở giáo dục mới cử người xuống kiểm tra", Lê Sơn lạnh nhạt nói, "Cho dù chúng tôi là người tố giác nếu không đúng sự thật cô đã chẳng phải đứng đây lúc này"

Lê Sơn nói xong liền nhanh chóng rời đi.

Anh không muốn mất thời gian với hai người bọn họ.

Nguyệt Hạ dịu dàng, nhẹ nhàng xem ra chỉ là vỏ bọc, là hình tượng mà thôi.

Còn con người thật sự cũng chẳng tốt đẹp gì cho cam.

Nguyệt Hạ định nói gì đó liền bị chị Phương lôi đi.

Hiện giờ đang đứng ở văn phòng của trường đại học, không phải là nơi nói chuyện.

Chị không thể để Nguyệt Hạ hành động cảm xúc như vậy được.

"Chị làm gì em vậy? Chị phải để em nói cho hắn ta biết tay", Nguyệt Hạ vào trong xe liền hùng hổ nói.

Cô chỉ cần đôi co thêm một chút nữa với gã luật sư kia chắc chắn biết được chỗ Mạc Linh.

Mạc Linh đúng là không phải dạng vừa.Cô lục tung cả thành phố này lên mà không thấy người này.

Hiện giờ hay rồi, Mạc Linh dám tố giác cô.

Nếu cô gặp lại Mạc Linh chắc chắn sẽ khiến người này ra bã.

"Nguyệt Hạ em còn nhớ mình là ngôi sao không? Đó là trường học đấy", chị Phương lạnh lùng nhắc nhở, "Hay em muốn cả thế giới này đều biết chuyện em làm.Em cảm thấy còn chưa đủ mất mặt hay sao?"

Chị Phương nói thẳng, không nói giảm nói tránh chút nào.Chuyện đến nước này chị cũng chẳng cần giữ lại mặt mũi cho Nguyệt Hạ nữa.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!