Đối với chuyện cô muốn thêm quà gì, Lục Minh Thừa luôn không có ý kiến.
Anh thản nhiên đáp ứng: "Tùy em."
Khương Thu Nghi: "..."
Cô biết ngay, vô luận là cô nói thêm cái gì, Lục Minh Thừa cũng sẽ không có phản ứng nào quá lớn.
Cô yên lặng một lát, nhàn nhạt trả lời: "Ok."
Rồi hai người đột nhiên yên tĩnh, trong ống nghe chỉ còn lại tiếng hít thở đều đều của đối phương.
Bên trong căn phòng cũng yên tĩnh không kém.
Khương Thu Nghi nằm ngửa ở trên giường, nhìn chằm chằm chùm đèn thủy tinh màu vàng nhạt trên trần nhà một lúc, trầm thấp hỏi: "Không có việc gì nữa, em cúp máy đây."
Lục Minh Thừa: "Ừm."
Cúp điện thoại, Khương Thu Nghi xoa xoa lỗ tai, lên weibo lần nữa.
Chân Bình mua hotsearch cho cô, nó càng có xu hướng tăng hạng. Ban đầu ở hạng mười, giờ đã lên hạng sáu.
Khương Thu Nghi nhấn vào, chỉ thấy trang đầu là bài weibo rút thưởng đó của cô, lượt chia sẻ đã mấy chục vạn.
Sự kiện rút thưởng, bất kể là nó diễn ra ở đâu, cũng luôn có thể thu hút mọi người vây xem.
Khương Thu Nghi nhìn, đau đầu xoa xoa mi tâm.
Cô nghĩ ngợi, cuối cùng không có thêm quà.
Chỉ với Chân Bình và Lê Diệu thêm, cũng đã nhiều hơn lần trước cô tổ chức rồi.
Khương Thu Nghi lên weibo dạo một vòng, trước khi đi ngủ còn ngồi đếm số người theo dõi.
Chà, sắp 100 vạn.
Tốc độ tăng follower này của cô, không chừng các nghệ sĩ cũng chưa có được.
Khương Thu Nghi lướt một hồi, quyết định không xem nữa.
Cô nhìn hotsearch vẫn còn tiếp tục tăng lên, đau đầu đặt điện thoại xuống.
Khương Thu Nghi hy vọng, sau khi tỉnh dậy, hotsearch giảm nhiệt.
Buổi sáng hôm sau, Khương Thu Nghi cùng Giản Hạ ngủ đến khi đồng hồ sinh học réo dậy.
Sau khi tỉnh ngủ, đầu bếp đến đây làm cơm trưa cho hai cô.
Ăn xong, cả hai bàn nhau ra ngoài đi dạo.
"Bên này là địa điểm tham quan, có không ít khách du lịch."
Nhân viên làm việc hỏi: "Tiểu thư Khương có cần tôi đưa hai người đi qua đó không?"
Khương Thu Nghi gật đầu: "Ừ, phiền anh."
Nhân viên làm việc gật đầu, lập tức lái xe tới.
Để lên đỉnh núi thì chỉ có thể đi xe địa hình. Đường núi dốc đứng, mười tám khúc quanh, nhìn có vẻ rất nguy hiểm.
Khương Thu Nghi và Giản Hạ cùng lên xe.
Đi qua đoạn đầu, hai người mới nhìn được phong cảnh đẹp.
Giản Hạ kinh ngạc kêu lên: "Trời ơi, bên đó đẹp quá!"
Đỉnh núi cách đó không xa bị tuyết bao phủ một mảnh trắng xóa. Những góc nhọn đỉnh lộ ra, mang lại cảm giác vô cùng sắc bén.
Khương Thu Nghi nhìn chằm chằm, không khỏi cảm thán sự kỳ vĩ của thiên nhiên.
Rất nhiều cảnh sắc tự nhiên, đẹp đến khiến người thốt lên kinh ngạc.
Nó không do con người thiết kế và làm nên, mà dựa hoàn toàn dựa vào sự bồi đắp, tích tụ của thiên theo từng thời gian, năm tháng.
Bình thường Giản Hạ không thích chụp ảnh. Nhưng hôm nay ra ngoài, quần áo và trang thiết bị đều là Khương Thu Nghi chuẩn bị.
Chính xác hơn là Khương Thu Nghi nhờ stylist của nhà họ Lục chuẩn bị.
Nhà họ Lục có stylist riêng, thỉnh thoảng họ sẽ trang điểm, tạo mẫu cho Lục Minh Thừa và Khương Thu Nghi tham dự một số bữa tiệc quan trọng.
Có đôi khi, trang phục dự tiệc ngày thường cũng do stylist đề nghị.
Khương Thu Nghi mang Giản Hạ ra ngoài chơi, đương nhiên sẽ không để cho hai người phí tâm.
Trang phục cô mặc phù hợp với trang điểm, cô có cảm giác bản thân không chỉ có mỗi đẹp không thôi.
"Thu Nghi."
Giản Hạ nhìn cô: "Tớ muốn chụp ảnh."
Khương Thu Nghi bật cười: "Được."
Cô chỉ tay: "Tớ chụp cho cậu, đi thôi."
"Ok."
Hai người vui chơi ở thắng cảnh, nhân viên làm việc vẫn luôn đi sau hai người. Toàn bộ quá trình vui chơi, hai cô không cần bận tâm điều gì hết.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!