Trong đầu của Lục Minh Hạo đầy dấu chấm hỏi.
Trong lúc cậu đang nghĩ ngợi nghi ngờ, Khương Thu Nghi hỏi tiếp: "Còn có việc gì sao?"
Lục Minh Hạo: "Không có..."
Khương Thu Nghi "ừm" một tiếng, rồi nói: "Vậy chị cúp nhé."
Không đợi Lục Minh Hạo phản ứng, Khương Thu Nghi liền ngay lập tức cúp điện thoại.
Sửa soạn xong xuống lầu, sau khi bác Từ hỏi ý kiến của cô, liền quay sang sắp xếp cho đầu bếp làm bữa sáng.
Ăn sáng xong, Khương Thu Nghi về phòng nghỉ ngơi.
Ngày hôm qua đi dạo phố quá lâu khiến cho bây giờ chân và eo cô đều có chút nhức mỏi, Khương Thu Nghi suy nghĩ, nên đi ngâm suối nước nóng được hơn hay đến spa mát xa mới thoải mái.
Trong khi cô đang còn nghĩ tới nghĩ lui thì Lục Minh Hạo lại gọi điện tới.
"Alo."
"Chị dâu." Lục Minh Hạo nhiệt tình nói: "Chị muốn mua xe không?"
Khương Thu Nghi nghẹn lời, cảm thấy có chút đau đầu: "Em muốn mua xe?"
Lục Minh Hạo: "Ừ, em đi làm, cần xe mới."
Khương Thu Nghi im lặng một hồi, thấp giọng hỏi: "Chị nhớ không lầm thì xe em trong gara đâu có ít?"
Nghe vậy, Lục Minh Hạo hợp tình hợp lý nói: "Chị dâu, có một sự thật rằng đàn ông sẽ không bao giờ ngại chuyện mình có quá nhiều xe hơi trong kho, cũng giống như chuyện phụ nữ sẽ chẳng bao giờ ngán có thật nhiều túi xách đấy chị."
Lục Minh Hạo nhỏ hơn Khương Thu Nghi hai tuổi, nhưng tính cách cậu hai, cậu thường nói chuyện không hề kiêng nể lớn nhỏ.
Khương Thu Nghi nghe lời cậu ta nói, vậy mà cảm thấy có chút hợp lý.
Cô bỗng nhiên nhận ra, có mua bao nhiêu quần áo trang sức cũng sẽ không thể tiêu hao túi tiền của Lục Minh Thừa, nhưng mua xe... có thể nha.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Khương Thu Nghi sáng rực lên: "Muốn chị đi theo làm quân sư, được thôi."
Lục Minh Hạo kích động: "Có điều kiện gì sao?"
"Ừm." Khương Thu Nghi thản nhiên nói: "Hôm qua chị đi dạo phố mệt mỏi quá, hôm nay không muốn đi bộ."
Câu kế tiếp còn chưa kịp nói ra miệng, Lục Minh Hạo đã nhanh nhảu nói: "Chị dâu, dưới sản nghiệp tập đoàn nhà họ Lục có một khách sạn suối nước nóng, mới đưa vào hoạt động kinh doanh dạo gần đây. Bên trong có dịch vụ mát-xa toàn thân nữa, chị có muốn đi thử không?"
Khương Thu Nghi giật mình, câu nói 'Chị định lái một chiếc xe trong nhà qua đó' sắp ra khỏi miệng lập tức thu hồi.
"Khách sạn suối nước nóng?"
"Đúng vậy." Lục Minh Hạo nghi ngờ hỏi: "Chị không biết sao?"
Khương Thu Nghi không lên tiếng.
Cô quả thật không biết, cô rất ít khi hỏi chuyện công việc với Lục Minh Thừa.
Thứ duy nhất cô biết chính là các hướng đầu tư chính của tập đoàn nhà họ Lục, và Lục Minh Thừa bận rộn nhiều việc, cần thường xuyên đi công tác.
Khách sạn suối nước nóng này, Lục Minh Thừa chưa đề cập đến, cho nên cô đương nhiên không biết.
Lục Minh Hạo nhận ra được sự trầm mặc của cô, cậu sờ sờ mũi, không xác định chính mình có nói sai chỗ nào hay không.
Cậu yên lặng một hồi, rồi cẩn thận nói: "Vậy chị dâu, chị có muốn đi không?"
Khương Thu Nghi nhướng nhướng mày: "Đi."
Cô cong môi cười một tiếng: "Bất quá chị sẽ đi ngâm suối nước nóng, mát xa trước rồi mới đi chọn xe với em, có làm trễ thời gian của em không?"
"Không có." Lục Minh Hạo nịnh nọt nói: "Em mua xe nào quan trọng bằng chị nghỉ ngơi."
Khương Thu Nghi khẽ cười: "Ok, em đến đón chị đi."
"Được thôi.~"
----
Lúc Lục Minh Hạo đến nhà thì Khương Thu Nghi vẫn chưa trang điểm xong.
Bác Từ nhìn thấy Lục Minh Hạo đến, kinh ngạc nói: "Cậu Minh Hạo, sao ngài lại đến đây?"
"Bác Từ."
Bác Từ trước kia từng là người giúp việc cũ ở nhà chính nhà họ Lục, sau khi Lục Minh Thừa kết hôn với Khương Thu Nghi, bác mới được chuyển qua đây làm quản gia của gia đình.
Có thể nói, bác là trưởng bối đã chứng kiến quá trình trưởng thành của anh em Minh Thừa, Minh Hạo. Mối quan hệ với nhà họ Lục bọn họ, bác thân thiết hơn rất nhiều so với những người hầu còn lại.
Lục Minh Hạo cười cười, nói: "Con đến đón chị dâu."
Bác Từ sửng sốt, nhìn lên trên lầu: "Cô chủ?"
Lục Minh Hạo gật đầu: "Vâng."
Bác Từ nhìn cậu một lúc lâu, trầm ngâm hỏi: "Sao cô không nói trước hôm nay sẽ ra ngoài?"
Lục Minh Hạo không nghĩ nhiều, nói thẳng: "Chị dâu nói hôm qua dạo phố về mệt mỏi, muốn đến ngâm suối nước nóng với mát xa."
Trong lòng bác Từ giật nảy mấy cái, bác gật đầu tỏ ý đã hiểu.
"Cậu Minh Hạo muốn ăn gì?"
Lục Minh Hạo phất tay, cầm điện thoại chơi game, nói: "Không cần, chờ chị dâu làm xong, chúng con sẽ đi ngay."
Bác Từ mỉm cười, giao phó một người giúp việc ở bên phục vụ Lục Minh Hạo, mình thì rời đi khỏi phòng khách.
Bác Từ xoắn xuýt vài giây, quyết định ra sau vườn gọi điện cho Lục Minh Thừa.
"Thưa cậu."
"Chuyện gì?" Lục Minh Thừa vừa nghe, trợ lý ở bên ngoài gõ cửa nhắc nhở. "Tổng giám đốc Lục, đến giờ rồi."
Bác Từ ngẩn người: "Ngài có việc gấp ngay bây giờ sao?"
"Có cuộc họp." Lục Minh Thừa thản nhiên nói: "Trong nhà có việc sao?"
Bác Từ ngập ngừng rồi nhỏ giọng nói: "Thưa cậu chủ, cậu Minh Hạo tới nhà."
Lục Minh Thừa "ừ" một tiếng, không quá để ở trong lòng: "Nó đến nhà làm gì vậy?"
Bác Từ vụng trộm cáo trạng: "Cậu Minh Hạo nói đến đón cô chủ đi ngâm suối nước nóng."
Lục Minh Thừa: ?
"Đón vợ tôi đi đâu?" Trong lòng anh đang hoài nghi chính mình nghe lầm.
Bác Từ cũng cảm thấy rất ảo, chớp mắt nói: "Đưa cô đi ngâm suối nước nóng, thuận tiện mát xa."
"..."
Cảm nhận được Lục Minh Thừa đang trầm mặc, bác Từ nói: "Cậu Minh Hạo tương đối thích chơi đùa loạn lạc."
Kỳ thật Lục Minh Hạo với Khương Thu Nghi khẳng định là không có gì, cũng sẽ không làm ra những chuyện rối loạn. Nhưng vấn đề là Lục Minh Hạo rất thích chơi đùa, vòng bạn bè cũng toàn là những tay chơi có tiếng trong giới thượng lưu.
Bác Từ lo lắng Lục Minh Hạo sẽ làm hư Khương Thu Nghi mất.
Đợi một hồi, bác Từ vẫn chưa thấy Lục Minh Thừa hồi đáp. Bác ho khan, nhắc nhở: "Cậu chủ."
Lục Minh Thừa hoàn hồn, thản nhiên nói: "Ừ."
Anh nói: "Bác nói với Minh Hạo một tiếng, đừng đưa Thu Nghi đến mấy nơi hỗn loạn."
Bác Từ: "Vâng."
Nhìn màn hình điện thoại tắt đen, Lục Minh Thừa suy nghĩ ba giây, rốt cuộc vẫn gọi cho Khương Thu Nghi một cuộc điện thoại.
Lúc Lục Minh Thừa gọi điện đến, Khương Thu Nghi vẫn còn trong phòng thay đồ lựa chọn quần áo.
"Alo." Giọng nói của cô bình thường, không có bất kỳ cảm xúc nào.
Lục Minh Thừa hơi ngập ngừng, thấp giọng hỏi: "Hôm nay em muốn ra ngoài?"
Khương Thu Nghi nghe giọng, lấy điện thoại qua xem, mới xác nhận đúng là Lục Minh Thừa.
Lục Minh Thừa gọi cho cô, hơi hiếm lạ.
Cô "Vâng" một tiếng: "Sao thế?"
Lục Minh Thừa nghe rõ ràng ngữ điệu lạnh lùng của cô, thản nhiên nói: "Không có gì, Minh Hạo tìm em làm gì vậy?"
Nghe vậy, Khương Thu Nghi cảm thấy buồn cười.
Cô đại khái có thể đoán được nguyên do cú điện thoại này của Lục Minh Thừa.
Cô cười một cái, thành thật nói: "Đi mua xe, nhưng hôm qua em đi dạo phố về có chút mỏi, muốn đi ngâm suối nước nóng và mát xa thân thể. Em để Minh Hạo qua đón, có sao không?"
"..." Lục Minh Thừa hơi ngừng, nghi ngờ mà hỏi: "Mua xe?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!