Thoải mái ngâm suối nước nóng xong, Khương Thu Nghi kêu người đến phòng cô và Lê Diệu mát-xa, spa.
Hai người từ từ nhắm mắt hưởng thụ, sảng khoái cả thể xác lẫn tinh thẫn.
"Bác Từ báo lại cho cậu thống kê nhân số chưa?"
Khương Thu Nghi: "Vẫn chưa, nhưng mà bác nói là có không ít người. Hiện tại đang trong giai đoạn thống kê."
Lê Diệu nhịn không được muốn cười: "Bây giờ cái gì cậu cũng giải quyết bằng tiền đấy có phải không?"
Lúc Lê Diệu trên đường đến đây, cô ấy có tiện thể lướt weibo, nhìn đến bài đăng của Khương Thu Nghi thì thiếu chút nữa đã cười chết.
Khương Thu Nghi "ừ" một tiếng, bình tĩnh nói: "Mấy việc có thể sử dụng tiền để giải quyết thì cứ làm, nghĩ nhiều chi cho mệt."
Lê Diệu: "..."
Im lặng rồi lại im lặng, Lê Diệu không khỏi tán thành cái suy nghĩ này.
Hai người tiếp tục tán gẫu.
"Cậu đoán đêm nay sẽ có nhiêu người?"
"Tổng cộng chắc 500 fan đi." Khương Thu Nghi không xác định nói: "Tớ thấy có nhiều fan đang còn là sinh viên, buổi tối thì sinh viên hẳn là có thời gian rảnh."
Lê Diệu: "Chắc vậy."
Khương Thu Nghi: "Nếu không đủ, tớ kêu đám người hầu trong nhà lên luôn?"
Lê Diệu nghẹn lại.
Mát-xa xong, Khương Thu Nghi và Lê Diệu kêu nhân viên khách sạn mang chút rượu lên.
Hôm nay hai người tới một khách sạn khác dưới tướng Lục thị, khách sạn này chủ yếu đánh vào những người có địa vị cao. Khách mà họ tiếp đón, chủ yếu là những doanh nhân giới thượng lưu, cán bộ cao cấp hay những ngôi sao lớn trong làng giải trí.
Giá phóng cao, cho nên ít người đến.
Căn phòng mà Khương Thu Nghi cùng Lê Diệu đang sử dụng, không phải là phòng riêng của Lục Minh Thừa, nhưng cũng không hề kém cạnh.
Hai người ở trong căn phòng xép 18 vạn một đêm, mấy trăm mét vuông, đầy đủ nội thất, cần gì cũng có.
Hai người uống rượu, nhìn những tia nắng hoàng hôn chiếu ngoài cửa sổ.
Khương Thu Nghi nằm trên ghế sô pha, nhắn tin hỏi bác Từ tình huống bên đó.
Tin nhắn đã gửi, một lúc lâu sau bác Từ mới hồi âm cô.
Bác Từ: [ Thiếu phu nhân, buổi chiều cô có về nhà không? ]
Khương Thu Nghi: [ Có chuyện gì vậy? ]
Bác Từ: [ Có người tặng đồ tới đây. ]
Khương Thu Nghi đang định nhắn lại, thì bác Từ đã trực tiếp gửi ảnh qua cho cô.
Nháy mắt, Khương Thu Nghi liền bật dậy từ sô pha.
Cô phóng to hình ảnh lên xem, bất ngờ không thôi.
Khương Thu Nghi: [ Lục Minh Thừa cho người gửi về nhà sao? ]
Bác Từ: [ Đúng vậy. ]
Khương Thu Nghi: [ Ồ. ]
Cô suy nghĩ: [ Nhưng buổi tối con đi xem chiến đội thi đấu, bác nhận giúp con đi, con về xem sau. ]
Bác Từ: [ Được. ]
Lê Diệu mới vừa đi lấy bình rượu, lại gần thì thấy Khương Thu Nghi đang ngẩn người.
"Cậu bị sao vậy?"
Khương Thu Nghi đang muốn nói chuyện, thì Lục Minh Thừa gọi điện thoại đến.
"Đang ở khách sạn?" Lục Minh Thừa đi thẳng vào vấn đề.
Khương Thu Nghi "ừ" một tiếng: "Anh cũng biết rồi mà."
Lục Minh Thừa vừa nói, vừa kí vào tờ văn kiện bên cạnh: "Buổi tối không về nhà?"
Khương Thu Nghi cười một cái, biết được ý tứ trong lời này của anh: "Không về, em đến khách sạn ngủ một hồi, tối nay em đến trung tâm thể thao, xem bọn Trần Phù thi đấu."
Lục Minh Thừa: "Tùy em vậy."
"..."
Cúp điện thoại xong, Khương Thu Nghi cực kì không biết nên nói gì.
Cô nhìn Lê Diệu, không hiểu, hỏi: "Cậu nói xem, ý tứ này của Lục Minh Thừa là có ý gì? Tùy ý tớ là sao chứ?"
Lê Diệu nháy mắt mấy cái, không quá rõ tình huống của hai người này giờ phút này là sao.
"Sao vậy? Lục tổng gọi điện cho cậu có chuyện gì à?"
"Muốn kêu tớ về nhà."
Lê Diệu nhíu mày: "Về nhà làm gì?"
Khương Thu Nghi cười lạnh một tiếng, thản nhiên nói: "Ngày hôm qua không phải là tớ đã nói với cậu là tớ coi trọng mấy bộ dây chuyền phải không. Nhưng do có mẹ chồng ở đó, tớ cũng không thể mua nhiều hơn bà ấy được, cho nên không lấy."
Lê Diệu nhíu mày, nhớ tới món quà hôm qua Hoắc Tầm tặng, đoán: "Rồi Lục tổng mua lại mấy bộ trang sức cậu không đấu, tặng cậu?"
Khương Thu Nghi gật đầu.
Lê Diệu nằm xuống bên cạnh cô, tủm tỉm cười: "Bây giờ đã biết mua quà cho vợ rồi nha."
Khương Thu Nghi liếc cô một chút, mặt không biểu cảm, nói: "Trước kia cũng mua."
Nhưng mỗi một món quà đều không phải do Lục Minh Thừa đích thân chọn. Từ lúc hai người kết hôn đến giờ, những món đồ Lục Minh Thừa tặng cô đó, căn bản đều là Hứa Thần mua được.
Thậm chí có thể anh còn không biết mình đã từng tặng Khương Thu Nghi những gì.
Lê Diệu hơi đơ một chút, cũng không biết nên đáp lời thế nào.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!