Khương Thu Nghi: "Được."
Sáng hôm sau, Khương Thu Nghi thức dậy sớm để sửa soạn.
Lục Minh Thừa tập thể dục, rửa mặt xong xuôi cũng qua bên phòng thay đồ, thấy ngay bộ tây trang được treo trên giá.
Là Khương Thu Nghi chọn.
Lục Minh Thừa nhíu mày, nhìn về phía cô: "Tâm tình rất tốt?"
Cô không một chút che giấu: "Em phối cho anh, anh xem có hợp hay không?"
Lục Minh Thừa: "Rất hợp."
Hai tháng rồi, anh không nhận được đãi ngộ nào cao đến như vậy.
Khương Thu Nghi gật đầu, không nhìn anh nữa.
Chuyện Lục Minh Thừa làm cho cô, dù sao cô cũng nên cảm ơn. Nhưng Khương Thu Nghi xác thật là không muốn làm người hầu cho Lục gia, nên cô quyết định tối nay sau khi ra mắt ở công ty, cô sẽ ghé quảng trường Minh Vũ mua quà đáp lễ.
Lục Minh Thừa thay quần áo xong, Khương Thu Nghi còn đang trang điểm.
Anh quét mắt, không để ở trong lòng.
"Anh đến công ty."
"Ừm." Khương Thu Nghi chuyên chú trang điểm, trả lời cho có lệ.
Trang điểm xong, Khương Thu Nghi lại tốn nửa giờ chọn quần áo.
Suy nghĩ một hồi, cô lấy một bộ vest màu đen. Không phải loại quá trang trọng, nhưng mặc vào lại càng đôn thêm mười phần khí chất, là kiểu phụ nữ thành đạt, tài sắc vẹn toàn.
Khương Thu Nghi nhìn, cảm thấy rất hài lòng.
Cô kêu người hầu chụp cho cô một bức ảnh, gửi cho Lê Diệu và mấy người khác, còn không quên gửi cho Lục Minh Thừa một ảnh.
Khương Thu Nghi: [ Hôm nay trông em có giống tổng tài không? ]
Lục Minh Thừa không hồi âm cô.
Nhưng Lê Diệu và một số người lại điên cuồng vào khen.
Lê Diệu: [ A a a a a, nếu không phải tại thời gian không cho phép, tớ thật muốn đến ngắm nhìn sắc mặt trắng xanh của bọn họ ==== ]
Lâm San San: [ Kkkk tớ sẽ quay lại đầy đủ cho các cậu xem. ]
Khương Thu Nghi có hỏi Lâm San San, Lâm San San nói muốn đi xem cùng. Cô ấy muốn nhìn dáng vẻ tuyệt vọng của hắn cho hả giận.
Lâm San San nghĩ thoáng rồi, nhưng rất muốn nhìn bộ dáng thất bạn của tra nam kia.
Không còn cách, ai biểu phụ nữ thường hay mang thù rất sâu.
Trong lúc nhóm người Khương Thu Nghi đang trên đường đến, thì nhân viên ở trong Hâm Trạch đang hoảng loạn thu dọn đồ đạc.
Trác Bằng vừa nghỉ dưỡng thương xong, hoàn tất thủ tục ly hôn liền trở lại cương vị. Mới về liền biết bà chủ mới đang trên đường đến đây.
Hắn triệt để sửng sốt, không thể tin được nhìn qua đồng nghiệp bên cạnh: "Anh nói cái gì? Bà chủ mới gì cơ?"
Đồng nghiệp: "Là Liêu tổng nói, Liêu tổng đã bán cổ phần công ty."
Trắc Bằng: "?"
Hắn nhìn quanh một vòng, phát hiện tất cả mọi người đều biết, duy chỉ có hắn là không rõ ràng.
Trắc Bằng nhíu mày, vội đi tìm Liêu Tâm Vũ đang làm việc bên kia.
Liêu Tâm Vũ là nhân viên tài vụ của công ty.
"Tâm Vũ." Trác Bằng đứng ở cửa, lớn tiếng gọi cô ta: "Ba em bán công ty?"
Liêu Tâm Vũ cũng vừa mới biết chuyện này, cô ta sốt ruột nói: "Không phải là ba chủ động bán, ba nói ba bị lừa."
Trác Bằng: "Là chuyện gì? Ba em bán công ty đi, vậy chúng ta làm sao bây giờ?"
Liêu Tâm Vũ nhìn bộ dáng sốt ruột của hắn, trấn an nói: "Anh đùng có gấp, coi như bà chủ mới đến, anh cũng vẫn là trưởng bộ phận mà, trong tay ba em vẫn còn một chút cổ phần, chúng ta sẽ không bị sa thải."
Trác Bằng nhìn cô ta, không nói chuyện.
"Một chút cổ phần là bao nhiêu?'
Liêu Tâm Vũ ngẩn ra: "...Hình như là 10%."
Nghe vậy, Trác Bằng trừng to mắt nhìn cô ta: "Chỉ có 10%, vậy thì làm được cái gì?"
Liêu Tâm Vũ hé môi, không biết phải nói cái gì.
Hai người còn đang giằng co, xa xa đã truyền đến tiếng đồng nghiệp gọi: "Tập hợp, tập hợp, bà chủ đã đến dưới lầu."
Công ty Hâm Trạch không lớn, tổng có 8 lầu, diễn tích mỗi phòng cũng chỉ vừa, không nhỏ cũng không lớn.
Khương Thu Nghi mang theo mọi người xuất hiện, nhân viên công ty đã đứng ra thành hai hàng, nghi thức chỉnh tề.
Cô vừa xuất hiện, tất cả mọi người nhìn sang, đột nhiên hít thở một hơi.
Trác Bằng cùng Liêu Tâm Vũ từ văn phòng vội vàng chạy tới, thấy được một màn này.
Hắn trợn tròn mắt, không chút suy nghĩ đi đến trước mặt Khương Thu Nghi: "Tại sao cô lại đến chỗ công ty chúng tôi?"
Khương Thu Nghi nhíu mày: "Công ty của các anh?"
Cô cười một tiếng, nhìn về phía Liêu tổng ở bên cạnh, thờ ơ hỏi: "Liêu tổng, xin hỏi vị này là?"
Liêu tổng nháy mắt với con gái của mình, cung kính trước Khương Thu Nghi: "Tiểu thư Khương, đây là nhân viên của công ty, rất không hiểu chuyện."
Khương Thu Nghi "ồ" một tiếng, nhìn thời gian trên đồng hồ đeo tay.
Hôm nay cô đi ra ngoài, cố ý chọn một đồng hồ khoảng mấy chục triệu, đồng hồ phát sáng lấp lánh, chói mắt cực kỳ.
Khương Thu Nghi cười cười: "Ồ, mười giờ. Hình như hai người đi muộn."
Liêu tổng nghe cô nhẹ nhàng nói, trên trán bắt đầu đổ mồ hôi: "Tiểu thư Khương, bọn họ không cố ý."
"Ồ."
Khương Thu Nghi cho Hứa Thần một ánh mắt, Hứa Thần đã hiểu, đẩy một chiếc ghế dựa ra sau cho cô.
Khương Thu Nghi ngồi xuống, khoanh tay bắt chéo chân, nói: "Cố ý chứ nhỉ?" Cô nói: "Tôi mới đến công ty, cũng không muốn dọa đến mọi người, càng không muốn nói đến quy củ gì đó."
Cô mỉm cười: "Cho nên, nếu hai vị đây đi muộn, vậy thì đừng vào đây nữa."
Trác Bằng: "Cô nói cái gì?"
Hắn ta giật mình.
Khương Thu Nghi cười nhẹ: "Lỗ tai anh có vấn đề?"
Trác Bằng: "Cô nghĩ cô là ai? Nơi này là Hâm Trạch, không đến phiên cô kiêu ngạo."
Hắn vừa mới bị tin tức công ty đổi chủ làm cho đầu móc mụ mị, đến giờ phút này còn không chịu hiểu vấn đề.
Liêu tổng trừng mắt Trác Bằng cùng con gái của mình, nghiến răng nghiến lợi, nói: "Đây là cổ đông mới của công ty chúng ta, tiểu thư Khương."
Khương Thu Nghi: "Sai rồi."
Khương Thu Nghi đứng lên, nhàn nhạt nói: "Vốn dĩ, tôi cảm thấy Liêu tổng quản lý công ty rất tốt, tôi chỉ đóng vai cổ đông ăn không ngồi rồi là được. Nhưng bây giờ tôi phát hiện, thì ra không phải như thế."
Khương Thu Nghi hợp tình hợp lí nói: "Như vậy đi, sau này tôi sẽ để trợ thủ của tôi, quản lý Lâm ở đây nhận chức, thay tôi quản lý công ty này."
Nụ cười trên mặt Liêu tổng cứng đờ, nhìn cô: "Tiểu thư Khương, chuyện này khác với điều kiện chúng ta thương lượng lúc ban đầu."
Khương Thu Nghi: "Hửm? Điều kiện gì?"
Cô nhìn về phía Hứa Thần: "Cậu nói thế nào với Liêu tổng vậy?"
Hứa Thần mang hợp đồng ra, nhìn Liêu tổng: "Liêu tổng, lời này của ngài là có ý gì? Ngài đã xem rõ hợp đồng chưa?"
Liêu tổng nhận lấy, vừa xem liền hôn mê bất tỉnh.
Trước đó sở dĩ ông ta đồng ý bán cổ phần đi, một là vì đối phương ra giá rất cao, mặt khác, ông chủ công ty vẫn sẽ là ông ta, bọn họ không cần nhất định đến đây quản lý trực tiếp, chỉ cần ngẫu nhiên nhìn bảng báo cáo lợi nhuận là được.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!