Hoắc Tầm cảm nhận được sự trầm mặc đến từ Lục Minh Thừa, cười hỏi: "Sao? Có muốn đi uống một ly không?"
Lục Minh Thừa: "Đi."
Hoắc Tầm nhướng mi: "Chỗ cũ."
"Ngài Lục." Lưu Đống đặt tài liệu lên bàn, thấp giọng nói: "Đây là phương án xây dựng khu du lịch nghỉ dưỡng mà quản lý Đàm đưa ra. Ngài nhìn xem."
Lục Minh Thừa nâng tay nhận lấy.
Lục Minh Thừa hạ mắt, cúi đầu lật xem vài tờ, nói với giọng hờ hững: "Bản sửa chữa?"
Lưu Đống: "Vâng."
Lục Minh Thừa "ừ" rồi nói tiếp: "Tối nay tôi sẽ về xem, có vấn đề gì nói sau."
Lưu Đông gật đầu đã biết.
Anh ta đứng yên tại chỗ, có hơi phân vân không biết có nên báo cáo chuyện mình gặp được Khương Thu Nghi ở khách sạn suối nước nóng lại cho Lưu Minh Thừa hay không.
Trong lúc anh ta còn đang giằng co tư tưởng, Lục Minh Thừa đã nâng mắt nhìn vào Lưu Đống: "Còn có việc?"
Lưu Đống im lặng một lát, thấp giọng nói: "Giữa trưa tôi cùng bên quản lý Đàm gặp mặt ăn trưa, gặp được vợ ngài cũng ở đó."
Nghe vậy, Lục Minh Thừa cúi xuống: "Ở khách sạn?"
Lưu Đống: "Vâng."
Lục Minh Thừa nghĩ nghĩ, hờ hững nói: "Vợ tôi có nói gì không?"
"Không có." Lục Đống báo cáo chi tiết: "Cô chỉ chào hỏi đơn giản với tôi."
Lục Minh Thừa không trả lời ngay.
Lưu Đống nhớ lại một chút, thấp giọng nói: "Nhưng mà cô cũng có chào hỏi vài câu với cô Từ."
Lục Minh Thừa hơi nghi hoặc: "Cô Từ?"
Lưu Đống: "Một kiến trúc sư của kiến trúc Quảng Đông, Từ Uyển Bạch."
Lục Minh Thừa không mặn không nhạt hỏi: "Hai người có quen biết?"
Lưu Đống trầm mặc một chút, không chắc chắn lắm mà nói: "Có lẽ là không."
Lục Minh Thừa: "..."
Anh gật đầu, không quá để việc này trong lòng: "Cậu ra ngoài được rồi."
Sau khi Lưu Đống rời khỏi đây, Lục Minh Thừa nhanh chóng tranh thủ giải quyết các công việc còn lại, lúc này mới mở phương án kiến trúc ra xem.
Dự án du lịch nghỉ dưỡng này của Lục thi đã được lên kế hoạch từ rất lâu. Tuy nhiên, đề xuất xây dựng vẫn chưa được hoàn thiện và vẫn đang trong quá trình điều chỉnh.
Quảng Điền là một công ty kiến trúc mà họ đã từng hợp tác qua lại, tương đối đáng tin cậy.
Lục Minh Thừa đang xem bản kế hoạch thì tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, là Lưu Đống gọi đến.
"Tổng giám đốc Lục." Lưu Đống nhanh chóng nói: "Quản lý Đàm bên kia nói, nếu có thắc mắc gì về kế hoạch, ngài có thể liên hệ với cô Từ để thảo luận và sửa dổi. Cô ấy là thiết kế trưởng của dự án lần này, phương thức liên lạc tôi đã gửi qua gmail cho ngài."
Lục Minh Thừa: "Ừm."
Nhìn sơ phương án một lần, đến khi Hoắc Tầm gọi điện cho Lục Minh Thừa một lần nữa, anh mới cầm lấy áo vest vắt lên thành ghế, rời khỏi công ty.
----
Mà lúc này, Khương Thu Nghi cùng Lê Diệu đã thưởng thức xong bữa tối xa hoa của mình, dự định tiếp theo là đến bar club chơi một chút.
Đêm nay bên kia có dàn nhạc đến biểu diễn, còn có chị em bạn dì tụ hội, vừa lúc náo nhiệt.
"Cậu ra báo lại với tổng giám đốc Lục à?" Lê Diệu ghé mắt nhìn sang người bên cạnh.
Khương Thu Nghi: "Không có."
Lê Diệu nhìn thần sắc bình tĩnh của cô, bật cười: "Không nói có sao không?"
"Không sao." Khương Thu Nghi nghĩ nghĩ, thản nhiên đáp: "Dù sao anh ấy cũng sẽ không để trong lòng."
Quan hệ vợ chồng của cô với Lục Minh Thừa còn lạnh nhạt hơn cả bạn bè. Họ tôn trọng nhau, gần như không quan tâm hay đụng chạm gì đến công việc của đối phương.
Cô rất ít hỏi đến lịch trình của anh, cũng như anh chưa bao giờ hỏi gì với cô. Đương nhiên, cũng có thể nói bởi vì mỗi ngày cô đều ngoan ngoãn ở nhà chờ anh trở về. Anh vừa về nhà liền thấy ngay cô, cô cũng không hay đi đâu, nên không cần thiết để hỏi.
Nghe vậy, Lê Diệu lên tiếng mắng: "Đàn ông chó má."
Khương Thu Nghi cười cười, nhíu mày tỏ vẻ tán thành.
Hai người đến quầy bar thì bên trong đã đến không ít người.
Bar club này hoạt động theo chuyên chế hội viên. Có thể vào phần lớn là những người có địa vị, có thân phận, trong giới thượng lưu đều có quen biết, hay không quen cũng phải từng nghe nhắc đến tên.
Khương Thu Nghi với Lê Diệu không ở đại sảnh lầu một, trực tiếp đi lên phòng bao.
Vừa mới đi vào, người bên trong đã vui vẻ ra mặt, tiến lên đón.
"Diệu Diệu đến rồi nha."
"Diệu Diệu ngày càng xinh đẹp, túi xách này mẫu mới nhất đúng không?"
"..." Khương Thu Nghi nghe, khóe môi dần dần gương lên nụ cười mỉm.
Cô đang muốn đi sang phía bên kia thì Lê Diệu liền giữ tay cô lại: "Này, đi đâu vậy?"
"Tớ qua kia ngồi một chút, mang giày cao gót nhiều nhức chân."
Đến lúc này, mới có người chú ý sang cô.
"Thu Nghi cũng tới đây?"
Khương Thu Nghi gật đầu "ừm", không để tâm đến sự phớt lờ của họ lúc ban đầu.
Trong mắt những người này, cô gả cho Lục Minh Thừa căn bản chính là trèo cao không lượng sức mình mà thôi.
Không đơn thuần chỉ mỗi bọn họ mà những người thân thích bên trong nhà họ Lục cũng chưa bao giờ coi cô là vợ của Lục Minh Thừa mà đối đãi.
Tuy nhiên, hôm nay có thể sẽ khác một chút. Khương Thu Nghi đoán.
Có người thấy cô im lặng liền dẫn đầu lên tiếng nói.
"Thu Nghi, đã lâu không gặp."
Giọng nữ ngọt ngào nũng nịu truyền vào tai, chủ nhân giọng nói cũng trực tiếp nhào tới Khương Thu Nghi, cười tủm tỉm: "Hôm nay cậu ăn mặc thật xinh đẹp nha. Oa, sợi dây chuyền trên cổ của cậu không phải là vật tổng giám đốc Lục đấu được tại buổi đấu giá sao?"
Nháy mắt, tầm mắt tất cả mọi người đều đổ dồn lên sợi dây ngọc bích lung linh chói mắt trên cổ của Khương Thu Nghi.
"Thật hay giả vậy?"
Có người nghi hoặc nói: "Sợi dây chuyền lần trước tổng giám đốc Lục đấu giá không phải tận 3 ngàn vạn sao?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!