Chương 946: Dã thú sinh ra từ sự ghen tị
Chẳng khác nào đem tất cả lợi nhuận cho Giản Nhất Lăng, công ty bọn họ giống như một sân khấu để một ngôi sao là Giản Nhất Lăng đứng lên mà thôi.
Ôn Nhược nghe đến đó khuôn mặt đều xanh mét.
Thái độ của Trần Lộ đối với Giản Nhất Lăng, đã làm cô ta đau đớn.
Giản Thư Hình, Ôn Noãn cùng Giản Duẫn Náo đồng dạng đều vì Trần Lộ đưa ra điều kiện hậu đãi như vậy cảm thấy kinh ngạc.
Nhưng bọn họ cũng chỉ kinh ngạc mà thôi.
Ôn Noãn biết con gái hiện tại rất bận, không có khả năng lại tiếp thêm công việc mới.
Cho nên có bao nhiêu tiền, bà cũng đều không đồng ý con gái lại tiếp nhận thêm công việc mới.
Nhưng mà bà ấy không thể tỏ thái độ, quyết định của con gái đã không phải là chuyện bà có thể chi phối.
Trần Lộ cùng công ty kỳ thật không ngốc, công ty bọn họ hiện tại ở phương diện dược phẩm trang điểm hiện tại là một khối trống rỗng, mời được Giản Nhất Lăng vì bọn họ mở rộng lãnh thổ, chiếm trước thị trường, tích lũy người dùng, chuyện này đối với toàn hộ nhãn hiệu của bọn họ chỉ có tăng lên mà thôi.
Hơn nữa còn có thể giúp bọn họ lấp được chỗ trống về dược phẩm trang điểm, ổn định toàn bộ hoạt động sản xuất kinh doanh.
Liền tính toàn bộ lợi nhuận từ bộ phận này đều giao cho Giản Nhất Lăng, bọn họ vẫn là có những lợi nhuận khác, hơn nữa những khoản lợi nhuận này cũng không nhỏ.
Giản Nhất Lăng vẫn từ chối, đồng dạng không có một chút do dự, "Trần tổng xin mời cao minh khác."
Thanh âm nhẹ nhàng, không phải giống như xấu hổ mà từ chối người khác như vậy.
Nhưng thái độ vẫn thực kiên định.
Đối mặt với sự từ chối của Giản Nhất Lăng, Trần Lộ không những không có tức giận, ngược lại cười nói, "Không sao không sao, Giản tiểu thư không cần cảm thấy ngượng ngùng, nhất định là công ty Sophia chúng tôi còn chưa đủ tốt."
Thái độ của Trần Lộ đối với Giản Nhất Lăng tốt đến làm cho người khác khó có thể tin.
Một người có thân phận địa vị trong ngành giống cô ta như vậy, chịu ăn nói khép nép mà đi mời một vãn bối đã thập phần khó có được.
Sau khi bị từ chối một cách quyết đoán vẫn có tư thái khiêm tốn như vậy, thực sự làm người khác ngoài ý muốn.
Ôn Trình cười nói, "Tiểu Lăng thật là quá ưu tú, đến cả Trần tổng cũng đều nhớ thương, xem ra về sau hai nhà Ôn Giản chúng ta muốn phá lệ cần chú ý hơn, không chừng một ngày nào đó sẽ bị ai đó cõng chạy!"
Ôn Trình đây là đang hỗ trợ làm cho Trần Lộ giảm bớt một chút xấu hổ, người tới là khách, huống hồ thân phận người ta lại tôn quý.
Ôn lão phu nhân cũng cười nói, "Tiểu Lăng cùng anh hai con bé giống nhau, là thiên tài, có người nhớ thương đó là chuyện bình thường, Trần tổng cô đừng nhụt chí, Tiểu Lăng gần đây rất bận rộn, người đều tiều tụy, cô chờ con bé về sau bớt bận rộn lại tìm đến, có lẽ con bé sẽ đáp ứng cô."
Trần Lộ, "Lão phu nhân nói thật là đúng, tôi sẽ không dễ dàng mà từ bỏ như vậy, tôi phải đợi Giản tiểu thư khi nào nhàn rỗi một chút lại tìm cơ hội quấy rầy cô ấy, hy vọng cô ấy đến lúc đó sẽ không chê tôi phiền."
Mấy người nói giỡn nhằm hóa giải sự xấu hổ vừa rồi.
Trong tiếng nói cười đùa, mọi người đều không có chú ý tới, thần sắc Ôn Nhược đã trở nên phi thường khó coi.
Cô ta giờ phút này điên cuồng mà ghen tị với Giản Nhất Lăng.
Ghen tị cô ấy có thể được Trần Lộ đối đãi như vậy.
Ghen tị cô ấy được Ôn lão phu nhân cùng Ôn Trình khen ngợi như vậy.
Ghen tị mọi người đều vây quanh cô ấy mà nói chuyện cười đùa.
Vì cái gì? Vì cái gì là Giản Nhất Lăng.
Rõ ràng cô ta cũng thực ưu tú!
Trước kia trong những cuộc hội họp gia đình, người bọn họ thảo luận khích lệ đều là cô ta!
Hiện tại đều bị Giản Nhất Lăng thay thế!
Đến cả vị trí mà cô ta hằng tha thiết ước mơ, người khác cũng đều ôm đến đặt trước mặt Giản Nhất Lăng cầu mong cô đáp ứng.
Tầm mắt của Ôn Nhược ngừng ở trên chiếc cung chữ thập có mấy trăm năm lịch sử mà Ôn Trình đem về.
Ôn Nhược bỗng nhiên cầm lấy chiếc cũng chữ thập, nhắm ngay Giản Nhất Lăng đang ngồi an tĩnh trên ghế.
Cung có mũi tên, là vừa rồi Ôn Trình bày cho Giản Nhất Lăng cách lắp.